Mặc dù mọi chuyện đã trôi qua một cách hữu kinh vô hiểm.
Nhưng con quỷ này quá đặc thù, khiến Dương Gian có cảm giác sắp lật thuyền trong mương. Bởi vì rõ ràng hắn đã nhìn thấy thi thể của Chu Lâm biến thành quỷ. Con quỷ này và con quỷ ở trong những chuyện linh dị trước đó mà hắn tiếp xúc không hề giống nhau.
"Con quỷ mà bức thư này dẫn đến dường như đang cố tình nhắm vào mình. Nếu con quỷ kia có thể thành công xâm nhập vào trong thân thể mình. Vậy khả năng cao mình sẽ phải chết ở chỗ này."
Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích:
"Cho nên, cái giá phải trả sau khi mở ra lá thư này chính là như thế hay sao? Vì người đọc thư chế tạo ra một chuyện linh dị, mặc dù có nguy hiểm, nhưng cấp bậc hẳn không cao… Có lẽ đây là do mình mới nhìn thư lần đầu. Nếu con nhìn thư lần thứ hai, lần thứ ba, nói không chừng thứ xuất hiện sẽ là chuyện linh dị khó giải hơn."
Xem ra nghề đưa thư này cũng không có đơn giản như những gì hắn tưởng tượng.
"Bất kể là thế nào, mình cũng cần thử xem, liệu có thể xử lý được con quỷ này hay không."
Dương Gian từ bỏ, không suy nghĩ mấy chuyện khác nữa. Hắn quyết định xử lý xong tình huống trước mặt đã rồi nói sau. Có lẽ tốc độ giết người của con quỷ này không nhanh. Nhưng lại rất đặc biệt, không giống với những con quỷ khác.
"Nếu bản thân mình đã không thể dụng vào con quỷ này, vậy chỉ còn cách sử dụng quỷ ảnh. Hy vọng quỷ ảnh có thể áp chế được con lệ quỷ này.”
Hắn hành sự rất cẩn thận, không muốn lao vào vết xe đổ của lần vừa rồi. Để cuối cùng bị lệ quỷ xâm chiếm thân thể. Vì thế cách bảo thủ nhất chính là sử dụng quỷ ảnh.
Bóng người cao lớn màu đen dần dần thoát ly khỏi thân thể của Dương Gian. Chậm rãi xuất hiện ở phía sau lưng của hắn. Ở bên trong khung cảnh tối tăm như hiện tại, nó chẳng khác gì một cỗ thi thể không đầu.
Sau khi xuất hiện, quỷ ảnh lập tức đi về phía con quỷ đang nằm ở trên mặt đất kia.
Bởi vì Dương Gian không cần phải tiếp xúc trực tiếp với quỷ, cho nên hành động của hắn khá lớn mật.
Tốc độ của quỷ ảnh rất nhanh, chỉ trong nháy ắt đã đến bên cạnh con quỷ kia Ngay khi quỷ ảnh đang định xâm lấn vào trong cỗ thi thể. Đột nhiên cỗ thi thể đang nằm trên mặt đất đột nhiên lần nữa hoạt động.
Nhưng lần này xung quanh không hề xuất hiện bất cứ điều dị thường nào, luồng gió kỳ lạ lúc nãy dường như đã biến mất. Đồng thời cổ khí tức âm lãnh vừa tràn ngập khắp nơi cũng đã bốc hơi. Khu rừng bị bao phủ bởi bóng tối đột nhiên dần dần sáng lên. Giống như trời chuyển từ đêm sang ngày vậy. Một lần nữa, ban đêm biến mất, ban ngày xuất hiện.
- Hả?
Loại biến hóa này khiến cho Dương Gian không thể không đình chỉ hành động.
Ngay sau đó.
Người đàn ông tên Chu Lâm đang nằm trên mặt đất kia đột nhiên sờ đầu, tỉnh lại từ trong hôn mê, sau đó tự lẩm bẩm một mình.
"Vừa rồi mình bị làm sao vậy? Tại sao mình lại cảm thấy bản thân giống như bị bất tỉnh nhân sự."
"Mình không bị sao chứ? Rõ ràng mình nhớ lúc đó mình đang bị lệ quỷ truy sát mà."
