Chỉ tiếc là cô gái Lý Dao kia có ý đồ quá hiểm ác, lại muốn cùng đám người Hội anh em giết chết hắn. Nếu không sau này Dương Gian cũng sẽ không giết chết cô ta. Dù sao đối với những người bình thường, không uy hiếp đến bản thân, Dương Gian sẽ có một giới hạn tha thứ nào đó.
Keiko quỳ gối ngồi ở bên cạnh, khẽ cười nói.
- Dương tiên sinh, sau này mong ngài chiếu cố nhiều hơn.
Cô ta biết, kể từ ngày hôm nay trở đi, vận mệnh của cô ta sẽ trói buộc chung với người đàn ông xa lạ này. Nếu không nhận được sự tán đồng của người đàn ông này, bản thân cô ta sẽ phải chết cực kỳ thê thảm…
Keiko thầm nghĩ trong lòng.
"Keiko, cố lên, cậu có thể làm được."
Nhìn lén Dương Gian một vài lần, Keiko cảm thấy đây là một người đàn ông đẹp trai, lãnh khốc, cao lớn. Ít ra bộ dạng của người này khác xa với những gia hỏa có bộ dạng khủng bố kia. Điều này khiến cho lòng cô ta cảm thấy dễ tiếp nhận hơn một chút.
- Là một người bình thường, một khi bị cuốn vào bên trong loại chuyện này sẽ rất dễ bị chết. Một cô gái đáng yêu như này, mà mấy giờ sau đã biến thành một cỗ thi thể. Như vậy xã trưởng Tam Đảo hẳn là tổn thất rất lớn.
Dương Gian hơi nhìn về phía Tam Đảo, sau đó những con cá nhỏ chiên trong dầu, chính là món Tempura mà bọn họ nói.
Tam Đảo cười nói:
- Không, không, không, Dương tiên sinh nói sai rồi. Kể từ giờ trở đi Keiko đã là người của Dương tiên sinh. Cho nên nếu Keiko chết, người tổn thất hẳn là Dương tiên sinh mới phải. Nhưng tôi tin tưởng, với năng lực của Dương tiên sinh chắc chắn có thể chiếu cố tốt cho Keiko. Dù sao Keiko cũng là một cô gái cực kỳ ngoan, rất nghe lời.
Sắc mặt Dương Gian khẽ nhúc nhích, tên Xã Trưởng này đúng là có đủ thủ đoạn. Cô gái tên Keiko này xuất hiện, vừa là dùng để lôi kéo, đồng thời thăm dò và kiểm tra năng lực của hắn.
Chỉ là một cô gái xinh đẹp, đáng yêu nhưng có đôi khi nó lại có thể thăm dò ra được rất nhiều thứ.
Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.
"Sớm biết như này, tối hôm qua, khi nói chuyện với tên Vương Tín kia, mình hẳn nên cẩn thận một chút. Không nên bảo là, mình có chút hảo cảm đối với những cô gái đáng yêu của bọn họ. Lần này người ta bốc thuốc đúng bệnh, nhét cho mình một người như lời mình từng nói.”
- Lần hành động này, sống hay chết còn phải xem vận khí của cô.
Dương Gian liếc nhìn cô gái tên Keiko này, khuôn mặt hắn cực kỳ lãnh đạm.
Hắn sẽ không cố tình giết chết cô gái tên Keiko này. Đồng thời cũng sẽ không mạo hiểm tính mạng để bảo vệ cô ta. Với lại chuyện linh dị lần này xảy ra chuyện gì hắn cũng không thể biết trước được. Là một người bình thường, khi không được ngự quỷ nhân chăm chú bảo vệ, cô ta có thể sống sót được hay không còn là một ẩn số.
Bản thân là xã trưởng trừ linh xã của nước Nhật, chắc chắn bình thường Tam Đảo sẽ cực kỳ bận rộn. Nhưng ngày hôm nay tên này lại cố ý dành thời gian tổ chức tiệc chào đón Dương Gian, đồng thời còn tự mình tiếp khách, mời rượu Dương Gian. Có thể nói loại đãi ngộ này của Dương Gian là cực kỳ cao.
