Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1452 - Chương 1452: Giấc Mơ Kết Thúc

Chương 1452: Giấc Mơ Kết Thúc

Dương Gian nhanh chóng bước lên trước, sau đó dùng thanh thép trong tay đâm xuyên qua bụng của ông ta, rồi đẩy mạnh sang một bên.

Người đàn ông trung niên tên Dương Hải kia ôm chặt lấy bụng, lộ ra vẻ khó tin. Dường như ông ta không ngờ được là Dương Gian lại đột nhiên ra tay như vậy.

Dương Gian lạnh lùng nói:

- Còn ai muốn nói nhảm với tôi nữa không? Tôi nói rồi, người mà tôi muốn giết chính là người vừa mới tiến vào trong này.

- Hình như vừa nãy có một người tiến vào, người đó… là bà ta.

Bất chợt có một người chỉ tay vào một người khác và nói.

- Đúng thế, hình như là bà ta. Vừa rồi có người đi từ ngoài vào chỗ này, nhưng tôi không dám khẳng định rốt cục có phải là bà ta không. Bởi vì tôi không quá chú ý.

- Hẳn là vậy.

Dường như những người này đã bị hành động của Dương Gian khiến cho kinh hãi, tất cả bắt đầu nhao nhao xác nhận.

Người bị chỉ vào là một người phụ nữ tuổi hơn bốn mươi, bà ta chính là Trương Phân, mẹ của Dương Gian.

Trương Phân tỏ ra cực kỳ tức giận nói:

- Nói vớ va vớ vẩn, vừa nãy tôi đúng là ở bên kia. Nhưng vừa rồi bị một người nào đó đụng phải. Người kia cũng không quay đầu lại, chỉ bước về phía trước, trong chốc lát đã lẫn mất vào trong đám người rồi. Dương Gian đừng nghe bọn họ nói bậy, mẹ không lừa con đâu.

- Làm gì có ai trà trộn vào trong này, rõ ràng vừa nãy là cô tự đi đến chỗ này thôi.

Có một người bên cạnh lên tiếng phản bác, sau đó vội vàng kéo dài khoảng cách, lộ ra vẻ cực kỳ kiêng kỵ.

Trương Phân cãi lại:

- Có phải là ông cảm thấy Dương Gian nhà tôi dễ bị lừa hay không? Lúc sáng ông còn hỏi mượn Dương Gian nhà tôi ba mươi lăm vạn. Sao hiện tại đã trở mặt không quen biết rồi? Nếu ông nói tôi có vấn đề, vậy được rồi, ngày mai tôi liền bảo Dương Gian đi qua nhà ông đòi tiền. Nếu không trả tôi sẽ bảo nó cầm giấy vay nợ đi kiện.

Miệng người kia khẽ động, chỉ biết cúi đầu, không dám cãi.

Dù sao ông ta cũng thật sự vay tiền, hiện tại không dám mạnh miệng để cãi.

Sắc mặt Dương Gian trở nên âm trầm đến đáng sợ. Bàn tay hắn nắm chặt đoạn thép như muốn bóp cho nó biến dạng vậy. Đây là lần đầu tiên hắn tỏ ra tức giận như vậy đối với một con quỷ. Nó lợi dụng Giang Diễm còn chưa đủ, hiện tại còn dám lợi dụng cả mẹ của hắn.

Con quỷ kia đã nhìn thấu nhược điểm của hắn? Nên nó mới cố tình tạo ra chuyện như vậy.

Như vậy, rốt cục Trương Phân ở trước mắt hắn là quỷ hay là mẹ của hắn bị quỷ kéo vào trong giấc mơ?

Nếu đã có rất nhiều người chỉ, như vậy khả năng là quỷ sẽ rất lớn.

Đương nhiên, cũng có thể là những người kia bị quỷ lợi dụng, khiến cho mọi người nhìn nhầm. Giống như việc nó lợi dụng Giang Diễm lúc trước vậy.

"Nếu mình là quỷ, như vậy hiện tại mình nên làm cái gì đây? Nó biết rõ suy nghĩ của mình, như vậy tiếp theo mình cần phải tính toán trước nó một bước mới có thể phá giải được cục diện hiện tại. Nếu không mình sẽ bị động mãi mãi. Lần trước nó có thể khiến mình đâm nhầm người, lần này có thể cũng sẽ tiếp tục như vậy…"

"Đương nhiên cũng có khả năng con quỷ này nghĩ đến việc mình không dám ra tay tàn nhẫn đối với mẹ, cố tình biến thành bộ dạng như này."

"Hay là cả hai thứ đó đều không phải?"

