Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1426 - Chương 1426: Quỷ Xuất Hiện

Chương 1426: Quỷ Xuất Hiện

Bởi vì bản thân Dương Gian căn bản không cảm giác được hắn đang thất thần. Trong cảm giác của hắn, hành động của hắn chỉ là đang lôi tờ giấy từ trong phong thư một cách bình thường, sau đó quan sát nó, thời gian cùng lắm chỉ tiêu tốn có mấy giây mà thôi.

Nhưng đối với đám người Lý Dược mà nói, thời gian đã trôi qua mấy phút đồng hồ rồi.

Lúc này Dương Gian đã rút tờ giấy ra ngoài. Ở trên tờ giấy lập tức xuất hiện hàng chữ thứ tư, cũng là hàng cuối cùng.

"Quỷ đang ở bên cạnh cậu."

- Hả?

Ngay khi nhìn thấy dòng chữ này, ánh mắt Dương Gian nhất thời co lại, sau đó vội vàng cảnh giác nhìn quanh.

Đến lúc này hắn mới phát hiện ra, vốn dĩ rừng cây còn một chút ánh sáng, nhưng không biết từ khi nào đã trở nên tối tăm. Nhưng điều quái dị nhất chính là, vừa rồi rõ ràng hắn đang chú ý đến tình hình ở xung quanh, cảnh giác đối với hành động của đám người Lý Dược. Nhưng sao lại đột nhiên giống như hắn vừa thất thần và mọi thứ lại biến hóa lớn đến như vậy?

“Vù! Vù!”

Ở bên trong rừng cây, gió bắt đầu thổi. Còn gió luồn qua cổ của Dương Gian, khiến hắn có cảm giác giống như một bàn tay bằng lãnh đang vuốt ve lấy cổ của hắn vậy, cảm xúc cực kỳ chân thật.

"Bức thư này… Đúng là có gì đó quái lạ. Vậy mà bức thư này lại có thể hấp dẫn quỷ xuất hiện?"

Bàn tay Dương Gian khẽ dùng lực, ngay lập tức tờ giấy kia bị bóp thành một cục. Sau đó hắn dùng mắt quỷ để quan sát mọi thứ bên trong rừng cây.

Bên trong rừng cây cực kỳ um ám, nhưng nếu rời khỏi rừng cây này và đi ra bên ngoài sẽ thấy. Bên ngoài vẫn bình thường, vẫn sáng như lúc trước. Không có bất cứ ảnh hưởng nào, dường như chuyện này chỉ xảy ra ở trong phạm vi của khu rừng thôi.

Sau khi bị bóng tối bao phủ, khu rừng cây trở nên cực kỳ âm u.

Trong khu rừng xuất hiện từng cơn gió lạnh, khẽ lay động lá cây, phát ra tiếng xào xạc. Xung quanh trở nên lờ mờ, giống như bóng ai đó đang núp trong bóng tối, nhưng dường như lại nghe được tiếng bước chân mơ hồ của một ai đó. Người này đang giẫm trên lớp lá cây và tiến về phía bên này.

Ngay khi mọi người còn đang mơ hồ, không biết gì, dường như đã xuất hiện thêm thứ gì đó.

Không sai, chính là loại cảm giác này.

Đúng là ở trong rừng cây đã xuất hiện một thứ quỷ dị nào đó mà không ai có thể lý giải.

Bởi vì lúc này toàn bộ mọi người đều đang đứng yên tại chỗ, không dám đi lại lung tung, không thể nào có chuyện phát ra tiếng động được.

- Quỷ đang ở gần đây.

Người đàn ông cầm súng lục tên là Chu Lâm, hiện tại hắn ta đang thay thế vị trí của người đồng đội bị chết lúc nãy. Lúc đầu, dựa theo tư cách của hắn ta, sẽ không thể nào tùy tiện cầm lấy khẩu súng này được.

- Tất cả mọi chuyện phải dựa vào cậu đó, Chu Lâm. Khẩu súng này hẳn còn bắn được một phát, cậu nhất định phải chờ khi con quỷ tiếp cận đến gần chúng ta mà bắn trúng nó. Chỉ có như vậy chúng ta mới có thể tạm thời đẩy lùi con quỷ kia, đảm bảo bản thân không bị nó giết chết.

