Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1318 - Chương 1318: Cô Gái Tên Keiko

Chương 1318: Cô Gái Tên Keiko

Tam Đảo cực kỳ nhiệt tình mời Dương Gian tham gia một bữa tiệc hoan nghênh.

- Nếu đã vậy, tôi sẽ không khách khí.

Dương Gian không có từ chối, gật gật đầu.

Nói là tiệc chào đón nhưng khả năng là bên này còn có một số việc chưa thể an bài xong nên đang tiếp tục trì hoãn chút thời gian.

Tam Đảo dẫn mọi người đi vào trong một tiệm thức ăn nhanh của sân bay.

Toàn bộ tiệm đã được thanh lý, không có một ai, chỉ lưu lại một căn phòng rộng rãi. Ở giữa căn phòng là một chiếc bàn lớn được ghép lại từ nhiều bàn gỗ nhỏ. Phía trên bày rất nhiều đồ ăn Nhật, có tôm hùm sashimi, thịt bò Kobe, Sushi, Tempura... Đương nhiên còn có mấy cô gái tiếp khác. Những cô gái này đều mặc trang phục truyền thống của Nhật, quỳ gối ngồi bên cạnh. Trên khuôn mặt ai nấy đều nở một nụ cười. Tam Đảo cười nói:

- Xin mời.

Dương Gian không khách khí đi vào, để chiếc túi hành lý cầm trong tay xuống bên cạnh, sau đó ngồi xuống. Lúc này ở bên trái lập tức có một cô gái thành thục đi đến, nở một nụ cười ngọt ngào rót rượu cho hắn.

Sắc mặt Dương Gian vẫn rất bình tĩnh.

- Mấy người bỏ ra nhiều tiền như vậy để mời tôi đến đây hẳn không phải chỉ để thiết đãi tôi ăn uống đơn giản như này chứ. Mấy người còn cần bao lâu nữa mới chuẩn bị xong? Tôi không thích trì hoãn thời gian đâu.

- Thật là xấu hổ, lại để Dương tiên sinh chê cười. Thật sự lần này chúng tôi không ngờ là có thể mời được Dương tiên sinh đến giúp đỡ. Điều này khiến cho chúng tôi có chút thụ sủng nhược kinh, trong lúc vội vàng không tránh khỏi có một số chỗ chuẩn bị chưa được chu đáo. Mong Dương tiên sinh có thể thứ lỗi, chén rượu này coi như bỉ nhân xin lỗi Dương tiên sinh vì sự chậm trễ này.

Tam Đảo giơ một ly rượu lên, sau đó uống một hơi cạn sạch.

Mặc dù thời gian của Dương Gian rất gấp nhưng trên mặt vẫn không có bất cứ biểu hiện nào. Hắn chỉ nói:

- Không cần phải khách khí. Đây chỉ là một cuộc giao dịch, mỗi người đều được thứ mình cần. Mấy người cần tôi xử lý chuyện linh dị của quỷ gõ cửa để làm dịu cục diện trước mắt. Mà tôi cũng cần một số tư nguyên. Nên không cần phải câu nệ nhiều như vậy, cứ thoải mái là được.

Tam Đảo vừa cười vừa nói:

- Lời này của Dương tiên sinh có hơi khiêm tốn rồi. Lần này chúng tôi có thể mời được người như Dương tiên sinh đến để giúp đỡ, đó là vinh hạnh của chúng tôi. Dù sao tính đến thời điểm hiện tại, Dương tiên sinh là người duy nhất có thể xử lý được chuyện linh dị cấp S. Là ngự quỷ nhân tối cao nhất trên toàn thế giới. Nếu không phải vì chuyện lần này quá khẩn cấp, tôi còn đang định mời Dương tiên sinh ở lại đây du ngoạn, thưởng thức ẩm thực của chúng tôi. Tin rằng sau này chuyện này có truyền ra ngoài cũng sẽ được coi là một đoạn giai thoại.

Ngôn ngữ của người này vừa cung kính, lại vừa có chút nịnh nọt.

Chưa bàn đến điều mà người này nói là thật hay giả, nhưng ít ra nó khiến cho người nghe cảm thấy rất dễ chịu.

Sau đó hắn ta lại tỏ ra cực kỳ nhiệt tình mời:

- Mời Dương tiên sinh. Đây chính là loại rượu cực kỳ nổi tiếng của chúng tôi. Tôi tin nó sẽ không khiến cho Dương tiên sinh cảm thấy thất vọng.

