Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1479 - Chương 1480: Chính Thức Trở Mặt

Chương 1480: Chính Thức Trở Mặt

Mặc dù ở trên đầu, mặt trời vẫn còn đang tỏa ra ánh nắng, nhưng Lý Dương lại cảm thấy lạnh buốt khắp người.

Liễu Tam thấy ở xung quanh không có ai trả lời lại, liền nói tiếp:

- Dương Gian, từ lúc nào cậu trở nên quái gở như này rồi? Ngay cả tiếp đón một chút cũng không được hay sao?

Bất chợt, bầu trời xung quanh trong nháy mắt bị nhuộm đỏ.

Nước bên trong con sông ở gần đó cũng biến thành một màu đỏ tươi như máu, hình thành một dòng sông máu quỷ dị đang lưu động. Phản chiếu lại những hình ảnh màu đỏ tươi. Giống như toàn bộ thế giới vừa được nhuộm bởi một màu đỏ vậy, khác xa so với lúc nãy.

- Chỉ có khách mới phải chiêu đãi. Liễu Tam, cậu đến thành phố Đại Xương của tôi chắc chắn không có chuyện gì tốt, vậy tôi chiêu đã mấy người làm gì?

Một giọng nói bình thản, lạnh lùng vang lên. Sau đó ở trên con đường phía trước mặt bọn họ xuất hiện một bóng người.

Liễu Tam nhìn qua, sau đó cố nặn ra vẻ tươi cười:

- Đúng là cậu rồi, lại có thể tùy tiện phóng thích quỷ vực như này, giống như không cần tiền vậy. Cậu đã giải quyết được vấn đề lệ quỷ khôi phục rồi?

- Nếu tôi xử lý con người giấy này của cậu thì cậu có ngại không?

Thái độ của Dương Gian vẫn rất ác liệt, hai mắt nhìn chằm chằm vào Liễu Tam.

- Thật sự là Dương Gian.

Lý Dương chấn kinh, đồng thời cảm thấy một cỗ sợ hãi không tên.

Dương Gian thật sự đã để mắt đến hai người bọn họ, sao hắn có thể làm được chuyện này vậy?

Sau khi trở thành ngự quỷ nhân và tiếp xúc càng sâu, hắn ta càng hiểu rõ sự đáng sợ của những nhân vật đỉnh phong này. Ở trong một thời điểm nào đó bọn họ còn đáng sợ hơn cả lệ quỷ.

- Nếu cậu muốn làm vậy thì cũng cần phải chờ đến khi tôi nói xong mọi chuyện đã rồi hẵng làm.

Liễu Tam nói, hắn ta thừa nhận bản thân chỉ là một người giấy, dù có bị Dương Gian xử lý cũng không sao.

Dương Gian chậm rãi đi đến, sau đó nói với quỷ đồng ở bên cạnh.

- Trở về đi.

Đến lúc này quỷ đồng mới thu hồi ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào hai người lại, sau đó chạy đi khỏi chỗ này. Chỉ trong chốc lát nó đã biến mất khỏi tầm mắt của đám người.

"Tên này lại có thể ra lệnh cho quỷ?"

Mặc dù sắc mặt của Liễu Tam vẫn như cũ, nhưng trong lòng lại đang quay cuồng.

Kinh hãi, không thể tin nổi.

Thậm chí còn là hoảng sợ.

Lần này, thứ mà Dương Gian thể hiện ra còn đáng sợ hơn lúc trước?

Chỉ riêng con quỷ anh vừa nãy đã có thể đối kháng, thậm chí là xử lý một vị ngự quỷ nhân có cấp bậc đội trưởng.

- Vậy thì nói nhanh đi, cậu mang theo Lý Dương đến đây tìm tôi là có ý gì? Tôi nhớ hình như thời điểm này cậu nên ở tại tổng bộ mới đúng. Mặc dù bữa giờ mới trôi qua chừng mười ngày, nhưng công tác xử lý hậu quả không thể nào làm nhanh như vậy được mới phải chứ. Có phải là do hành động nhắm vào quỷ họa đã bị thất bại, nên mục đích đến đây lần này của hai người là cầu viện binh.

Dương Gian hỏi trực tiếp vào chủ đề, không quanh co vòng vèo.

Quỷ họa?