Người phụ nữ kia lập tức đi đến, cô ta tên là Triệu Lệ, tuổi chừng hơn ba mươi. Mặc dù có chút khẩn trương cùng hoảng sợ nhưng vẫn duy trì được sự tỉnh táo.

Việc này có liên quan đến sinh tử của bọn họ, không tỉnh táo là không được. Chu Lâm có chút khẩn trương, ngay cả tay đều khẽ run rẩy.

- Tôi biết rồi. Nhưng tôi không có kinh nghiệm đẩy lùi tập kích của lệ quỷ. Mà khẩu súng này chỉ bắn được có một phát. Khả năng thành công quá thấp…

Một phát bắn trúng vào người của quỷ, đó là một chuyện rất khó khăn.

Hiện tại bọn họ lại chỉ còn có một cơ hội, đồng thời còn phải chịu đựng áp lực bởi sự khẩn trương và hoảng sợ, nói không chừng hắn ta sẽ bóp cò vào lúc nào mà bản thân không biết cũng nên.

Người phụ nữ tên là Triệu Lệ nói:

- Không được cũng phải được, cậu không cần phải sợ hãi quá đâu. Tại thời điểm mấu chốt, tờ tiền giấy ở trong tay tôi sẽ phát huy tác dụng của nó.

Chu Lâm nhìn cô ta.

Hắn ta biết người đàn bà này đang giấu diếm, muốn giữ lại đồ bảo mệnh dùng cho bản thân mà thôi.

Nhưng dù hiện tại biết cô ta có ý tưởng này đi nữa hắn ta cũng không thể nào ngăn cản.

Khả năng cao quỷ đang ở đâu đó gần đây, nếu còn nội chiến nữa bọn họ nhất định sẽ phải chết.

Dương Gian nhíu mày.

"Tầm nhìn của mắt quỷ bị ảnh hưởng.”

Ở bên trong tần nhìn của mắt quỷ, dù vẫn còn một mảnh không gian đỏ đậm, nhưng không còn dễ dàng nhìn xuyên qua rừng cây như trước nữa. Không biết việc mắt quỷ không thể nhìn thấy này là do vừa bị lá thư ảnh hưởng, hay là do quỷ xuất hiện ở trong này nên nó mới bị ảnh hưởng nữa.

Tuy nhiên, khá may mắn là mức độ ảnh hưởng cũng không phải quá lớn.

Điều này có nghĩa là, mức độ uy hiếp của thứ vừa mới xuất hiện đối với hắn không cao. Chưa đến mức độ khó giải.

Hẳn là hắn có thể chống lại nó…

Dương Gian không dám chắc, bởi vì có một vài con quỷ, nhìn qua thì thấy mức độ uy hiếp của nó không lón, nhưng trên thực tế lại là những con quỷ sở hữu tập kích hẳn phải chết. Khi ở trong thế giới của quỷ họa, hắn từng gặp phải con quỷ tiếng bước chân ở trên cầu thang. Nên hắn hiểu rất rõ những con quỷ đó đáng sợ đến mức nào.

Ánh mắt hắn khẽ liếc về một phía.

Dường như hắn nhìn thấy bên cạnh một gốc cây cách hắn không xa đang có một bóng người lắc lư.

Bóng người này đứng yên tại chỗ, không hề di động, dường như đang lẩn trốn trong đống cây rừng. Nếu nhìn từ góc này sang, vị trí của nó sẽ rơi vào điểm mù, bởi vì trong rừng có rất nhiều cây sắp xếp song song và giao thoa lẫn nhau, giống như chúng hình thành một bức tường tự nhiên vậy, ngăn cản không cho mắt quỷ thăm dò.

"Là quỷ?"

Trong lòng Dương Gian khẽ cảnh giác, hắn không hề hoảng sợ. Mà chậm rãi thay đổi vị trí, với ý đồ tìm hiểu rõ con quỷ này. Hắn muốn nhìn xem bức thư quỷ dị này có thể mang con quỷ nào đến rừng cây.

Nhưng khi hắn thay đổi vị trí và nhìn về phía vị trí vừa rồi.

Bóng người kia đã biến mất.

Phía sau cây không hề có người, trên mặt đất chỉ là hình dạng bóng mờ của một vài lá cây xếp lại, chứ không phải là hình bóng của một người.

Bình Luận (0)
Comment