Dường như hắn ta đã bị mất đi đoạn ký ức trong lúc hôn mê. Hắn ta chỉ biết trong lúc bỏ chạy vì bị lệ quỷ đuổi, hắn ta đã vấp phải thứ gì đó và ngã xuống. Sau đó không hề tỉnh lại. Đến lúc này tỉnh lại hắn ta còn tưởng rằng là bản thân bị ngã hôn mê đến giờ. Chứ hắn ta căn bản không nghĩ được vừa nãy hắn ta đã chết một lần.
"Phục sinh?"
Sắc mặt Dương Gian khẽ nhúc nhích.
Vừa rồi hắn cũng đã kiểm tra qua tình trạng của tên Chu Lâm này rồi. Rõ ràng hắn ta đã chết, thi thể cũng đã lạnh. Quỷ đã xâm nhập vào trong thân thể của hắn ta. Vậy mà hiện tại hắn ta vẫn còn có thể sống sót, chuyện này đúng là không hợp lẽ thường chút nào.
Chẳng lẽ tên Chu Lâm này đã trở thành một vị ngự quỷ nhân ngoài ý muốn?
Không.
Không thể nào có chuyện đó được.
Muốn trở thành ngự quỷ nhân thì điều đầu tiên là không thể chết, nhưng thi thể của hắn đều đã lạnh rồi thì sao còn có thể trở thành ngự quỷ nhân được nữa.
Nhưng hiện tại đúng là toàn bộ dị thường ở trong rừng cây đang nhanh chóng tiêu tán.
Bầu trời đã khôi phục lại vẻ bình thường.
Thậm chí ở bên ngoài còn chiếu vào mấy tia nắng mặt trời. Nhưng vì hiện tại xung quanh đang bị quỷ vực của Dương Gian bao phủ nên đám người còn chưa biết.
- Cái này, đây là cái gì?
Chu Lâm quay đầu lại quan sát, đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng màu đen không đầu ở ngay phía sau thì lập tức tỏ ra giật mình, vội vàng lui ra sau. Một lần nữa trên mặt hắn ta lại lộ ra bộ dạng kinh hãi.
Dương Gian nhíu mày.
Bởi vì hắn đang phân vân không biết nên ra tay xử lý tên này hay là không.
Giết chết Chu Lâm rất dễ, nhưng khả năng cao là sau khi Chu Lâm bị giết, con quỷ sẽ đi ra và xâm nhập vào người thứ hai. Đến khi đó Dương Gian không thể nào đoán trước được là sẽ có chuyện gì xảy ra.
Nghĩ đến đây.
Ánh mắt Dương Gian dần thu hồi lại, bóng đen cao lớn không đầu màu đen cũng chìm xuống, trở thành một chiếc bóng của hắn ở trên mặt đất.
Hắn quyết định không động thủ.
- Là quỷ của cậu à?
Chu Lâm trợn tròn hai mắt, nhìn bóng phía dưới chân Dương Gian, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Bóng ở dưới chân của Dương Gian lại là một con quỷ.
Quỷ vực biến mất, ngay lập tức người phụ nữ tên là Triệu Lệ nhìn thấy mọi thứ đang dần sáng lên liền tỏ ra kinh hỉ nói:
- Sao vậy? Có phải là mọi chuyện kết thúc rồi đúng không?
Lý Dược cách đó không xa cũng cuống cuồng chạy đến, sau đó hết nhìn đông lại nhìn tây.
- Quỷ đâu? Quỷ đâu rồi?
Dương Gian không nói, mà lựa chọn trầm mặc.
Hắn đang thầm quan sát người tên Lý Dược này, thử xem liệu hắn ta có dị thường nào không. Bởi vì có khả năng lệ quỷ đang ở bên trong thân thể của người này.
Nhưng sau một hồi quan sát hắn không thấy được sự bất thường nào, cũng không thấy dấu hiệu cho thấy kẻ này đang bị điều gì đó.
Lý Dược cũng không kiệm lời nữa mà tán dương:
- Dương Gian, có phải là cậu đã xử lý được chuyện linh dị vừa mới phát sinh đúng không? Đúng là lợi hại. Quả nhiên, đối với loại người như cậu mà nói, mức độ nguy hiểm này tương đối đơn giản. Nếu biết sớm như vậy tôi sẽ không cố gắng bảo vệ lá thư, cứ tặng cho cậu là được.