Nhưng càng như thế, Dương Gian lại càng lo lắng lần hành động này sẽ không được thuận lợi như vậy.
Dù sao lợi ích và mạo hiểm là hai thứ có liên quan trực tiếp đến nhau.
Trên bàn rượu, thái độ của Tam Đảo vẫn vô cùng nhiệt tình, ngôn ngữ cung kính, thỉnh thoảng lại nịnh nọt Dương Gian vài câu. Đồng thời trong câu chữ của hắn ta vô tình hữu ý để lộ ra một vài tia hi vọng Dương Gian có thể thành lập mối quan hệ hữu nghị với trừ linh xã của bọn họ và thường xuyên lui tới.
Dương Gian không đồng ý cũng không từ chối. Đối với mấy con cáo già này, càng nói nhiều sẽ để lộ ra càng nhiều. Còn không bằng cúi đầu ăn uống thêm chút gì đó, chuẩn bị tinh thần để ứng phó với chuyện sắp xảy ra.
Cô gái tên Keiko quỳ gối ngồi yên ở bên cạnh Dương Gian. Mặc dù lộ ra vẻ cực kỳ yên tĩnh nhưng thi thoảng lại chủ động gặp thức ăn cho hắn. Đồng thời còn giới thiệu một vài món ăn cho hắn biết.
Trong khi mấy người đang tham gia bữa tiệc, những người khác ở bên ngoài vẫn đang tiến hành chuẩn bị cho lần hành động này.
Một lát sau, một chiếc tủ sắt chứa ba món quỷ sứ được đưa đến trước mặt của Dương Gian.
Xã trưởng Tam Đảo hỏi.
- Dương tiên sinh, đồ mà ngài muốn đã được chuẩn bị xong. Ngoài ra ba người đồng đội mà ngài yêu cầu cũng đã trên đường tới địa điểm yêu cầu. Khả năng nửa tiếng đồng hồ nữa bọn họ sẽ đến địa điểm tập trung. Không biết Dương tiên sinh ngài định lúc nào thì bắt đầu hành động? Đương nhiên tất cả mọi chuyện của hành động lần này đều sẽ do Dương tiên sinh làm chủ.
Dương Gian nhìn đồng hồ rồi nói:
- Nếu mọi thứ sẽ chuẩn bị xong sau nửa tiếng, chúng ta cứ bắt đầu hành động vào lúc mười hai giờ trưa đi. Tranh thủ thời gian xử lý thứ này sớm một chút. Tôi không muốn chuyện này kéo dài thêm quá lâu, kẻo lại xảy ra biến cố. Chuyện linh dị quỷ gõ cửa là một chuyện linh dị nguy hiểm, có nhiều nhân tố chưa thể xác định được.
Xã trưởng Tam Đảo cười rộ lên.
- Quả nhiên, Dương tiên sinh là người sảng khoái. Lựa chọn hợp tác với Dương tiên sinh của chúng tôi đúng là chính xác.
Thực ra hắn ta cũng đang hơi lo lắng việc Dương Gian cố tình kéo dài thời gian. Khoảng chừng vài ngày hay là dăm bữa nửa tháng gì đó thì xong. Đến khi đó tổn thất mà chuyện linh dị này gây ra chắc chắn sẽ không thể nào cân đo đong đếm được.
Dương Gian mở chiếc tủ sắt này ra, sau đó kiểm tra ba món đồ sứ quỷ dị kia một chút. Hắn phát hiện ra hình dạng của ba món đồ sứ này không giống với món lúc trước. Mặc dù cả bốn món đồ sứ đều có dạng hình người, nhưng tâm trạng của mỗi người lại không giống nhau, có giãy dụa, có kêu gào, có người yên lặng chờ đợi.
Với lại những món đồ sứ này đều có giới tính nam và nữ, chứ không phải giống nhau hoàn toàn.
Dương Gian hỏi.
- Vật phẩm môi giới cho thứ này chính là chứng minh nhân dân?