Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1423 - Chương 1423: Súng Đặc Biệt

Chương 1423: Súng Đặc Biệt

Lúc này, Dương Gian đã từng bước từng bước tiến về phía trước:

- Tôi không quan tâm đến việc liệu mấy người có gặp phải nguyền rủa và bị nó ép buộc hay không. Hay là mấy người có nỗi khổ tâm nào đó. Tôi chỉ biết, hiện tại mấy người đang bị một số thứ quỷ quái nào đó khống chế. Cho nên mấy người rất có thể sẽ tạo thành một mối nguy hiểm khó tưởng tượng cho xã hội.

- Cậu muốn làm cái gì?

Người đàn ông lúc trước cầm súng đột nhiên tiến lên trước và cảnh cáo Dương Gian.

- Không làm gì cả, chỉ muốn nhìn thử xem bức thư mà mấy người đang cất giữ là cái gì. Thuận tiện xử lý luôn toàn bộ mấy người, kẻo sau này mấy người lại đi gây họa. Tôi đã gặp được loại người tương tự với mấy người rồi, mấy người như vậy chỉ vì sống sót mà bất chấp tất cả, việc gì cũng dám làm. Nếu xét về mức độ điên cuồng, bọn họ còn điên hơn cả tôi.

Dương Gian lạnh lùng nói, đồng thời chậm rãi cởi bao tay ra.

Ngay lập tức một cánh tay màu đen, âm lãnh, cứng ngắc xuất hiện.

- Đùa gì chứ, bảo giết chết chúng tôi là có thể giết được mấy người chúng tôi hay sao? Tôi nhịn cậu đủ rồi đó, đừng có phách lối. Ai biết được cậu có phải là Dương Gian thật hay không. Dù cho có là Dương Gian thật đi nữa, đối với loại người như cậu, chúng tôi cũng không phải là hoàn toàn buông tay chịu trói. Cùng lắm thì liều mạng, dù chết cũng phải cắn một miếng thịt từ người cậu.

Người đàn ông hơi gầy gò kia giơ khẩu súng trong tay lên, sau đó cắn chặt răng, tỏ ra dữ tợn nhắm ngay vào người của Dương Gian.

- Cậu nói mấy câu nhảm nhí tương đối nhiều rồi đó. Vậy trước tiên tôi sẽ xử lý cậu. Dù sao mấy người đã không hoàn thành việc đưa thư, chắc chắn sẽ phải chết. Chi bằng mấy người hãy dứt khoát một chút, chết ở trong tay của tôi sẽ thoải mái hơn chết trong tay của quỷ.

Mặt Dương Gian không chút biểu cảm, hắn cứ thế đi thẳng đến trước mặt của người kia.

Hoàn toàn bỏ qua sự uy hiếp của khẩu súng kia.

Hiện tại đối thứ này đã hoàn toàn vô dụng với hắn.

- Không xong.

Trong nháy mắt sắc mặt Lý Dược đại biến.

Hắn ta không thể ngờ được là Dương Gian lại hành động quả quyết như vậy. Vừa mới nói với nhau mấy câu không hợp đã muốn giết chết mấy người bọn họ. Không thèm cho bọn họ cơ hội giao lưu, đàm phán. Sự cường thế của hắn khiến cho người ta phải cảm thấy ngạt thở.

Nhưng hắn ta còn chưa kịp khuyên giải.

Hai bên đã phát sinh xung đột.

“Đoàng!”

Dưới áp lực cực lớn, một tiếng súng vang lên. Người đàn ông cầm súng kia khẽ cắn răng ra tay trước một bước. Hắn ta không dám cược, bởi vì nếu Dương Gian thực sự là người phụ trách của thành phố Đại Xương. Vậy thì để Dương Gian ra tay cũng có nghĩa là hắn ta sẽ chết cực kỳ thảm.

Nhưng có một điều nằm ngoài ý muốn chính là.

Vốn một phát súng này Dương Gian sẽ không thể nhận phải bất kỳ ảnh hưởng nào. Nhưng ở trên lồng ngực của hắn đột nhiên xuất hiện một vết rách.

Da thịt bị xé rách.

Một miếng gì đó màu trắng, giống như xương cốt xuất hiện ở trong miệng vết thương.

