Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1289 - Chương 1289: Rời Khỏi Tiểu An

Chương 1289: Rời Khỏi Tiểu An

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích.

Thú thật, tòa thành thị mà Đồng Thiến cực kỳ nguy hiểm. Bởi vì ở chỗ đó tồn tại khách sạn Caesar. Ở bên trong khách sạn có đường đi đến một chỗ vừa quỷ dị vừa đáng sợ. Khả năng cao ở chỗ đó tồn tại rất nhiều lệ quỷ.

Mặc dù hiện tại chỗ đó tạm thời an toàn. Nhưng ai biết được, vào ngày đẹp trời nào đó toàn bộ quỷ ở bên trong những căn phòng kia lại chạy ra ngoài thì sao.

Cho nên thành phố kia chắc chắn là thành phố có nhiều tai họa nhất trong tương lai.

Đương nhiên, thành phố Đại Xương cũng không an toàn.

Chỉ là sau khi chuyện kinh dị của quỷ chết đói kết thúc, mọi thứ mới dần chuyển biến, trở nên an toàn hơn. Nếu không Dương Gian cũng sẽ không giữ chặt lấy thân phận người phụ trách của thành phố Đại Xương không chịu nhả như này.

Bởi vì trong lòng hắn, thành thị này mới là một trong những thành thị an toàn nhất trên thế giới.

- Không sao, nếu Cô muốn gánh vác thêm trách nhiệm của một tòa thành thị cũng không sao. Đó là quyền lựa chọn của CÔ.

Dương Gian không từ chối, mà gật đầu đồng ý.

Đây là ý muốn cá nhân của Đồng Thiến, hắn không muốn can thiệp vào quá sâu.

Phùng Toàn nói:

- Nếu tính thêm cả Đồng Thiến, như vậy đội chúng ta cũng chỉ có bốn người. Cậu có thấy nó hơi thiếu thiếu một chút không. Hiện tại chúng ta vẫn còn chưa biết tên Trương Lôi kia còn có thể sống sót được hay không nữa?

- Lúc trước nhóm của tên Bùi Đông kia có những sáu người lận.

Hắn ta cho rằng nếu đã tính đến chuyện thành lập đội ngũ, thì bên trong có càng nhiều thành viên càng tốt.

Dương Gian nói:

- Chuyện này không cần phải vội, từ từ rồi sẽ đến. Trước tiên cứ như vậy đi. Tiếp theo mấy người sẽ phải nhanh chóng xử lý việc riêng của bản thân, sau đó đến tập hợp tại thành phố Đại Xương. Tôi sẽ chờ mấy người ở thành phố Đại Xương.

Phùng Toàn đáp:

- Đúng là tôi còn có một số chuyện riêng cần phải xử lý.

Hoàng Tử Nhã nói:

- Đội trưởng, anh cho em ba ngày. Đến lúc đó em chắc chắn sẽ chạy đến nương nhờ vào anh.

Cô ta quyết định sẽ dọn nhà, dời nhà đến thành phố Đại Xương.

- Tốt lắm, cứ quyết định như thế đi.

Dương Gian gật đầu:

- Ngoài ra, nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì ngày hôm nay tôi sẽ trở về thành phố Đại Xương. Tôi không muốn tiếp tục ở chỗ này thêm nữa, đặc biệt chỗ này lại là đại thành phố Đại Kinh. Thành phố này lưu lại cho tôi ấn tượng cực kỳ tệ. Lúc đầu tôi chỉ tính đi Công tác, du ngoạn một chuyến, nào ngờ lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.

- Thời này chuyện phiền toái còn ít hay sao, cũng không thể làm gì khác.

Phùng Toàn vừa cười vừa nói, thế nhưng khi thấy khuôn mặt cười của Đồng Thiên đang nhìn chằm chằm mình, liền vội vàng thu liễm nụ

cười.

Một đám người ngồi ăn cơm ở trong tiệm, sau khi trò chuyện một vài câu liền rời đi.

Trước tiên Đồng Thiến muốn trở về nhà một chuyến. Hai người Phùng Toàn và Hoàng Tử Nhã cũng muốn trở về xử lý một chút chuyện riêng, sau đó sẽ qua thành phố Đại Xương tập hợp.

- À, đại ca, chúng ta nên làm gì với cỗ thi thể này đây bây giờ?

