Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1286 - Chương 1286: Thảm Trạng

Chương 1286: Thảm Trạng

Căn phòng phía dưới cực kỳ trống trải, đèn đuốc sáng trưng, không có bất cứ đồ đạc gì để ở xung quanh. Nhưng ở giữa căn phòng lại

đặt một chiếc hòm thủy tinh rất lớn, xung quanh chiếc hòm là hàng loạt máy móc dùng để chữa bệnh.

Ở bên trong hòm thủy tinh có một người, người này không mặc quần áo. Trên người cắm vô số các thiết bị y tế, ống dẫn, giống như người ở bên trong đang bị bệnh cực kỳ nghiêm trọng vậy.

Mà người bệnh nhân này cũng khá kỳ quái, rõ ràng có thân thể của đàn ông, thế nhưng khuôn mặt lại là của một cô gái cực kỳ xinh đẹp. Giống như khuôn mặt này không phải của Cỗ thân thể phía dưới vậy, mà giống như được ghép vào. Tuy nhiên điều khiến cho người ta chú ý nhất không phải là điều này, mà là hai bên của khuôn mặt xinh đẹp kia còn có thêm hai khuôn mặt khác.

Hai khuôn mặt này cực kỳ quỷ dị, một khuôn mặt luôn luôn lộ ra vẻ mỉm cười, còn khuôn mặt kia lại lộ ra vẻ uể oải, tựa như đang sắp

khóc.

Đây chính là hai khuôn mặt, một cười một khóc.

Nhưng lúc này cả ba khuôn mặt đều đang nhắm mắt, rơi vào trạng thái ngủ say, không có bất cứ động tĩnh nào.

- Là Đồng Thiến.

Ngay khi đến gần, Dương Gian lập tức nhận ra được người nằm ở bên trong hòm thủy tinh chính là Đồng Thiến.

Chỉ là tình trạng hiện tại của Đồng Thiên đang cực kỳ tồi tệ. Sắc mặt của cô ta tái nhợt, không chút huyết sắc. Trên thân là một đóng những vết thương được lưu lại sau khi phẫu thuật. Còn nữa ở trên bụng, lồng ngực đều bị đục ra mấy lỗ, mấy lỗ này được dùng để cắm

ống truyền dịch vào trong người.

Hiển nhiên, trong quãng thời gian bị khống chế, Đồng Thiến đã gặp phải không ít tra tấn.

Đám người Bùi Đông muốn khai quật bí mật ở trên người của Đồng Thiên nên sử dụng rất nhiều thủ đoạn tàn nhẫn.

- Sao có thể như vậy được chứ?

Hoàng Tử Nhã chứng kiến cảnh này cũng tỏ ra cực kỳ kinh ngạc.

- Bọn chúng chắc chắn đã thử nghiệm rất nhiều thứ ở trên người của Đồng Thiến. Những chiếc ống đó được dùng để bổ sung dinh dưỡng cho cơ thể, cũng có một ít dùng để bổ sung thuốc mê. Bằng cách này bọn họ có thể khiến cho Đồng Thiến bị hôn mê trong một thời gian dài. Nhưng nếu để chuyện này kéo dài lâu hơn nữa, Đồng Thiên chắc chắn sẽ trụ không nổi.

Phùng Toàn nói với giọng điệu cực kỳ nghiêm túc.

Sắc mặt Dương Gian trở nên cực kỳ âm trầm, đưa mắt nhìn tên đang bị hắn xách ở trong tay.

- Nhìn xem việc tốt mà mấy người làm đi, giữa Đồng Thiên và mấy người không hề có thù oán, vậy mà... Đúng là đủ ác.

- Sau khi trở thành ngữ quỷ nhân, thiện ác đã không còn nữa, tất cả mọi chuyện đều là để sống sót.

Sắc mặt Chu Kiệt Phong cực kỳ bình tĩnh, hắn ta mở miệng nói:

- Cậu cũng giống thế thôi? Nếu là một người bình thường, khi nhìn thấy tình huống như này, người kia chắc chắn sẽ tỏ ra cực kỳ phẫn nộ, hoặc thống khổ, bị thương. Nhưng cậu lại rất bình tĩnh.

