Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1478 - Chương 1479: Đụng Độ Quỷ Đồng

Chương 1479: Đụng Độ Quỷ Đồng

- Xung quanh có camera giám sát?

Lý Dương lập tức ngó nghiêng hai bên.

Liễu Tam nói:

- Giám sát? Mấy thứ đó chỉ có tác dụng đối với người bình thường mà thôi. Cậu cảm thấy một người như Dương Gian sẽ quan tâm đến chuyện bên trong tiểu khu có mấy người bình thường lảng vảng hay sao. Điều hắn quan tâm chỉ có ngự quỷ nhân và lệ quỷ.

Nghe Liễu Tam nói như vậy, Lý Dương càng cảm thấy kỳ quái hơn.

Không có camera giám sát, người không ở đây, xung quanh cũng không có bảo vệ tuần tra. Vậy vì sao Dương Gian có thể biết được hai người đến đây, khi mà bọn họ đến một cách khá đột ngột?

Trừ phi ở trong sân bay có thám tử báo cáo tin tức cho hắn, hoặc là tổng bộ cho người thông báo cho hắn biết.

Nhưng hai chuyện đó là chuyện không thể nào. Lần hành động này của bọn họ là hành động cá nhân, không phải là nhiệm vụ do tổng bộ sắp xếp, nên không thể nào có chuyện bọn họ thông báo cho Dương Gian được.

Bất chợt, Liễu Tam khẽ dừng lại, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào một người đang đứng trên đường phía trước mặt.

Đúng hơn mà nói thì đây không phải là một người, đó chỉ là một đứa bé. Tuy nhiên đứa bé này quá quỷ dị. Làn da của đứa bé này có màu xanh đen, giống như một đứa trẻ đã chết rồi vậy, đi chân đất, trên người mặc một chiếc áo bẩn thỉu có in hình chữ thọ to tướng. Hai con mắt của đứa bé này không có đồng tử, đồng thời còn toàn ra ánh sáng màu đỏ quỷ dị.

Từ trên xuống dưới của đứa bé này đều đang ở trong tình trạng ướt sũng, giống như mới được vớt từ trong nước ra vậy.

- Thứ này…

Liễu Tam khẽ hút một hơi khí lạnh.

Quỷ chết đói?

Hắn ta chưa từng nhìn thấy quỷ đồng, cũng không trải qua chuyện linh dị quỷ chết đói ở thành phố Đại Xương. Nhưng hắn ta cũng từng đọc qua hồ sơ về chuyện linh dị của quỷ chết đói rồi. Dù sao đây cũng là chuyện linh dị cấp S duy nhất từng bộc phát ở trong nước. Chỉ cần là ngự quỷ nhân có đủ cấp bậc sẽ đọc qua và tìm hiểu về phần hồ sơ này, hơn nữa còn là tìm hiểu sâu và kỹ về nó.

Bởi vì trong chuyện này có rất nhiều thứ đáng giá cho bọn họ học tập và áp dụng vào thực tiễn.

Nhưng càng biết rõ về quỷ gõ cửa, hắn ta cũng sẽ hiểu thứ đang đứng trước mặt bọn họ là gì.

Mặc dù thứ này chỉ có hình dạng của một đứa bé, nhưng bộ dạng của nó lại không khác gì so với quỷ chết đói.

"Là quỷ chết đói giai đoạn thứ hai. Theo như hồ sơ ghi chép, thứ này sẽ giết chết những người mà nó nhìn thấy cùng đụng phải."

Trong đầu Liễu Tam lập tức nhớ đến những thông tin liên quan đến thứ trước mặt.

Lý Dương nói:

- Sao vậy? Sao không đi tiếp…

Nhưng chưa kịp nói xong, vẻ mặt của hắn ta đã kinh hãi đứng yên tại chỗ. Bởi vì hắn ta cũng nhìn thấy được là thứ gì đang cản đường ở phía trước.

Không phải chứ, lại là một con lệ quỷ?

Hắn ta khác với Liễu Tam, hắn ta mới gia nhập tổng bộ không lâu, nên chưa thể đọc được hồ sơ về quỷ chết đói, vì vậy không thể biết được thứ phía trước mặt là thứ gì.