Thứ mà khẩu súng này bắn ra că bản không phải là đạn, mà là một mảnh xương người, nếu nói đúng hơn thì là một đoạn xương ngón tay.

Mặc dù uy lực của súng ống không lớn, nhưng bởi vì thứ bắn ra là đoạn xương ngón tay, dường như bên trong nó có một loại lực lượng linh dị nào đó, có thể ngăn cản được lệ quỷ trong một thoáng.

Đây không phải món đồ linh dị, nhưng lại được chế tạo bằng một thủ pháp khá thông minh.

Dùng một số món đồ quỷ dị, nghĩ cách lợi dụng chúng và biến thành một loại vũ khí.

Mặc dù cách này khá thô, nhưng có hiệu quả.

- Đây chính là thủ đoạn mà mấy người dùng để đối kháng với lệ quỷ? Một đoạn xương cốt của người chết?

Mặt Dương Gian vẫn như cũ, không hề thay đổi. Hắn nhẹ nhàng lấy đoạn xương ngón tay kia ra, sau đó bóp một cái.

Đoạn xương lập tức bị vỡ nát.

Lực lượng linh dị còn sót lại bên trong đoạn xương này không thể nào đọ lại được với hắn.

Đồng thời vết thương trên lồng ngực của Dương Gian cũng nhanh chóng khôi phục. Có một chiếc bóng màu đen, âm lãnh, đang gắn miệng vết thương lại với nhau. Giống như có lệ quỷ đang giấu ở trong lồng ngực của Dương Gian, thay hắn khâu vá miệng vết thương lại.

Cảnh tượng như vậy dường như tạo thành một cơn chấn động mạnh đối với mấy người ở đây, bọn họ trợn tròn hai mắt, cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

Một phát súng có thể đẩy lùi được lệ quỷ, lại không thể nào tạo ra bất cứ trở ngại gì cho Dương Gian. Mặc dù xuất hiện một vết thương, nhưng ai cũng có thể nhìn ra được. Vết thương này căn bản chỉ là thứ râu ria, không đáng quan tâm.

Người nổ súng vừa rồi cũng lập tức tỏ ra sững sờ.

Lúc này, thậm chí hắn ta còn nghĩ liệu vừa rồi bản thân đã thực sự bắn trúng Dương Gian hay chưa.

Nhưng đoạn thời gian chần chừ ngắn ngủi kia chính là lúc hắn ta phải gánh chịu hậu quả cho việc ra tay trước.

Một bàn tay màu xanh đen, băng lãnh xuất hiện ở trên bả vai của hắn ta, giống như có người nào đó ở phía sau và đặt tay lên bả vai của hắn ta.

Cả người hắn ta khẽ run lên, vô ý quay đầu.

Nhưng hắn ta lại nghe được tiếng xương cổ bị gãy vang lên ở đâu đó quanh đây. Người đàn ông cầm súng kia lập tức trợn tròn hai mắt, sau đó chết thảm tại chỗ. Dương Gian lạnh lùng nói:

- Có chút thủ đoạn đó, nhưng tác dụng không lớn. Khi gặp phải lệ quỷ thực sự, cũng sẽ chết mà không thể phản kháng. Thứ nguyền rủa mà mấy người gặp phải sẽ không bảo vệ an toàn cho mấy người. Xem ra thân phận người đưa thư cũng không được tốt lắm.

Việc Dương Gian giết chết một người chỉ là thăm dò.

Thăm dò xem liệu bọn họ còn có thủ đoạn nào khác chưa dùng đến nữa không. Nhưng hiện tại xem ra bọn họ không còn thủ đoạn nào nữa. Thứ duy nhất có thể giữ mạng ở trên người của kẻ này chỉ là một khẩu súng lục kiểu cũ này mà thôi.

Chỉ là một khẩu súng có thể bắn ra đoạn xương ngón tay.

Nhưng xem ra, lượng đạn đặc thù như vậy bọn họ không có nhiều. Bởi vì đó là những vật phẩm quỷ dị đặc thù. Tuyệt đối không thể sản xuất ra với số lượng lớn. Mà cùng lắm là chỉ có thể chế tạo được một hai viên thôi.

Bình Luận (0)
Comment