- Tất cả chúng ta đều là một loại người, chỉ là thủ đoạn có hơi khác nhau một chút mà thôi. Nếu cậu gặp phải trường hợp cần phải xử lý một người mới có thể tiếp tục sống sót, tôi tin rằng cậu chắc chắn sẽ xử lý người kia không chút do dự.

Dương Gian nói:

- Nói hay lắm, chúng ta đều là một loại người. Chỉ là tôi tự có đường đi của riêng mình, sẽ không bao giờ xử lý một người không có thù oán gì với tôi cả. Những người như các cậu, vì sống sót có thể làm được bất cứ điều gì. Nếu người nằm ở bên trong là cha, là mẹ của cậu, vậy cậu có cam tâm tình nguyện phụng hiến cho mấy người kia nghiên cứu không?

Chu Kiệt Phong trầm mặc.

- Vì sống sót mà không từ thủ đoạn. Nhưng không từ thủ đoạn ở đây lại khác nhau.

Dương Gian lạnh lùng nói:

- Mấy người các cậu không nên sống sót, bởi vì không cần thiết, có sống thêm nữa cũng chỉ là phiền phức, là lãng phí tài nguyên, chết mới là tốt nhất. Cái gì mà nguyền rủa của đồng hồ quả lắc chỉ là một cái cớ mà thôi. Nói trắng ra là vì mấy người không một ai đủ can đảm để đối mặt với quỷ. Bởi vì trong lòng của cậu hiểu rõ, tỷ lệ tử vong khi đối mặt với quỷ sẽ là cực kỳ cao, cho nên mới đánh chủ ý lên đầu của người sống.

- Sắp chết đến nơi mà cũng không dám liều mạng. Không trách được trước đó trong đám có mấy kẻ ô hợp. Một đám chỉ biết dùng nhiều người để khi dễ Phùng Toàn.

Phùng Toàn cảm thấy bản thân đang bị Dương Gian chửi xéo.

Chu Kiệt Phong nói:

- Đúng là cậu rất lợi hại, dám một mình xử lý chuyện kinh dị của quỷ chết đói, dám một mình xử lý toàn bộ người của hội an hem. Nhưng người với người không có một ai giống nhau, không phải tất cả ngư quỷ nhân đều có được năng lực giống như cậu.

Hoàng Tử Nhã nói:

- Đội trưởng, anh cũng đừng dài dòng với tên gia hỏa này nữa. Chỉ với việc hắn ta dám tập kích người phụ trách là Phùng Toàn, dựa theo quy định của tổng bộ, việc xử lý hắn ta cũng là hợp pháp.

Phùng Toàn nói:

- Này cô tóc dài, não ngắn kia. Cô đừng có gây rối được không. Đại ca lưu hắn ta lại là vì muốn dò hỏi thêm một chút thông tin mà thôi.

Dương Gian nói:

- Hiện tại không còn gì đáng giá để hỏi nữa. Tôi không có hứng thú nhiều đối với nguyền rủa của đồng hồ quả lắc. Ngược lại lần sau Có gặp mặt tôi chắc chắn sẽ xử lý đám người Bùi Đông. Chỉ là tên đó từng là người phụ trách, nên hơi đặc biệt. Phùng Toàn, tí nữa anh báo cáo chuyện này với tổng bộ, nhìn xem thái độ của bọn họ như thế nào?

Phùng Toàn gật đầu nói:

- Được, tí nữa xong việc tôi sẽ báo cáo chuyện này lại cho tổng bộ.

- Được rồi, nhổ mấy cái ống kia đi, sau đó mang Đồng Thiện ra ngoài.

Nói xong, tay Dương Gian khẽ dùng sức một chút.

“Răng rắc.”

Một tiếng xương gãy vang lên thanh thúy, cổ của Chu Kiệt Phong đột nhiên nghiêng sang một bên, trực tiếp chết đi, ngay cả động tác giãy dụa cơ bản cũng không có.

Hiện tại con quỷ trong người hắn ta đang bị áp chế, chẳng khác gì một người bình thường, cực kỳ yếu ớt.

Dương Gian quan sát một chút sau đó nói:

- Sau khi mang Đồng Thiện ra ngoài thì thả tên này vào trong đó. Tôi đã nhìn qua rồi, chiếc hòm thủy tinh này là hàng đặc chế, có thể ngăn cách lực lượng linh dị.

Bình Luận (0)
Comment