Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1298 - Chương 1298: Tới Công Ty

Chương 1298: Tới Công Ty

Dương Gian bàn giao việc bảo vệ an toàn của tiểu khu lại cho Trương Hàn, còn hắn trở lại với cương vị của một người phụ trách.

Vào tám giờ sáng, hắn cực kỳ đúng giờ leo lên xe, sau đó lái xe đi làm.

Ở trên ghế lái phụ, Giang Diễm vừa nhìn khung cảnh thành phố ở ngoài cửa sổ, vừa mở miệng nói:

- Dương Gian, cậu đi lộn đường rồi, đường này không phải đường đến công ty.

- Chúng ta không cần qua công ty gấp đâu. Trước tiên tôi cần đi dạo một vòng xung quanh thành phố, nhìn xem tình trạng hiện tại của thành phố Đại Xương như thế nào. Dù sao kể từ chuyện lần trước kết thúc, đến hiện tại tôi đi công tác trở về đã trôi qua khá lâu, cũng không biết hiện tại thành phố Đại Xương đã biến thành bộ dáng gì nữa. Cho nên tôi cảm thấy mình nên đi kiểm tra một vòng cho rõ tình hình vẫn tốt hơn.

Dương Gian vừa lái xe, vừa quan sát mọi thứ xung quanh.

Hắn đang dò xét dị thường của tòa thành thị này.

Việc này cũng là một trong những công việc của người phụ trách. Bình thường những người phụ trách cũng phải lái xe dạo khắp thành phố như thế này. Mục đích chủ yếu là tìm kiếm xem có chỗ nào xuất hiện dấu hiệu của chuyện linh dị hay không.

Hiện tại Dương Gian cũng cần tìm kiếm lại mọi thứ một lần nữa.

Trước đó hắn cũng đã hoạch định xong lộ tuyến di chuyển, đồng thời dùng mắt quỷ để đánh giá mọi thứ xung quanh.

Chỉ cần không điệp gia mắt quỷ đến một tầng nguy hiểm nào đó, mà chỉ sử dụng bình thường, thì Dương Gian không cần lo lắng mắt quỷ sẽ khôi phục lại. Chỉ là bình thường hắn khá cẩn thận, không muốn tiêu phí thêm năng lực của lệ quỷ mà thôi.

- Việc này không phải có chút nhàm chán hay sao?

Giang Diễm tựa đầu, mặt mày có chút ủ rũ.

- Việc của tổng giám đốc Dương vẫn là quan trọng hơn, chúng ta không nên quấy rầy đến công việc của cậu ấy.

Ở phía sau, Trương Lệ Cầm mỉm cười, sắc mặt cô hồng nhuận phơn phớt. Cô tỏ ra lười nhác dựa người trên cửa sổ xe, lộ ra vẻ thành thục và mê người. Đôi mắt của cô luôn dừng lại trên người của Dương Gian, không biết đang suy nghĩ cái gì.

- Tôi chỉ nói để đỡ bực tức trong lòng mà thôi. Dương Gian, cậu chắc chắn sẽ không trách tôi đúng không. Dù sao người ta cũng đáng yêu như vậy mà.

Giang Diễm hì hì cười một tiếng, trong giọng nói mang theo một chút nũng nịu.

Dương Gian không để ý đến hai người, toàn bộ lực chú ý của hắn đều đặt lên kiến trúc ở xung quanh.

Mắt quỷ có thể thăm dò được sự dị thường, nếu có chuyện linh dị phát sinh, chắc chắn hắn sẽ phát hiện ra nó đầu tiên.

Đương nhiên, hắn cũng có thể dùng quỷ vực bao trùm toàn bộ thành phố để điều tra, mà không cần lái xe đi dạo như này.

Tuy nhiên Dương Gian cảm thấy cách làm này có chút xa xỉ. Đâu thể mỗi lần tuần tra đều sẽ dùng quỷ vực một lần được. Dù sao chuyện linh dị cũng đâu phát sinh thường xuyên như vậy, chỉ thi thoảng mới xuất hiện một hai vụ mà thôi.

"Ngoại trừ việc thành phố quạnh quẽ hơn so với trước kia ra, không còn chuyện gì nữa.”