Hắn ta chỉ biết đó là một con lệ quỷ.

Ngoài ra, hắn ta còn cảm thấy nó… Cực kỳ đáng sợ.

"Rõ ràng chuyện linh dị của quỷ chết đói đã kết thúc rồi, vì sao ở trong thành phố Đại Xương còn có thứ này? Là cá lọt lưới hay do nó có liên quan gì đó với dg?"

Ánh mắt của Liễu Tam khẽ chuyển động, hắn ta đang tự hỏi và phán đoán tình thế.

Đây chính là phong cách hành sự của một vị ngự quỷ nhân đỉnh phong.

Việc đầu tiên bọn họ làm khi nhìn thấy quỷ không phải là chạy trốn, mà chính là quan sát và phân tích.

"Chắc chắn thứ này phải có liên quan với Dương Gian. Ngay khi nhìn thấy mình, thứ này không hề tập kích, như vậy đã hoàn toàn vi phạm quy luật của quỷ chết đói giai đoạn thứ hai rồi."

Lúc này Liễu Tam khẽ giơ tay ra hiệu.

- Đừng có lộn xộn, kẻo lại bị thứ này để mắt đến. Lúc đó có chết cũng không biết chết như thế nào.

Quỷ Đồng vẫn đang nhìn chằm chằm hai người. Nó hơi nghiêng đầu sang một bên, trong ánh mắt của nó không có sự hung hãn của quỷ chết đói, mà là một loại biểu cảm ngây ngô và vô tri, giống như một đứa bé không biết gì hết vậy, không thể cảm giác được sự nguy hiểm nào từ nó.

Nhưng chiếc áo nó đang mặc cùng bộ dạng kia của nó khiến cho không có một ai có thể thở phào nhẹ nhõm được.

Lúc này, Liễu Tam hô to đối với xung quanh, mặc dù không có người nào khác ngoài quỷ đồng.

- Dương Gian, nếu cậu đã biết chúng tôi đến rồi thì sao không ra gặp mặt một lần? Cậu nhìn thấy chúng tôi hẳn cũng đã biết là chúng tôi đến vì có công chuyện. Mặc dù chúng ta không được tính là quen biết, nhưng dù gì cậu cũng cho tôi chút mặt mũi chứ. Cậu để thứ này đến ngăn đường chúng tôi là có ý gì vậy?

- Muốn giết chết chúng tôi ở đây, hay là cảnh cáo, đuối chúng tôi rời đi?

Giọng nói của hắn ta vang vọng xung quanh bốn phía. Hiện tại đang là ban ngày nên không khó để nhận ra xung quanh đây không có người.

- Đội trưởng Liễu, có thể kêu Dương Gian ra theo cách này à? Có lẽ hắn cũng không biết gì về chuyện này đâu.

Lý Dương nói với giọng điệu không chắc chắn. Hắn ta nghĩ Dương Gian căn bản không ở chỗ này và con quỷ trước mặt không có dính líu gì với Dương Gian.

Liễu Tam khẽ liếc hắn ta một cái.

- Cậu đang nghi ngờ phán đoán của tôi hay sao vậy?

Dù gì hắn ta cũng từng tiếp xúc qua với Dương Gian, biết rõ một số năng lực của hắn, nên hiểu rõ Dương Gian lợi hại đến mức nào.

Có thể một thân một mình xử lý sạch đám người của hội anh em, giết luôn cả Phương Thế Minh. Ngay cả một vị đội trưởng như Khương Thượng Bạch cũng không thể chịu nổi tập kích của hắn là đủ thấy hắn lợi hại đến mức nào rồi. Nếu không phải vì hắn và tổng bộ xảy ra một chút mâu thuẫn, thì hắn sẽ không chạy về thành phố Đại Xương yên ổn làm mộ người phụ trách đâu.

- Không phải vậy. Tôi luôn cảm thấy chúng ta vẫn nên gọi điện thoại liên hệ với hắn sẽ tốt hơn. Vả lại con quỷ này…

Lý Dương có chút nóng lòng nhìn thấy quỷ đồng đang cản đường ở phía trước.

Hắn ta thực sự không dám hành động bậy bạ.

Vì sợ con quỷ này tập kích.

Bình Luận (0)
Comment