Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1408 - Chương 1408: Quỷ Trong Mơ Chỉ Có Một

Chương 1408: Quỷ Trong Mơ Chỉ Có Một

"Kệ, nếu lão dám đuổi theo, mình sẽ đâm chết lão.”

Kiêng kị thì kiêng kị.

Nhưng Dương Gian vẫn cực kỳ kiên quyết cầm lấy con dao ở một bên sau đó chém một nhát cực kỳ dứt khoát về phía người bán hàng mà hắn nghĩ là quỷ gõ cửa này.

Một cánh tay mọc đầy thi ban của ông lão này đã bị hắn chém đứt.

Không hề có máu tươi chảy ra, cũng không cảm thấy đây là chuyện ngoài ý muốn. Con dao ở trong tay đột nhiên trở nên thuận tay cực kỳ, giống như mọi việc là lẽ tự nhiên vậy.

Mà người bán hàng kia cũng không kêu, không la, không than đau. Chỉ nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn Dương Gian. Ở phía dưới chiếc mũ rộng vành này là một khuôn mặt tro tàn, ảm đạm, hai con mắt âm lãnh trống rỗng, chết lặng, cực kỳ quen thuộc.

Dương Gian không nói lời nào, chỉ cầm con dao rồi xoay người rời đi.

Dù sao đây cũng là giấc mơ, giết ai cũng đều là giết.

Hắn vừa mới rời đi.

Ông lão bị hắn chém đứt tay im lặng chốc lát, sau đó từ tốn cởi mũ ra. Rồi dùng một tốc độ chậm rì rì bước đi, dường như lão muốn đuổi theo Dương Gian để đòi nợ vậy. Nhưng lại giống như lão muốn lấy lại con dao kia. Còn về việc liệu lão có trả thù hay không thì không thể biết được.

Dương Gian cũng không thèm để, giống như một tên ác bá thời xưa vậy, hoành hành không sợ ai hết. Sau khi chém người ta xong cũng chẳng thèm quan tâm, mà tiếp tục bước vào trong khu chợ.

Ngay khi đi ngang qua khu vực bán thịt lợn, hắn mơ hồ nghe thấy một giọng nói khá quen thuộc. Giọng nói này giống như Trương Vĩ, hẳn tên này đang mua thịt.

- Ông chủ, tôi mười cân toàn thịt, dùng để làm thịt băm, không muốn có chút xíu mỡ nào…

Dương Gian dừng lại, vô ý nhìn sang bên kia, nhưng xung quanh quầy thịt không hề có một ai.

Con mẹ nó.

Hắn nằm mơ cũng có thể mơ thấy tên Trương Vĩ kia hay sao?

Cái quỷ gì vậy.

Hắn này không phải livestream hay sao, vì sao lại chạy đến quê của hắn để mua thịt vậy.

Dương Gian cảm thấy dường như con quỷ kia đã mò ra được tiềm thức của hắn. Thậm chí, con quỷ trong giấc mơ đã lấy được trí nhớ của hắn. Nếu không trong này sẽ không xuất hiện nhiều thứ kỳ quái như thế này đâu. Đồng thời mỗi thứ đều có liên quan đến hắn. Và những người khác không nhận ra những thứ này, nếu không Tiểu Viên cũng sẽ không tỏ ra nghi hoặc từ đầu đến giờ.

Tuy nhiên lúc hắn lúc hắn rời khỏi cửa hàng thịt này, lại nghe được giọng nói của Trương Vĩ:

- Lại thêm mười cân thịt mỡ, không dính nạc, cắt ra từng miếng…

"Tên này mua thịt kiểu gì vậy, không phải muốn ăn đòn đó chứ.”

Khóe miệng Dương Gian nhịn không được phải giật giật mấy cái, cố đè nén ý nghĩ kỳ quặc ở trong đầu.

Đây chắc chắn là do tiềm thức của hắn gây chuyện. Trước kia hắn thân với Trương Vĩ quá nhiều, nên giờ trong giấc mơ cũng thấy được tên này.

- Lại thêm mười cân sụn, cắt ra từng khúc, không được dính thịt ở phía trên…

Đến cuối cùng, khi hắn đã rời khỏi khu vực này, vẫn còn nghe thấy giọng nói mơ hồ của tên kia.