Trước khi rời đi, Phùng Toàn bất chợt VỖ VỖ vào chiếc hòm thủy tinh được phủ vải trắng ở bên cạnh và hỏi Dương Giang

Đây là thi thể của Chu Kiệt Phong. Mặc dù hiện tại tên này đã chết, nhưng con quỷ bên trong thi thể vẫn còn. Hơn nữa con quỷ này còn là con quỷ có thể hình thành quỷ vực, nên mức độ nguy hiểm rất cao.

Dương Gian nói:

- Tặng cho anh đó, anh chỉ cần xử lý cẩn thận một chút là được. Thi thể thì cứ đưa về cho người nhà của hắn ta đi. Cứ bảo với bọn họ là hắn ta bị tai nạn xe cộ chết, rồi bồi thường cho ít tiền là được. Mặc dù dựa theo tội trạng tập kích người phụ trách, chúng ta sẽ phải xử lý hắn ta như một tên tội phạm. Nhưng đoạn sau tên gia hỏa này cũng khá phối hợp, chừa cho hắn ta chút thể diện đi. Cái gì nên giấu diếm thì cứ dấu diếm, còn quỷ thì đừng có để cho nó bị mất khống chế là được. Còn việc anh định giao nó cho tổng bộ, hay tự mình bán đi thì đó là quyết định của anh, tôi sẽ không xen vào.

- Hào phóng như vậy?

Phùng Toàn hơi kinh ngạc.

Dương Gian nói:

- Coi như đó là tiền công vì anh đã vất vả lần này. Dù sao cũng vì chuyện của Đồng Thiến mà anh thiếu chút nữa mất mạng. Nếu không đền bù cho anh một chút thì khó mà nói chuyện lắm.

Phùng Toàn nói:

- Nếu, đại ca cậu đã nói như vậy, tôi sẽ không khách khí nữa.

Sau đó, Dương Gian lại hỏi.

- Đồng Thiến, tôi xử lý như vậy cô không có ý kiến gì chứ?

Đồng Thiến gật đầu nói:

- Như vậy rất tốt, với lại tôi cũng không có nhỏ nhen như vậy đâu. Tên Chu Kiệt Phong này làm chuyện xấu là chuyện của tên này, nếu đã chết rồi thì tôi sẽ không liên lụy đến người nhà của hắn ta.

Dương Gian nói:

- Cô không có ý kiến gì là được.

- Hiện tại thời gian cũng không còn sớm nữa, nên đi.

Rất nhanh, mấy người liền chia tay nhau ở trong huyện Tiểu An.

Có sự giáo huấn từ lần này, hắn tin chắc rằng Đồng Thiên sẽ không bao giờ phạm phải sai lầm tương tự nữa.

Sau khi rời khỏi huyện Tiểu An, một lần nữa Dương Gian lại ngồi xe taxi chạy về phía thành phố Đại Kinh.

Dương Gian cũng không đi vào bên trong nội thành mà đến căn biệt thự ở ngoại ô thành phố của hắn. Hắn định đến để dẫn quỷ đồng đi, sau đó ra sân bay đáp máy bay trở về thành phố Đại Xương.

Trước khi xuống xe, Dương Gian nói với người tài xế xe taxi:

- Bác tài, ở chỗ này chờ tôi thêm một chút, tôi đi lấy chút đồ, tí nữa chở tôi ra sân bay luôn.

Người tài xế tỏ ra có chút chần chờ nói:

- Chuyện này chỉ sợ không được, bây giờ quá muộn rồi, tôi đã sớm tan ca. Hiện tại cần trở về ăn cơm, vợ tôi nấu, chờ sẵn ở nhà rồi.

- Tôi biết mà, trả thêm một vạn, được không?

Dương Gian vẫn là một bộ dạng thổ hào như trước.

Nghe vậy, người tài xế taxi lập tức tỏ ra cực kỳ nhiệt tình.

- Anh chàng đẹp trai, có cần tôi chuyển giúp hành lý không?

- Không cần.

Rất nhanh Dương Gian đã đi một vòng trong biệt thự. Hắn gọi quỷ đồng ra khỏi căn phòng, sau đó ngụy trang cho nó một chút. Ở trong tủ quần áo của Hạ Thiên Hùng, hắn tìm thấy quần áo, mũ mà tên này để lại, thế là liên đội mũ lưỡi trai cho quỷ đồng, sau đó còn thêm cho nó một chiếc khăn quàng cổ và một cặp kính đen.

Bình Luận (0)
Comment