Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1409 - Chương 1409: Phán Đoán

Chương 1409: Phán Đoán

Dương Gian cắn chặt răng, không dám loạn động. Khẽ nắm chặt con dao vừa nhặt từ sạp hàng kia.

Lúc này hắn chỉ còn một cách cuối cùng là liều mạng.

Mặc dù hiện tại hắn chỉ còn lại một cánh tay, cũng đã bị mất đi toàn bộ lực lượng lệ quỷ trong cơ thể. Nhưng tâm tính cùng tốt chất vẫn còn, việc để hắn ngồi yên chờ chết là chuyện không thể nào.

"Nhưng con người quỷ dị đang định tới gần mình đều là giả, nhưng cũng không hẳn toàn bộ đều là giả, cũng có thể là thật… Con quỷ thực sự đang ẩn giấu ở bên trong chỗ này. Nó đang định lén lút tiếp cận mình vào lúc mình không chú ý, sau đó ra tay và giết chết mình ngay tại chỗ này.”

Mặc dù từ đầu Dương Gian có chút kinh hoảng, nhưng lúc này hắn lại cực kỳ tỉnh táo.

Bởi vì đối với hắn mà nói đây cũng chính là một cơ hội.

Một cơ hội để hắn có thể giết chết con quỷ kia ở chỗ này.

Chỉ cần con quỷ bên trong giấc mơ bị giết, giấc mơ sẽ kết thúc. Đây chính là quy luật mà Tiểu Viên và cô bé Lâm Tiểu Tịch đã lục lọi ra được sau mấy lần trải qua giấc mơ.

Tuy nhiên, hiện tại Dương Gian vẫn còn đang lo lắng, liệu con quỷ bên trong giấc mơ này có dễ đối phó như vậy không?

Phải biết hiện tại giấc mơ đã tiến vào giai đoạn gần cuối rồi. Dựa theo quy luật của giấc mơ, quỷ xuất hiện càng muộn sẽ càng đáng sợ. Thậm chí nếu nó xuất hiện ở giai đoạn cuối thì hắn sẽ không có cơ hội phản kháng.

"Quỷ gõ cửa, quỷ anh, hay là quan tài quỷ... Hoặc là cô dâu quỷ.”

Dương Gian nhanh chóng quan sát bốn phía.

Con dao trong tay cũng được nắm chặt hơn.

Nhìn qua thì thấy đây chỉ là một cách lựa chọn mục tiêu ngẫu nhiên. Nhưng thực tế hắn lại không cho là như vậy. Bởi vì con quỷ này đã có được trí nhớ của hắn, quen với phong cách hành sự của hắn. Nên khi nó muốn tiếp cận và ra tay với hắn, nó sẽ lựa chọn một mục tiêu mà hắn không chú ý đến nhất.

Quỷ gõ cửa?

Chắc chắn không phải, vừa rồi hắn đã chém lão một nhát, nếu là quỷ thì nó sẽ không đuổi theo như vậy?

Là quỷ anh?

Hay là người phụ nữ đang ôm quỷ anh?

Ánh mắt Dương Gian lấp lóe, khả năng này rất cao. Ngoại trừ người này ra, cô dâu quỷ cũng là một mục tiêu có xác suất không hề nhỏ.

Ở chỗ này có nhiều người quỷ dị như vậy, thứ hắn không dám tiếp cận nhất chính là cô dâu quỷ và cỗ thi thể cao lớn xuất hiện lúc trước. Ở trong thế giới thực, những thứ này chính là những tồn tại khiến cho người khác phải run rẩy. Chúng có được năng lực xử lý bất cứ ngự quỷ nhân nào mà chúng gặp phải.

Trong quãng thời gian Dương Gian đang suy nghĩ, những người quỷ dị ở xung quanh đã tiếp cận gần hắn, chỉ còn cách không đầy mười mét.

- Nhường đường, nhường một chút để, người phía trước, nhường đường giùm cái.

Một giọng nói vang lên, đó là âm thanh của ông chủ tiệm quan tài. Ở phía sau là một cỗ quan tài đang được năm sáu người khiêng. Dường như bọn họ đang muốn đi ngang qua vị trí của Dương Gian.

Người và vật nguy hiểm đều đang tiếp cận đến gần hắn.

