- Cho hỏi, chỗ này là chỗ nào vậy?
Sau khi ba người đi được một đoạn, ở trên đường của thị trấn đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ trung niên. Khuôn mặt của người đàn bà này tỏ ra cực kỳ khẩn trương và bất an. Sau khi nhìn xung quanh và thấy hàng đống thi thể đang treo lơ lửng liền run lẩy bẩy.suy đoán của hắn mà thôi.
Sau khi nhìn thấy Tiểu Viên, người phụ nữ trung niên này vội vàng chạy đến, tâm tình tỏ ra có chút kích động.
Tiểu Viên dừng lại, con bé cười hì hì nhìn người phụ nữ trung niên kia. Không biết từ lúc nào trong tay con bé đã nắm chặt con dao gọt hoa quả.
Dường như người phụ nữ trung niên này không phát hiện ra được điều này, vẫn chạy nhanh về phía bọn họ.
Khi người phụ nữ trung niên này chạy đến một khoảng cách vô cùng nguy hiểm. Tiểu Viên đang cười hì hì đột nhiên hành động. Cánh tay con bé khẽ vung lên, con dao gọt hoa quả liền bay ra ngoài, chuẩn xác găm vào cổ của người đàn bà kia. Trong nháy mắt máu tươi phun ra ào ạt.
Trong lúc nhất thời người đàn bà kia không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ vô ý thức đưa tay che cổ.
Tiểu Viên cũng không vì thế mà dừng lại, con bé lập tức cầm một con dao khác giấu ở trong người sau đó xông lên. Hai tay con bé khẽ đẩy về trước, con dao lập tức đâm vào trong tim của người phụ nữa kia, sao đó con bé còn đâm thêm mấy nhát.
Người đàn bà này lập tức ngã xuống đất, thân thể co quắp lại, miệng phát ra từng tiếng khanh khách, máu tươi chảy ra lênh láng, dường như sắp sửa tắt thở.
Quả nhiên.
Sau khi giãy dụa chừng hai mươi mấy giây, người đàn bà này không hề động đậy nữa, đã trở thành một cỗ thi thể băng lãnh.
Mà ngay khi người phụ nữ này bị giết chết.
Ở trong hiện thực, tại một căn nhà nào đó trong thị trấn, một người đàn bà đang nằm ngủ ở trên giường đột nhiên giơ tay đâm vào người của bà ta.
Mặc dù trong tay bà ta không có vũ khí, nhưng khí lực của hai tay lại lớn đến kinh người. Cứ thế bà ta đâm cho trái tim và cổ của bà ta be bét máu, đến cuối cùng không thể đâm được nữa mới thôi. Trong quá trình này không có một tiếng kêu, không một tiếng rên, giống như tất cả mọi chuyện kia chỉ là hư ảo vậy.
Tiểu Viên nhìn chằm chằm vào cỗ thi thể trên mặt đất, sau đó tỏ ra tiếc nuối:
- Trời ạ, không đúng rồi. Đây không phải là thứ mà em muốn tìm…
Dương Gian cũng nhìn chằm chằm vào cỗ thi thể kia, sau đó lại nhìn về phía Tiểu Viên:
- Giết nhầm à ? Xem ra mọi chuyện giống như anh nói lúc trước. Ngoại trừ ba người chúng ta ra, ở trong này còn có người khác tiến vào giấc mơ. Tuy nhiên nếu người này bị em giết ở đây, thì trong hiện thực sẽ thế nào?
Tiểu Viên hồi đáp.
- Đương nhiên là sẽ chết.
"Không trực tiếp bị quỷ giết chết cũng sẽ chết hay sao?"
Trong lòng Dương Gian khẽ run.
Lâm Tiểu Tịch ở một bên, dè dặt nói:
- Em cũng có khuyên Tiểu Viên là đừng làm như vậy rồi. Nhưng bọn em không có cách nào để nhận biết được cả. Nên chỉ có thể tin tưởng những người từ thôn chúng ta, ví dụ như anh.
- Chuyện này đúng là rất nguy hiểm. Nhưng chỗ này là giấc mơ, nếu có xảy ra chuyện gì cũng không hề có liên quan gì với hiện thực cả. Giết người ở trong giấc mơ, giết cũng đã giết rồi. Nếu nói thực ra thì cũng không phải do chúng ta sai, tất cả đều là do chuyện quỷ quái này tạo thành.
