Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1443 - Chương 1443: Khó Khăn

Chương 1443: Khó Khăn

Dương Gian thở hổn hển. Trong giấc mơ, thể lực của hắn cũng không tốt như tưởng tượng, sau khi chạy được một lúc, thân thể của hắn đã bắt đầu chịu đựng không nổi.

Vả lại mọi thứ khác với giấc mơ ngày hôm qua. Khoảng cách giữa các nhà cửa hay vật thể xung quanh ở trong thôn không hề có sự thay đổi. Nếu không phải mọi thứ trở nên khác biệt một chút và phong cách kiến trúc ở trong thôn xuất hiện sự khác biệt, có lẽ đây chính là thôn Mai Sơn. Bởi vì nó giống như đúc với khung cảnh mười mấy năm trước của thôn Mai Sơn. Căn bản không thể nào phân biệt ra được thứ nào là thực thứ nào là mơ.

Một lát sau hắn đã tìm thấy Tiểu Viên.

Lúc này Tiểu Viên đang đứng ngẩn người ở trên một khu đất trống.

- Em có đuổi kịp quỷ không?

Dương Gian không đi đến gần, hắn vẫn luôn giữ một mức độ cảnh giác nhất định với con bé.

Tiểu Viên sững sờ một lúc, sau đó quay đầu lại, ở trong ánh mắt của con bé lộ ra một chút mê mang.

- Hình như nó không ở chỗ này, em tìm nhầm chỗ rồi.

Tìm nhầm?

Sắc mặt Dương Gian biến đổi, sao có thể chứ?

Chẳng lẽ mục đích của con quỷ này không phải là Tiểu Viên?

Nếu suy đoán lúc trước của hắn là đúng, vừa nãy chắc chắn con quỷ phải ở đâu đó quanh đây. Sau đó nhân cơ hội tập kích Tiểu Viên mới phải, nhưng hiện tại Tiểu Viên vẫn chưa bị quỷ tập kích.

Điều này chứng tỏ suy đoán lúc trước của hắn là sai.

"Nếu mục đích của nó không phải là vì Tiểu Viên, vậy thì lần này nó đang hướng về ai?"

Lúc này Dương Gian bắt đầu có chút trầm ngâm.

Hắn phát hiện ra, suy đoán của bản thân đối với con quỷ trong giấc mơ là sai lầm. Hắn chưa từng đối mặt trực tiếp với quỷ nên không thể nào đoán ra được hành động của nó. Nếu chỉ dựa vào những biến hóa bên trong giấc mơ. Lần trước là như vậy, hiện tại cũng là như thế. Chẳng lẽ quỷ đã đoán ra được suy nghĩ của hắn?

Không, đây là chuyện không thể nào.

Nếu quỷ có thể biết được suy nghĩ của người khác, như vậy khi ở bên trong giấc mơ, nó không thể nào bị người khác giết chết được.

"Mặc kệ là cái gì, hiện tại mình có thể khẳng định con quỷ kia vốn đang ở bên trong thôn. Nó chưa từng rời khỏi ngôi làng."

Dương Gian bất chợt ngẩng đầu nhìn về phía Tiểu Viên, sau đó nghiêm túc hỏi.

- Tiểu Viên, lần trước em lôi kéo anh rời khỏi thôn làng là vì em không muốn để cho con quỷ kia xâm nhập vào trong thôn. Như vậy, khi con quỷ kia xâm nhập được vào trong thôn thì sẽ xảy ra chuyện gì?

Tiểu Viên sờ sờ đầu, tỏ ra có chút mơ hồ.

- Em từng nói như vậy à? Nhưng em không nhớ nữa.

"... Quên?"

Dương Gian nhìn con bé, hắn cảm thấy con bé không hề nói dối, là trí nhớ của con bé có vấn đề. Hoặc là ở trên người con bé đang có một bí mật nào đó mà hắn chưa phát hiện ra được.

