Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1290 - Chương 1290: Quay Về Tiểu Khu

Chương 1290: Quay Về Tiểu Khu

Cuối cùng vì nhìn thấy chiếc áo liệm ở trên người của quỷ đồng quá chướng mắt, nên hắn liền mặc thêm cho nó một bộ quần áo jacket.

Lúc này quỷ đồng đã bị kính râm che mất một nửa khuôn mặt, dưới cổ là một chiếc khăn choàng kín kẽ, lại đeo thêm một sợi dây chuyền vừa thô vừa to bằng vàng. Trong quỷ đồng lúc này chẳng khác gì một tên nhà giàu mới nổi cả.

Nếu đi ở bên ngoài người ta chắc chắn không thể nào nghĩ ra đây là một con quỷ được, mà chỉ cho rằng nó là một đứa bé hơi quỷ dị một chút mà thôi.

"Chỉ có thể ngụy trang thành bộ dạng này thôi."

Sau một hồi quan sát, Dương Gian cảm thấy rất hài lòng. Tiếp đến hắn liền cho quý đồng đeo một chiếc ba lô và đi theo đằng sau hắn.

Ở bên trong ba lô là một chiếc đầu người chết, vì để đảm bảo an toàn, hắn đã dùng vàng lá để bọc nó thêm một lần nữa. Tuy nhiên từ bên ngoài vẫn có thể nhìn rõ đây là hình dạng của một chiếc đầu người.

- Đi theo tao.

Dương Gian đi phía trước, quỷ đồng đeo balo, đeo kính đen, linh hoạt bước theo phía sau.

"Ầm! Ầm!”

Ngay khi Dương Gian đang xách theo hai tui hành lý chuẩn bị rời khỏi biệt thự, đột nhiên thấy tiếng va đập cực lớn được truyền đến từ chỗ nào đó ở trên tầng hai.

Giống như đang có thứ gì đó va chạm vào cửa phòng.

Thanh âm này đột nhiên xuất hiện và quanh quẩn ở trong căn biệt thự trống rỗng khiến cho người ta có một cảm giác sợ hãi nói không

nên lời.

Quỷ đồng lập tức dừng lại, nó hơi nghiêng nghiêng đầu, dùng cặp mắt đang đeo kính đen nhìn về phía một căn phòng trên tầng hai.

"Là căn phòng đặt bức tranh sơn dầu kia.”

Ánh mắt Dương Gian ngưng tụ, sắc mặt cũng khẽ thay đổi.

"Cuối cùng là do con quỷ bên trong thế giới quỷ họa đi ra, hay con quỷ bên trong bức họa đi ra?”

Dương Gian không để ý đến tiếng đập cửa này, tiếp tục xách túi hành lý, không chút do dự rời khỏi chỗ này.

Căn phòng đó là phòng an toàn, nên khả năng quỷ họa đi ra ngoài là không lớn.

Không lâu sau, cửa của biệt thự đã bị hắn khóa chặt, toàn bộ cửa sổ đã bị hắn đóng lại từ trước. Dù bức tranh sơn dầu kia có đi ra khỏi căn phòng an toàn, thì khả năng cao nó cũng sẽ bị mắc kẹt ở bên trong biệt thự.

- Đến sân bay.

Dương Gian và quỷ đồng leo lên xe taxi.

Người tài xế taxi nhìn đứa bé mà Dương Gian vừa mang lên một chút. Hắn ta đột nhiên cảm giác được một cỗ âm lãnh nhưng hắn ta không có nghĩ đến quá nhiều thứ, nhanh chóng khởi động xe rồi rời khỏi chỗ này.

Cũng vào thời khắc này, phía sau một khung cửa sổ tối tăm trên tầng hai của căn biệt thự, một bóng người mơ hồ đang đứng ở đây. Thân ảnh cứng ngắc, bất động mà quỷ dị đang nhìn chằm chú lấy chiếc xe taxi đang dần dần rời đi kia. Phải một lúc lâu sau, bóng người quỷ dị này mới rời khỏi cửa sổ, đồng thời sau đó ở bên trong căn biệt thự tối tăm này xuất hiện từng tiếng bước chân cực kỳ rõ ràng.

Chỉ là toàn bộ chuyện này không có một ai biết đến. Thi thoảng cũng có một vài người ở của các hộ gia đình trong tiểu khu đó đi ngang

qua, trong lúc lơ đãng bọn họ có nhìn thấy bóng người mơ hồ đang lắc lư ở bên trong cửa sổ biệt thự. Nhưng vì là người ngoài nên bọn họ không thể xen vào việc của người khác. Chỉ nghĩ chủ nhân của căn biệt thự này đã đi vắng và bóng người kia là bóng người của nhân

viên vệ sinh đang quét dọn.