Sắc mặt Dương Gian rất lạnh lùng, hắn không cảm thấy việc này là có gì đó sai trái hết.
- Vả lại, với trình độ cảnh giác của người đàn bà vừa rồi. Khả năng khi gặp được quỷ sẽ bị nó giết ngay, khả năng sống sót hầu như bằng không.
Tiểu Viên vui vẻ nói:
- Hì hì, anh họ, chúng ta suy nghĩ rất giống nhau.
Dương Gian nói:
- Đã rơi vào trường hợp này rồi, nếu còn ngây thơ nữa, sẽ bị chết rất nhanh. Nếu có thứ gì đó cần vứt bỏ thì hãy vứt bỏ, không nên do dự. Nhưng có vẻ như chuyện này chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.
Trong lúc nói chuyện, hắn đột nhiên ngẩng đầu lên.
Dường như cái chết của người phụ nữ này đã trở thành một mồi lửa.
Khiến cho toàn bộ thi thể đang treo lơ lửng trên không trung bị kinh động. Lúc này toàn bộ chúng bắt đầu chuyển động và bay về phía ba người.
Tất cả cỗ thi thể đều có cùng một khuôn mặt, một biểu hiện và một loại ảnh mắt tro lạnh, khiến cho người ta phải sởn tóc gáy.
Ở trong giấc mơ không chỉ có lệ quỷ thực sự, mà còn có hiện tượng linh dị không thể lý giải.
“Bịch! Bịch! Bịch!”
Đúng lúc này, không biết vì nguyên nhân gì, một vài cỗ thi thể đang treo lơ lửng đột nhiên rơi xuống đất.
Không, không chỉ có nhiêu đó.
Sau khi cỗ thi thể thứ nhất rơi xuống, toàn bộ thi thể còn lại liền bắt đầu rụng xuống như sung.
Lúc này, dường như cơn mưa đột nhiên trở nên lớn hơn một chút. Không còn là cơn mưa tí tách tí tách từng hạt nhỏ nữa. Dường như sự biến hóa này đại biểu cho việc giấc mơ đã bước vào giai đoạn kế tiếp.
Toàn bộ thi thể băng lãnh rớt xuống mặt đường, mỗi một cỗ thi thể đều giống nhau, mặt hướng xuống dưới, lưng hướng lên trên.
Mặc dù như vậy bọn họ sẽ không còn phải nhìn khuôn mặt chết quỷ dị kia nữa, nhưng thế này lại có gì đó không thích hợp.
- A?
Tiểu Viên đang suy tư, hiển nhiên điều này cũng giống như lúc gặp phải đống thi thể không đầu lúc trước, cô bé chưa từng gặp phải chuyện như thế này.
Nguyên nhân của loại biến hóa này là do thân phận ngự quỷ nhân của Dương Gian. Dường như con quỷ trong giấc mơ đang muốn tái hiện lại chuyện linh dị của quỷ dây thừng.
- Cẩn thận.
Đột nhiên, Lâm Tiểu Tịch ở bên cạnh hô to.
Không biết từ lúc nào, một cỗ thi thể ngay bên cạnh Tiểu Viên đột nhiên đứng bật dậy. Trên khuôn mặt của cỗ thi thể này không có bất cứ biến hóa này, nhưng trong tay lại đang cầm một sợi dây thừng cũ kỹ. Sau khi bật dậy, cỗ thi thể này liền cầm sợi dây thừng quấn lấy cổ của Tiểu Viên.
Dường như trong nháy mắt hai cánh tay cứng ngắc kia đột nhiên có được một cỗ lực lượng cực lớn.
Sợi dây thừng bẩn thỉu kia đột nhiên quấn chặt, dường như nó muốn cắt đứt chiếc cổ tinh tế của Tiểu Viên vậy.
Thủ pháp giết người của Tiểu Viên cực kỳ sắc bén. Nhưng dường như con bé không ngờ được là cỗ thi thể này sẽ đứng lên và tập kích bản thân. Nên đến khi con bé phản ứng lại và giơ con dao gọt hoa quả lên thì mọi thứ đã trễ.