Dương Gian nói:

- Trước tiên cứ mặc kệ nó đi đã. Hiện tại việc cấp bách nhất của chúng ta chính là nghĩ cách kết thúc giấc mơ này. Nếu cứ để cho con quỷ kia tiếp tục giết người như vậy, sẽ có rất nhiều người phải chết.

Chỗ khác thì hắn không thèm quan tâm nhưng đây là thôn làng của mình nên hắn phải quản một chút.

Tiểu Viên bất chợt quay đầu nhìn về phương hướng mà bọn họ vừa mới chạy đến.

Dương Gian cũng ngửi được.

Đó là một mùi máu tươi, rất tanh tưởi, giống như vừa mới xuất hiện vậy.

Bất chợt, Dương Gian đột nhiên ý thức được điều gì đó, vội vàng chạy trở lại chỗ vừa rồi.

Vốn dĩ ở trên chỗ này đang tụ tập không ít người dân, nhưng hiện tại không còn một ai. Đổi lại, trên mặt đất lại có thêm mấy cổ thi thể khá mới mẻ, giống như vừa mới bị giết vậy. Ngoài ra tình trạng cái chết của mỗi người đều giống nhau, đều bị một thứ gì đó đâm xuyên qua cổ. Nhưng khác với lần trước, lần này con quỷ kia không để lại hung khí, chỉ có một đống máu thịt be bét.

Nhưng đây chỉ là những thứ xuất hiện trong tầm nhìn của bọn hắn.

Ở trong góc tối u ám vẫn còn có vết máu. Từ nãy đến giờ thời gian mới trôi qua được bao lâu? Vậy mà chỗ này lại thêm một đống thi thể, không biết con quỷ kia đã giết chết bao nhiêu người.

"Vừa nãy con quỷ kia đang lẩn trốn trong đám người, nó không hề rời đi. Như vậy hàng dấu chân ở dưới mặt đất là giả, nó đang lừa bọn họ rời khỏi đây."

Lúc này, Dương Gian nhịn không được phải hít một hơi thật sâu, bởi vì hắn cảm giác được chuyện lần này đáng sợ hơn trước rất nhiều.

Vừa mới bắt đầu giấc mơ đã xuất hiện người bị hại đầu tiên.

Ngay sau đó, cả hắn và Tiểu Viên đều bị con quỷ kia lừa, rời khỏi đây một lúc. Trong lúc đó con quỷ có thể ra tay một cách không kiêng nể. Chỉ trong một quãng thời gian ngắn, quỷ đã giết mười mấy người trong vô thanh vô tức.

Nếu hắn còn không nghĩ ra cách xử lý, có lẽ sáng ngày mai toàn bộ người dân trong thôn sẽ phải chết sạch.

Tiểu Viên lộ ra vẻ đáng tiếc.

- Em đã nói rồi. Chúng ta không giết chết bọn họ thì quỷ vẫn sẽ giết bọn họ. Nếu vừa nãy anh họ không ngăn cản em giết người thì tốt. Bọn họ sẽ chết nhanh hơn và cơ hội thành công của chúng ta cũng sẽ lớn hơn.

Ánh mắt Dương Gian trầm xuống:

- Đúng là như thế không sai. Nhưng chúng ta giết người và quỷ giết người là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Quỷ có thể giết người một cách không kiêng nể, chúng ta lại không được. Vả lại, trong khi chúng ta giết người, quỷ cũng sẽ bắt đầu giết người theo chúng ta. Chẳng lẽ em còn cảm thấy tối ngày hôm nay mọi thứ chưa đủ loạn hay sao?

- Một khi có nhiều người bị chết, những người còn lại sẽ biết có chuyện gì đó không thích hợp. Lúc đó khả năng cao là toàn bộ bọn họ đều chạy về nhà trốn. Khi đó tình huống sẽ càng trở nên bất lợi hơn đối với chúng ta. Bởi vì khi đó chúng ta sẽ không biết được liệu bọn họ có gặp quỷ không? Hay bọn họ đã chết chưa? Muốn tìm ra được con quỷ ở trong chỗ này là điều cực kỳ khó khăn, trừ phi con quỷ kia chủ động xuất hiện.

Bình Luận (0)
Comment