Hai chữ này giống như là một cơn ác mộng vậy. Lúc trước Dương Gian từng xâm nhập vào bên trong thế giới của quỷ họa để tìm kiếm nó. Cũng may lần đó trong người hắn có sự bảo vệ của nguyền rủa hộp âm nhạc nên dù chết một lần vẫn không sao.

Hiện tại trong người không có nguyền rủa của hộp âm nhạc, nên nếu bảo hắn đi đối mặt với quỷ họa cũng chẳng khác gì bảo hắn đi hiến mạng cả.

Cho dù trong tay hắn có cầm thanh sài đao quỷ dị đi nữa cũng không thể. Bởi vì dù hắn có dùng thanh đao kia chém quỷ, chưa chắc đã xử lý được chuyện linh dị của quỷ họa.

Chứ chưa nói chi đến việc, ở bên trong thế giới của quỷ họa còn có Cảnh sát quỷ. Nếu xử lý được quỷ họa, đến khi đó Cảnh sát quỷ sẽ chạy ra và biến thành một chuyện linh dị khó giải.

Ngoại trừ điều đó ra, ở bên trong thế giới của quỷ họa còn có rất nhiều lệ quỷ. Một nhóm ngự quỷ nhân đỉnh phong của nước ngoài từng chết ở bên trong. Ở lần trước còn có khá nhiều lệ quỷ đang ẩn nấp, chưa xuất hiện. Nếu quỷ họa biến mất, vậy toàn bộ lệ quỷ ở bên trong nó sẽ xuất hiện ở thành phố Đại Kinh.

Cho nên, phương án của Vương Tiểu Minh là đúng. Ngay từ đầu hắn ta không nghĩ đến việc xử lý quỷ họa, mà chỉ dẫn nó rời đi.

Chỉ là do giữa đường xảy ra vấn đề, nên mới khiến mọi chuyện bị mất khống chế.

Nếu không hiện tại cũng không xảy ra nhiều chuyện như này.

Ở bên trong thế giới của quỷ vực.

Liễu Tam và Lý Dương cùng nhìn vào Dương Gian ở trước mặt. Bọn họ đều cảm nhận được một sự lạ lẫm và nguy hiểm. Khác xa với bộ dạng mà bọn họ từng nhìn thấy ở tại tổng bộ.

Dường như hắn lạnh lùng hơn, lại có thêm một số thứ quỷ dị không thể hiểu nổi.

Đây không còn giống với người nữa rồi.

- Không phải đi cầu cứu, chuyện liên quan đến quỷ họa đã kết thúc rồi. Mặc dù đã gặp phải phiền toái rất lớn, nhưng cuối cùng cũng kết thúc rồi.

Khuôn mặt vàng như nến của Liễu Tam khẽ lộ ra vẻ cảm khái, dường như đang nhớ lại một chuyện khó có thể xử lý.

- Kết thúc?

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích.

- Nếu đã kết thúc, vậy cậu còn đến chỗ của tôi làm cái gì. Hẳn cậu cũng có thành thị cần phải phụ trách chứ. Chẳng lẽ bình thường thành thị của cậu rất yên ổn ? Nên muốn đến thành phố Đại Xương du lịch.

- Có một số việc không thể nói rõ chỉ bằng dăm ba câu như vậy được. Chúng ta có thể tìm chỗ nào đó ngồi lại rồi bàn bạc tiếp không?

Liễu Tam nói:

- Cũng từng là người của tổng bộ, miễn cưỡng cũng có thể coi như đồng nghiệp. Tôi lại ngàn dặm xa xôi chạy đến đây, cậu cũng không thể nào để cho tôi đứng đây nói chuyện, không mời tôi được một ngụm nước như vậy chứ. Vả lại, bộ dạng luôn duy trì quỷ vực của cậu như vậy có phải là quá khổ không? Cứ coi như cậu đặc biệt hơn người khác đi nữa, thì như vậy cũng sẽ khiến cậu cảm thấy khó chịu chứ.

Dương Gian nói:

- Hả, cậu đang thăm dò tôi đấy à? Hay là đang quan tâm tôi vậy. Đừng có quên, hiện tại tôi không còn là người của tổng bộ nữa, chỉ treo cái tên mà thôi. Từ sau khi chuyện của hội anh em kết thúc, tôi và Tào Duyên Hoa đã chính thức trở mặt rồi. Lý do duy nhất khiến tôi có thể sống sót chỉ là tôi vẫn còn có giá trị.

Bình Luận (0)
Comment