Nó không tập kích Dương Gian, thậm chí không phản kháng, giống như một bức tượng tạc. Chỉ có hình dạng của cô dâu quỷ, chứ không có sự đáng sợ và quỷ dị của cô dâu quỷ. Cho nên ở trong giấc mơ này, nó đã bị thương và chết.
Nhưng cái chết của cô dâu quỷ cũng không khiến cho những người khác dừng lại, bọn họ vẫn tiếp tục tiến lại gần.
Dường như cái chết này không có ảnh hưởng quá nhiều đến việc Dương Gian vẫn sẽ bị quỷ tập kích.
"Không phải quỷ? Vậy tiếp tục giết.”
Gan Dương Gian càng lớn, không vì vậy mà bị mất đi lý trí.
Không nói lời nào, hắn lại cầm chặt con dao nhọn, lao về phía người phụ nữ đang ôm quỷ anh.
Quỷ anh là quỷ, người phụ nữ này cũng không phải người, không thể coi họ như một người bình thường được. Vì vậy hắn cũng không có bất cứ cảm giác tội lỗi, hay áy náy. Dương Gian lại tiến lên, nhân lúc quỷ còn chưa thể tiếp cận hắn mà loại bỏ bớt mấy mục tiêu. Chỉ cần số lượng người xung quanh giảm xuống, như vậy khả năng phán đoán ra bản thể của quỷ cũng sẽ tăng lên, an toàn của hắn cũng cao hơn.
Đối mặt với đòn tấn công của Dương Gian, người phụ nữ kia không trốn tránh. Nhưng quỷ anh ở trong ngực của người phụ nữ lại phát ra tiếng kêu thê lương, giống như lệ quỷ thực sự, khiến cho người ta cảm thấy rùng mình.
Nhưng những thứ đó cũng không thể nào ngăn cản hành động của Dương Gian, hắn nhanh chóng xử lý người phụ nữ kia, cũng giết chết đứa bé với làn da màu xanh đen.
Hô hấp của hắn trở nên nặng nề.
Đằng đằng sát khí.
Dường như sự hoảng sợ và cẩn thận của Dương Gian khi phải đối mặt với lệ quỷ đã phát tiết ra ngoài. Trên trong lòng có một loại cảm giác vui sướng không nên lời. Lúc này cả người hắn đang run rẩy.
Đây không phải là sợ, mà chính là hưng phấn.
Lúc này, ánh mắt của hắn nhìn về phía mục tiêu kế tiếp. Đó chính là ông lão đã bán dao cho hắn, giống với quỷ gõ cửa kia.
Đây chính là mục tiêu thứ ba của hắn.
Nắm chặt con dao, Dương Gian lần nữa tiến lên, chuẩn bị loại bỏ ông lão này ra khỏi giấc mơ.
Chỉ là hiện tại mọi chuyện dường như không thuận lợi như lúc trước. Khi Dương Gian định tiến lên, hắn đột nhiên cảm thấy thân thể nhói lên. Đúng lúc này, một người xa lạ đang bê quan tài cách hắn cực kỳ gần, không biết vì sao đột nhiên có thể xuất hiện ở bên cạnh người của hắn. Trong tay người này đang cầm một cây đinh đóng quan tài rất dài. Hiện tại chiếc đinh đã đâm xuyên vào thân thể của Dương Gian, tiến vào trong bụng.
Máu tươi chảy ròng ròng, thân thể hắn dường như đã bị mất đi toàn bộ lực lượng.
Dương Gian quay đầu nhìn lại.
Đó là một khuôn mặt lạ lẫm và cứng ngắc, khuôn mặt này giống y với khuôn mặt của đống thi thể bị treo trên quỷ dây thừng. Chính là khuôn mặt chết lặng, tĩnh mịch đó. Nhưng lúc này ở trên khuôn mặt kia lại lộ ra một vài tâm tính không nên có ở trên thân một con quỷ, một chút nhân tính.
Nhưng chính vì vậy nên khuôn mặt này mới trở nên quỷ dị như vậy.
"Tên gia hỏa này chính là con quỷ trong giấc mơ?”
Trong nháy mắt Dương Gian giật mình tỉnh lại. Mặc dù hắn đang bị thương, nhưng khẽ cắn răng, gầm nhẹ một tiếng, muốn bộc phát toàn bộ lực lượng, liều mạng với nó một lần.
Chỉ cần xử lý được gia hỏa này, hắn lập tức có thể tỉnh lại. Đến khi đó dù thân thể hắn có bị thương nghiêm trọng đến mức độ nào cũng chẳng sao cả.
Nhưng kẻ với khuôn mặt quỷ dị kia lại cực kỳ cảnh giác, nó nhanh chóng lùi ra phía sau, kéo dài khoảng cách với Dương Gian. Dường như lúc trước nó từng bị ai đó dùng một chiêu này với nó nên nó đã học khôn, trưởng thành. Vì vậy nó sẽ không phạm thêm một sai lầm tượng tự đến hai lần. Có thể nói kinh nghiệm của nó cực kỳ lão luyện, khiến người ta khó mà tưởng tượng nổi.
Kế hoạch liều mạng một lần đã bị thất bại.
Dương Gian khẽ lảo đảo một cái, sau đó ngã vật xuống đất. Vết thương trên người hắn lại nặng thêm, máu tươi đang dần chảy hết.
Đúng lúc này, ông lão bán dao khẽ đi đến. Lão không hề tập kích Dương Gian, mà chỉ cúi xuống nhặt con dao ở trong tay hắn. Sau đó không nói gì mà chỉ quay người bỏ đi.
Dương Gian muốn ngăn cản, nhưng không đủ sức.
Thương thế của hắn quá nghiêm trọng, chiếc đinh đóng quan tài rất dài kia đang cắm ở trên người.
Lúc này, người mà hắn nghi là con quỷ trong giấc mơ đang đứng ở phía xa. Trên khuôn mặt cứng ngắc, tro tàn của nó xuất hiện một nụ cười quái dị.
Quỷ không hề đến gần, nó đang chờ Dương Gian tắt thở.
Nó rất cẩn thận, quá cẩn thận.
Dường như đã biết được tính cách và phong cách làm việc của Dương Gian nên mới ngụy trang thành một kể nhấc quan tài, vác quan tài quỷ ở trên vai. Ở trong đầu Dương Gian, người đầu tiên hắn cảm thấy nguy hiểm lớn nhất chính là cô dâu quỷ, sau đó là quỷ chết đói, rồi đến quỷ gõ cửa… Nhưng thực tế, toàn bộ những thứ này đều không phải quỷ, mà quỷ đang thực sự ẩn núp ở một nơi không đáng chú ý.
"Tên gia hỏa này…"
Mặc dù đang trọng thương phải nằm rạp trên mặt đất, nhưng Dương Gian chưa chết, ý thức hắn vẫn còn đang thanh tỉnh.
Nhìn lấy con quỷ đang đứng phía xa xa, trong lòng hắn có một chút tức giận.
Đồng thời cũng có một cảm giác bất lực.
Thì ra bản chất của giấc mơ này là như vậy. Người cũng vậy, quỷ cũng thế, cực kỳ yếu ớt. Chỉ cần bị dao đâm trúng một nhát là lập tức mất đi năng lực hành động.