Bản thân Dương Gian cũng không biết, nhờ sự rời đi đầy quyết đoán của hắn mà hắn đã tránh né được một nguy hiểm cực lớn.

Tuy nhiên điều quan trọng nhất là hắn vẫn còn sống để rời khỏi tòa thành thị này. Đồng thời nương theo đêm tối, hắn đã lặng lẽ ngồi máy bay trở về thành phố Đại Xương.

Mặc dù lần này đến đây đã phát sinh rất nhiều chuyện nhưng mục đích chính của hắn đã hoàn thành. Hắn đã xử lý được vấn đề lệ quỷ khôi phục của bản thân, đồng thời còn lấy được vị trí đội trưởng. Tuy hiện tại hắn đang ở trong trạng thái nghỉ phép vô thời hạn. Nhưng điều mà Dương

Gian quan tâm không phải nó, điều hắn quan tâm chính là mạng sống của mình.

Trong khu vực mới của thành phố Đại Xương, tại một khu vực có tên là tiểu khu Quan Giang, bên trong một tòa biệt thự sang trọng gồm có năm tầng.

Lúc này mới chỉ là chạng vạng tối, trời còn chưa thực sự tối nhưng toàn bộ đèn bên trong biệt thự đã được bật. Xung quanh là một mảng sáng trưng, giống như ban ngày vậy. Dù ở phía xa xa vẫn có thể nhìn thấy, trông nó cực kỳ bắt mắt.

Trong biệt thự có một cô gái chậm rãi đi từ tầng trên xuống. Cô gái này khoảng chừng hai mươi bảy hai mươi tám, mặc một chiếc áo lông dài cùng giày cao gót màu đen, dáng người có lồi có lõm. Ngoài ra ở phía trước ngực còn phác họa lên một đường cong kinh người. Toàn thân của cô gái này tỏa ra hương vị cực kỳ thành thục của phụ nữ, đồng thời ở trên khuôn mặt xinh đẹp đang nở một nụ

cười.

Trương Lệ Cầm vừa đi vừa hỏi:

- Giang Diễm, vừa rồi cô có nhận được tin tức của tổng giám đốc Dương không?

Lúc này Giang Diễm đang nằm ở trên ghế sô pha, ăn đồ ăn vặt và xem tivi. Nghe vậy Cô liền cầm lấy điện thoại di động:

- Không có, tôi không nhận được tin nhắn của Dương Gian.

Trương Lệ Cầm vuốt vuốt tóc ra hai bên tai, sau đó nói:

- Tôi vừa mới nhận được tin nhắn của tổng giám đốc Dương. Ngài ấy bảo chúng ta khoảng tám giờ đến sân bay ở khu Bắc để đón ngài ấy. Ngài ấy đi công tác về rồi.

- Cái gì? Đây là thật sao?

Giang Diễm lập tức ngẩng đầu, tỏ vẻ hơi kinh ngạc.

Trương Lệ Cầm nói:

- Chắc là thật, có cần tôi gọi điện thoại xác nhận một chút không?

Giang Diễm liền vội vàng lắc đầu nói:

- Không cần, không cần, tốt nhất là đừng có gọi loạn vào điện thoại của hắn. Nếu Dương Gian đã gửi tin nhắn, như vậy chuyện này là thật rồi. Hiện tại mấy giờ rồi? Không được, tôi cần phải nhanh chóng đi thay quần áo. Chị Cầm, chị đi ra trước lái xe đi, tôi sẽ lập tức ra

ngay.

Vừa nói, cô vừa nhanh chóng chạy trở về phòng.

Phòng của Giang Diễm nằm ở tầng một của biệt thự. Theo như những gì cô nói thì chọn ở tầng một là để có lỡ gặp phải chuyện gì đặc biệt thì cũng sẽ chạy được nhanh hơn.

- Vậy cô nhanh nhanh một chút.

Trương Lệ Cầm hố một tiếng, sau đó cầm chiếc chìa khóa xe SUV ở trong nhà để lái xe.

Nhắc đến chiếc xe này, trong lòng của cô có chút cảm khái. Lúc trước, khi cô còn là nhân viên bán hàng, vì muốn kiếm lời thêm chút phần trăm hoa hồng mà khi bán cho Giang Diễm, Cô đã lừa một người không hiểu biết nhiều về xe như Giang Diễm.

Bình Luận (0)
Comment