Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1434 - Chương 1434: Trí Nhớ Có Vấn Đề

Chương 1434: Trí Nhớ Có Vấn Đề

- Ở trên tầng ba.

Dương Gian khẽ ngẩng đầu nhìn lên, dựa theo mùi máu tươi, hắn có thể nhận ra vị trí đại khái.

Giang Diễm nói:

- Vậy thì tôi sẽ không lên đó đâu. Kẻo lại quấy rầy cậu làm việc.

Dương Gian nói:

- Được, cô lưu lại ở chỗ này đi.

Nói xong, hắn lập tức đi lên trên.

Càng lên cao, mùi máu tươi càng nồng đậm. Ở trên những vách tường gần đó cũng có máu, giống như có một người tùy tiện bôi lên tường vậy.

Không lâu sau.

Dương Gian đã đi đến trước một căn phòng trên tầng ba.

Cửa phòng đang bị khóa chặt, nhưng trên mặt đất lưu đầy những vết máu.

Dương Gian đưa tay kéo nhẹ một cái, cửa phòng ngay lập tức mở ra.

Hắn nhìn thấy ở bên trong phòng đang có một cỗ thi thể máu me đầm đìa nằm ở trên giường. Cỗ thi thể này chỉ vừa mới chết cách đây không lâu, hẳn là mới tối hôm qua. Cỗ thi thể này dính máu thịt be bét, đầu lăn xuống bên cạnh, hai mắt trợn trong, ánh mắt ảm đạm. Ở trong tay của cỗ thi thể còn cầm một con dao bị nhuốm máu.

"Là con bé… "

Dương Gian sầm mặt.

Người chết chính là cô bé đi theo em họ Tiểu Viên của hắn ngày hôm qua, hình như tên con bé là…Lâm Tiểu Tịch.

Ngoài ra, dựa theo tình trạng tử vong của con bé có thể khẳng định được, đây là tự sát.

Tự con bé chặt đứt đầu. Bởi vì lực chém không đủ, nên con bé cứ thể chặt liên tục, dẫn đến phần thịt ở cổ be bét.

"Con bé đã không thể nào sống sót khỏi giấc mơ ngày hôm qua?”

Dương Gian thầm nghĩ trong lòng:

"Ở trong giấc mơ con bé đã bị quỷ kéo đi, hẳn là dữ nhiều lành ít. Khả năng đã bị quỷ ở bên trong giấc mơ giết chết. Sau đó thân thể ở trong hiện thực bị ảnh hưởng nên tự tập kích chính bản thân… Hẳn em họ Tiểu Viên của mình cũng ngủ cùng phòng với con bé. Nên bị bọn họ nghi là hung thủ."

"Đây không còn là một giấc mơ bình thường nữa rồi, mà là một giấc mơ có dính líu đến chuyện linh dị, quỷ đang giết người.”

Nghĩ đến đây, hắn lại bắt đầu trầm mặc.

Hôm qua con bé còn là một cô gái hướng nội, nhưng hôm nay đã trở thành một cỗ thi thể máu thịt be bét. Ở trước mặt của lệ quỷ, con người thực sự quá yếu ớt.

Dù là hắn đi nữa cũng đã phải suýt chết.

Nếu không phải xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn, khả nặng hiện tại hắn cũng rất khó để tỉnh lại.

"Nhưng kỳ quái là em họ mình vẫn còn sống. Chẳng lẽ con bé thành công giết chết con quỷ? Sau đó thoát khỏi giấc mơ."

Dương Gian bắt đầu có chút chần chờ.

Bởi vì hắn cảm thấy dường như mọi chuyện cũng không đơn giản như vậy.

Cứ coi như con bé là một kẻ mãng phu, gặp người là giết, nhưng cũng không thể mỗi một lần đều thành công tiêu diệt con quỷ kia mới đúng chứ.

Cho nên việc Tiểu Viên còn sống sót chắc chắn có dính líu đến một số vấn đề nào đó.

Sau khi hiểu rõ chuyện đang xảy ra ở chỗ này, Dương Gian cũng không đứng ở đây nữa, mà lập tức đi xuống phía dưới.

Một cỗ thi thể mà thôi, không có gì đáng giá để hắn quan sát thêm.