Chắc chắn là tên này muốn ăn đòn.

Dương Gian dám đảm bảo, ở trong giấc mơ tên Trương Vĩ kia chắc chắn sẽ bị ông chủ bán thịt đánh cho thê thảm. Còn việc liệu hắn ta có bị đánh chết luôn không thì còn phải nhìn vận khí của hắn ta nữa.

Nhưng càng đi sâu vào trong khu chợ hắn càng cảm thấy hoảng sợ.

Bởi vì hắn phát hiện ra rất nhiều thứ giống với trước. Dường như khu chợ này là nơi tụ hội của tất cả các chuyện kỳ quái lúc trước. Bất cứ thứ nào xuất hiện hắn cũng cần phải cẩn thận cao độ.

Hắn nhìn thấy ở phía trên sạp hàng đang đặt một chiếc đầu người chết.

Ở trong ngực của một người phụ nữ đang ôm lấy đứa trẻ sơ sinh đã chết có làn da màu xanh đen.

Còn bên trong một cửa hàng đang đặt một chiếc quan tài nặng nề. Phía trước quan tài còn bày biện một tấm linh vị, điểm khác biệt duy nhất là ở phía trên tấm linh vị không có di ảnh.

Cuối cùng.

Khi gặp phải một người, khiến hắn không thể không dừng lại, thậm chí có ý định quay người rời đi.

Đó là một người phụ nữ mặc quần áo màu đỏ, trên đầu trùm khăn.

Người này đứng yên lặng ở bên đường. Mặc dù đã bị khăn che khuất khuôn mặt, nhưng hắn có thể cảm giác được nó đang nhìn về phía bên này.

Nhưng không đợi cho Dương Gian kịp quay đầu để đổi đường, hắn đã phát hiện ra ở phía xa xa, ông lão bán dao đã đi đến, người phụ nữ ôm quỷ anh cũng đi theo, ngay cả cỗ quan tài bên trong cửa hàng cũng được ông chủ mời người khiêng đi…

"Đùa cái gì vậy trời, đang chơi mình đúng không vậy.”

Trong nháy mắt, lòng Dương Gian lạnh hơn phân nửa.

Toàn bộ đường đi đã bị quỷ vây kín.

Bốn phương tám hướng đều có lệ quỷ đến gần.

Lúc này Dương Gian không ngờ được, vốn dĩ hắn chỉ định tiến vào trong khu chợ để tìm kiếm Tiểu Viên và cô bé Lâm Tiểu Tịch kia. Nhưng cuối cùng bản thân lại trở thành người gặp phải nguy hiểm.

Từ bốn phương tám hướng, bất cứ nơi nào cũng đều có quỷ tiến lại gần. Những con quỷ này đều là quỷ thuộc chuyện linh dị đáng sợ mà hắn từng trải qua lúc trước. Chúng đồng loạt hiện ra ở bên trong giấc mộng, bao vây hắn lại, không có hắn bất cứ cơ hội sống sót nào, cũng chẳng có chỗ để trốn.

Dung mạo của ông lão bán dao giống y như đúc quỷ gõ cửa, đứa trẻ sơ sinh kia chính là quỷ chết đói thời kỳ đầu, còn có quan tài quỷ ở cửa hàng bên cạnh, cũng không biết liệu bên trong có chui ra một con Cảnh sát quỷ hay không thì hắn không biết… Nhưng những thứ này cũng chưa tính là gì. Thứ trí mạng nhất chính là cô gái mặc trang phục màu đỏ, trùm khăn trên mặt kia. Người này giống như cô dâu quỷ mà hắn từng gặp.

Đúng vậy là cô dâu quỷ.

Ác mộng trong ác mộng, Dương Gian từng tiếp xúc qua với thứ này một đoạn thời gian ngắn ngủi. Khi đó ba tầng quỷ vực của hắn không thể nào ngăn cản cô dâu quỷ giết người. Khả năng cô dâu quỷ có liên quan đến quỷ họa, chính là thứ áp chế khiến cho mắt quỷ của hắn không dám mở ra.

Nên khi phải đối mặt với thứ này, hắn không thể không sợ hãi.

"Ở trong giấc mơ, quỷ chính thức chỉ có một còn. Những con còn lại đều là giả, có thể bị giết chết.”

Bình Luận (0)
Comment