Ánh mắt Dương Gian trở nên băng lãnh, hắn bước từng bước một về phía trước, đồng thời trong đầu đang nhanh chóng suy luận.

Tỉnh táo, tỉnh táo.

Không nên bị tâm tình hạn chế phương thức tư duy.

Muốn đối phó với quỷ, cần phải biết được quy luật hành động của nó.

Dương Gian lại nhớ đến cảnh tượng lúc hắn bị quỷ giết chết lần thứ nhất. Lúc đó hắn nghi ngờ những người khác trên chợ là quỷ. Nhưng không có một ai là quỷ. Mà con quỷ thực sự lại đang ẩn núp trong thân phận của một kẻ không đáng chú ý.

Một góc hẻo lánh, không đáng chú ý.

Một chỗ mà hiện tại hắn không để ý đến.

Ngay khi hắn đi được một nửa, hắn đột nhiên dừng chân lại. Sau đó nhanh chóng quay đầu nhìn về phía cửa ra vào từ đường.

Toàn bộ mọi người đều đang chú ý ở trên người của Dương Gian, còn lực chú ý của hắn lại tập trung lên trên người của mẹ hắn.

Như vậy đâu là chỗ bị mọi người bỏ qua nhất.

Đó chính là cửa ra vào của từ đường.

Ngay khi Dương Gian quay đầu lại, đúng lúc đó đang có một người thôn dân khá lạ lẫm đang đứng ở bên cạnh cửa từ đường. Khuôn mặt của người thôn dân này khá lạ lẫm, trắng bệch và có một chút quỷ dị. Lúc này người kia đang đứng ở trước cửa, không có bất cứ động tác nào, chỉ yên lặng nhìn về phía bên này.

Nhưng một cánh tay của người kia đã đặt lên trên vị trí của chốt cửa.

Dường như chỉ cần chờ Dương Gian ra tay, là người này có thể lặng yên bỏ đi mà không tạo ra một tiếng động.

Bởi vì khi đó không một ai chú ý đến việc xung quanh bị thiếu mất một người.

- Tìm ra mày rồi.

Dương Gian đột nhiên bộc phát trong nháy mắt, vọt thẳng về phía này.

Mà mặt của con quỷ vẫn không hề có bất cứ biến hóa nào, bởi vì nó không biết sợ hãi, cũng sẽ không có tâm trạng. Nó chỉ biết nhìn Dương Gian đang xông đến với ánh mắt quỷ dị.

Tập kích của Dương Gian tiến hành rất thuận lợi.

Thân thể con quỷ bị hắn đâm xuyên qua, giống như người bình thường, ở trong giấc mơ, quỷ cũng có thể bị giết chết.

Lần tập kích đầu tiên, Dương Gian đâm xuyên qua thân thể của nó, lần thứ hai là đâm xuyên cổ họng. Lần thứ ba hắn dùng đoạn thép hoen gỉ kia đâm thẳng vào hốc mắt, cắm sâu vào trong đầu.

Hắn ra tay cực nhanh, cũng cực kỳ tàn nhẫn.

Đến lượt tập kích thứ tư, tay của Dương Gian đột nhiên nện vào sàn nhà.

Không còn từ đường.

Đoạn thép ở trong tay cũng không thấy.

Máu tươi đã biến mất.

Toàn bộ mọi người ở xung quanh cũng không còn.

Sắc mặt Dương Gian khẽ thay đổi một chút. Hắn phát hiện ra bản thân đang ở bên trong căn phòng trên tầng hai của căn nhà cũ. Hiện tại hắn đang quỳ ở trên mặt đất, dường như đang duy trì tư thế tập kích lệ quỷ.

Khẽ ngẩng đầu quan sát xung quanh.

Bầu trời vẫn còn chưa sáng, vẫn tối tăm như cũ.

Có lẽ thời gian chỉ mới chừng rạng sáng.

"Giấc mơ đã kết thúc?"

Dương Gian nhìn chằm chằm vào cánh tay trái đang đeo găng của hắn.

Ở bên trong giấc mơ, cánh tay này của hắn sẽ biết mất. Cho nên hắn có thể xác nhận được đâu là thực tại, đâu là giấc mơ một cách rất dễ dàng.

"Vừa rồi mình đã xử lý con quỷ kia một lần rồi?"

Lúc này trong lòng Dương Gian có chút hãi hùng và khiếp vía, dường như nó không được chân thực. Con quỷ đã đùa bỡn hắn hai lần vậy mà thật sự đã bị xử lý.

Mặc dù đây chỉ là lần thành công đầu tiên, nhưng sau lần này, hắn có thể khiến cho giấc mơ này biến mất vĩnh viễn.

Bình Luận (0)
Comment