Nhưng khi hắn đi xuống phía dưới, liền phát hiện ra bên ngoài khá ồn ào, động tĩnh tạo ra có hơi lớn.

- Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Dương Gian không thích những cuộc cãi vã như thế này cho lắm.

Giang Diễm nói:

- Hình như là người thân của người bị hại đến. Hiện tại tâm trạng của người này có chút kích động, sau đó xảy ra đánh nhau, những người khác đang ngăn cản… Ừm, đại khái mọi chuyện đúng là như vậy. Bên trên sao rồi, không có vấn đề gì chứ?

Cô lộ ra vẻ khẩn trương, hơi ngó nghiêng nhìn lên cầu thang.

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Không có việc gì, chỉ là chết một người thôi. Chính là cô bé đi cùng với em họ của tôi ngày hôm qua. Con bé chết hơi thảm.s

Giang Diễm thở dài, tỏ ra tiếc hận nói:

- Là con bé kia à? Đúng là đáng tiếc, tuổi còn trẻ vậy mà…

Dương Gian bổ sung thêm một câu.

- Tuy nhiên con bé là tự sát, không liên quan gì đến em họ của tôi cả.

- Tối hôm qua em đã làm cách gì để thoát khỏi giấc mơ kia?

Ngay khi bên ngoài đang bận cãi nhau, Dương Gian đã tìm thấy em họ Tiểu Viên. Sau đó hỏi han con bé về những gì nó đã trải qua bên trong giấc mơ. Bởi vì hắn nhớ rõ, con quỷ kia cũng không hề truy sát Tiểu Viên mà lựa chọn tập kích hắn.

Đương nhiên, cũng không loại trừ khả năng sau khi hắn tỉnh lại thì Tiểu Viên vẫn còn tiếp tục nằm mơ.

Tiểu Viên hơi trợn tròn mắt, có vẻ như con bé đang thất thần. Nên không nghe bất cứ ai nói chuyện ở bên cạnh cả. Trên người còn bé, hai tay nó đang nhuốm máu tưới, giống như chuyện vừa rồi đúng là do nó tạo ra vậy. Còn bản thân con bé lại đang đắm chìm vào bên trong chuyện vừa nãy, không thể khôi phục lại.

- Anh biết có một số việc em không muốn nói, nhưng em phải nói. Nếu chúng ta không thể xử lý được con quỷ kia, vậy chuyện tương tự như thế này sẽ xảy ra rất nhiều lần nữa. Hôm nay người chết chỉ là Lâm Tiểu Tịch, nói không chừng ngày mai ngày mốt người chết là cha mẹ của em, là tất cả mọi người trong thôn, thậm chí anh cũng có thể chết.

Dương Gian vẫn tiếp tục hỏi thăm, hắn cần phải biết được rõ căn nguyên của cơn ác mộng này.

Hiện tại, có rất nhiều manh mối đã bị đứt đoạn và con đường duy nhất đang nằm ở trên người của Tiểu Viên.

- Tiểu Viên, em có nghe anh nói chuyện không vậy?

Dương Gian tiếp tục hỏi, đồng thời đưa tay lắc lắc ở trước mặt con bé.

- Em không biết, em đã tách ra cùng Tiểu Tịch. Sau đó bạn ấy chết… Em không nên tách ra cùng bạn ấy. Nếu em không tách ra với bạn ấy chắc chắn bạn ấy sẽ không phải chết. Em có thể bảo vệ được bạn ấy…

Người em họ Tiểu Viên của hắn nói đến đây liền bật khóc, dường như nó đang cảm thấy tự trách bản thân.

Nhưng Dương Gian lại nhíu mày, bởi vì hắn cảm thấy lời mà con bé nói có chút kỳ quái.

Phải biết ở trong giấc mơ, con bé Lâm Tiểu Tịch mới chính là người bị quỷ tập kích đầu tiên, sau đó Tiểu Viên mới đuổi theo. Nên lúc đó chỉ còn lại bản thân hắn đối chọi với lệ quỷ. Nhưng vì sao hiện tại ở trong miệng của con bé lại thành con bé và Lâm Tiểu Tịch tách nhau ra?

Là trí nhớ con bé xảy ra vấn đề?

Bình Luận (0)
Comment