Nhìn qua thì thấy khung cảnh rất náo nhiệt, nhưng bên trong lại đang ẩn giấu rất nhiều hung hiểm.

"Động thủ."

Dương Gian khẽ cắn răng, quyết định không thèm suy nghĩ nhiều nữa. Bởi vì hắn cảm thấy quỷ đã biết được lối suy nghĩ và phong cách làm việc của hắn rồi. Đồng thời phong cách ưa thích suy nghĩ kỹ trước khi hành động đã khiến hắn bỏ lỡ mất một số cơ hội cực kỳ quan trọng. Cho nên hiện tại hắn định thay đổi, trở nên xúc động và lỗ mãng hơn.

Dù đó là người bên trong giấc mơ cũng được, quỷ cũng thế, đều có thể bị giết chết, nếu như vậy thì hắn còn suy nghĩ nhiều làm gì.

Trong nháy mắt, hắn giống như biến thành một tên côn đồ vậy.

Mục tiêu đầu tiên của hắn chính là cô dâu quỷ.

Khi đối mặt với sự sợ hãi, cách tốt nhất chính là xử lý nó. Trước tiên cứ xử lý người phụ nữ mặc bộ quần áo cưới màu đỏ đã rồi lại tính sau. Cần phải để nó biến mất ở trong giấc mơ của hắn.

Cánh tay còn lại của Dương Gian nắm chặt con dao, hắn cảm giác máu ở trong người hắn dường như đang sôi trào, nhịp tim cũng đang tăng lên. Giống như biểu hiện của một người bình thường khi lần đầu tiền giết người vậy. Theo lý mà nói, loại cảm giác này sẽ không xuất hiện ở trên người của hắn mới phải. Bởi vì thân thể hắn đang bị lệ quỷ ảnh hưởng, đừng nói là giết một người, mà dù giết mười người, trăm người đi nữa, hắn cũng không thèm chớp mắt. Đối với hắn mà nói việc giết người cũng chẳng khác gì giết mấy con kiến.

"Đúng rồi, khi không bị quỷ ảnh hưởng. Đây mới là thực sự là bản thân mình… Thì ra mình cũng sẽ khẩn trương, sợ hãi, hưng phấn. Bản năng, tiềm thức của mình, lúc trước đều bị lệ quỷ ảnh hưởng, áp chế. Hiện tại thoát khỏi sự ảnh hưởng của quỷ, tiến vào trong giấc mơ, những tố chất tiềm ẩn này lại bắt đầu xuất hiện.”

Lúc này hai mắt Dương Gian bắt đầu đỏ bừng, chỉ còn biết giết chóc.

Hắn vọt về phía người mặc bộ quần áo của cô dâu màu đỏ mà hắn cho là cô dâu quỷ kia. Con dao nhọn ở trong tay nhẹ nhàng đâm xuyên qua người của đối phương mà không có một chút do dự.

Không được chính xác cho lắm, nhưng lại rất tàn nhẫn.

Dù sao hắn cũng đã trải qua rất nhiều chuyện linh dị, hiện tại có mất mấy đi sự ảnh hưởng của lệ quỷ, hắn vẫn có thể làm được. Hắn đã trở thành hơn, dù không thể trở thành một người như em họ, giết người không chớp mắt. Nhưng ít nhất hắn cũng là một kẻ dám liều mạng.

Con dao nhọn dễ dàng đâm xuyên qua thân thể của cô dâu quỷ, xuyên qua quần áo, đâm sâu vào bên trong.

Cảm giác da thịt bị xé rách vang lên cực kỳ rõ ràng, khiến cho người ta cảm thấy lạ lẫm, nhưng đủ khiến cho người ta tiêu tán đi một ít cảm xúc tiêu cực.

Đây chính là cảm giác tự tay đâm quỷ hay sao?

Lúc này, Dương Gian không còn sợ hãi cô dâu quỷ nữa, mà có loại cảm giác coi thường cái chết.

Nếu là bình thường, cảm giác này người ta gọi là giết người đến đỏ mắt.

“Bịch!”

Dị thường trong tưởng tượng của hắn không xuất hiện. Sau khi bị đâm, thân thể của cô dâu quỷ khẽ lắc mấy cái, cuối cùng ngã xuống đất. Máu tươi chảy ra, nhuộm đỏ cả một khu vực.

Bình Luận (0)
Comment