Không lâu sau, Dương Gian liền hoàn thành việc tuần tra của hắn. Sau khi xác nhận trong thành phố không xảy ra bất cứ chuyện gì, hắn liền lái xe trở lại cao ốc Thượng Thông trong trung tâm thành phố.

- Đi thôi, chúng ta đi làm việc.

Sau khi xuống xe, Giang Diễm duỗi người, giơ tay lên, tỏ ra cực kỳ hưng phấn. Bộ dạng của cô lúc này giống như đang dò xét lãnh địa của bản thân vậy.

Dương Gian không nói lời nào, chỉ là nhanh chân đi vào bên trong công ty.

Nói không chừng kể từ hôm nay trở đi, hắn sẽ phải thích ứng với lối sinh hoạt bình thường này. Đi làm, tan ca, về nhà nghỉ ngơi rồi ngày mai lại đi làm…

Cao ốc Thượng Thông có tổng cộng 45 tầng, thấp hơn rất nhiều so với tòa cao ốc bình an của Hội anh em. Dù sao Đại Kinh và Đại Xương là hai thành phố có quy mô khác nhau, nên tòa cao ốc bên trong nó cũng khác. Văn phòng của Dương Gian nằm ở trên tầng cao nhất của tòa nhà, chính là tầng bốn mươi lăm.

Dương Gian ngồi thang máy đi đến văn phòng.

Mặc dù văn phòng trống rỗng không có bất kỳ một ai, nhưng lại được quét dọn rất sạch sẽ.

Dương Gian quét nhìn một chút rồi nói:

- Mấy ngày trước đến đây vì gấp quá nên không chú ý, hiện tại mới phát hiện ra hình như phòng làm việc đã có sửa đổi.

Giang Diễm nói:

- Tôi không thích phong cách lúc trước của phòng ăn nên đổi một chút, cậu có thích không? Nếu không thích thì chúng ta lại sửa tiếp.

- Không cần, cứ để như vậy đi.

Dương Gian đứng ở trước cửa sổ, ánh mắt nhìn về phía xa xa, dường như đang quan sát toàn bộ thành thị.

Trương Lệ Cầm đi tới và nói:

- Tổng giám đốc Dương. Hẳn ngài vẫn chưa ăn sáng đúng không? Bữa sáng tại căng tin của công ty cũng không tệ, ngài có cần ăn chút gì không?

Cô nhanh chóng tiến vào trạng thái làm việc, bản thân cô đã là thư ký của Dương Gian thì phải đảm nhận những công việc có liên quan đến thư ký và làm cho tốt.

Dương Gian không quay đầu lại mà chỉ nói:

- Cứ tùy tiện đi, đưa thêm cho Giang Diễm một phần.

- Vâng.

Trương Lệ Cầm gật gật đầu, sau đó liền rời đi.

Tuy nhiên ngay khi cô vừa rời khỏi cửa liền nhìn thấy một người đàn ông trung niên khá quen thuộc vội vã đi về phía văn phòng.

Chương Hoa?

Trương Lệ Cầm chỉ hơi gật đầu xem như chào hỏi, chứ không có hỏi thăm nhiều.

Thân phận Chương Hoa khá đặc thù, không phải là người trong công ty. Hắn ta là người phụ trách vụ án đặc thù, toàn bộ hành động của hắn ta đều được bảo mật, không thể nghe lén chuyện liên quan đến hắn ta được.

Hiển nhiên, hắn ta đã biết Dương Gian đến công ty, đồng thời cũng có chuyện gì đó muốn báo cáo.

Chương Hoa đi vào, hắn ta nhìn thấy Giang Diễm đang ngồi bấm điện thoại di động ở trên ghế sô pha, liền cười nói:

- Đội trưởng Dương... Ngày đầu tiên đi làm có cảm thấy quen chưa? Xem ra Trương Hàn đã được ở nhà nghỉ ngơi, bình thường hắn ta cũng hay càu nhàu.

- Chương Hoa?

Dương Gian xoay người lại nhìn lấy hắn ta:

- Sao vậy, thành phố Đại Xương có chuyện?

Chương Hoa nhìn về phía Giang Diễm, dường như ý bảo đang có người ngoài không tiện nói.

Dương Gian thuận miệng nói:

- Không sao, cứ nói đi.

Bình Luận (0)
Comment