Cô gái thành thục, ngọt ngào ở bên cạnh lập tức cầm ly rượu trên bàn nâng về phía hắn.

Dương Gian phất phất tay:

- Tôi không uống rượu. Chắc Tam Đảo tiên sinh không muốn thấy cảnh tôi uống say rồi có hành động gì đó không thể kiểm soát chứ.

- Thật sự xin lỗi, là do bỉ nhân cân nhắc không chu toàn.

Tam Đảo lập tức xin lỗi, sau đó nói:

- Vậy Dương tiên sinh nhất định phải nếm thử Sashimi của chúng tôi, còn có thịt bò Kobe.

Dương Gian nhìn con tôm hùm lớn còn đang cựa quậy càng, ngay lập tức cô gái ở bên cạnh liền dùng đũa kẹp cho hắn một khối thịt tôm hùm.

Hắn cũng không từ chối, mà ăn hết, vị của nó cũng khá mới mẻ.

Tam Đảo cười rộ lên, sau đó đề cử cho Dương Gian một vài món ăn.

Chỉ một lát sau, Vương Tín lại xuất hiện trước cửa ra vào. Tam Đảo khẽ liếc một cái, sau đó cười nói:

- Nhằm để cho hành động lần này của chúng ta có thể giao lưu thuận tiện hơn. Chúng tôi đã chuyên môn an bài cho Dương tiên sinh một vị phiên dịch viên. Hi vọng Dương tiên sinh sẽ ưa thích.

Nói xong, hắn ta đưa tay ra hiệu.

Sau đó có một cô gái trẻ tuổi, xinh đẹp, tóc ngắn cẩn thận đi vào. Trên người cô gái mặc một bộ quần áo của thủy thủ, giống cách ăn mặc của học sinh cấp ba. Nhưng váy lại cực kỳ ngắn, lộ ra một đôi chân trắng nõn. Dáng người của cô gái nhỏ nhắn và xinh xắn, lại tinh tế, đồng thời có được vòng một không hợp với lẽ thường.

Bên trong vẻ thanh thuần, ngọt ngào là sự thành thục.

May là Trương Vĩ không có ở chỗ này. Nếu không khi nhìn thấy vị mỹ nữ này, hắn ta chắc chắn sẽ không nói hai lời mà cầm điện thoại ra chụp ảnh ngay.

Tam Đảo nói:

- Cô ấy tên là Keiko, là một sinh viên đại học hệ ngoại ngữ. Trước mắt cô ấy là thực tập sinh trong tổ phiên dịch của trừ linh xã, là một trong những nhân viên ưu tú.

- Xã trưởng.

- Dương tiên sinh.

Vẻ mặt của Keiko có chút câu nệ, cô ta nhanh chóng cúi người chào.

Tam Đảo cười nói:

- Keiko, kể từ ngày hôm nay trở đi, cô liền ở bên cạnh vị Dương tiên sinh này. Phụ trách giúp đỡ công việc cho ngài ấy, cùng chiếu cố sinh hoạt hằng ngày cho Dương tiên sinh.

Keiko đáp.

- Vâng, Xã trưởng.

Dương Gian chứng kiến toàn bộ mọi chuyện. Mặc dù không nói chuyện, nhưng hắn hiểu ý tứ của vị xã trưởng Tam Đảo này. Giúp đỡ phiên dịch là thứ yếu, chủ yếu là ngoại giao. Đương nhiên cũng không loại trừ khả năng ẩn núp bên người để nghe lén, tìm tòi tin tức tình báo. Nếu không sẽ không thể nào sắp xếp cho một cô gái xinh đẹp như này đến tiếp đón hắn. Vả lại vừa rồi, Tam Đảo có nói một câu, chính là chiếu cố sinh hoạt hàng ngày. Chỉ nhiêu đó thôi đã để lộ rất nhiều tin tức.

Nhưng hắn không hề cảm thấy kinh ngạc đối với chuyện này.

Với thân phận và địa vị hiện nay của hắn, tiền tài, quyền lợi, mỹ nữ là những thứ cực kỳ dễ lấy. Thậm chí hắn không cần mở miệng, cũng sẽ có người tự dâng đến cửa.

Không phải lúc trước Lý Dao của Hội anh em cũng từng có ý định dùng sắc đẹp để lôi kéo hắn hay sao?

Bình Luận (0)
Comment