Hiện tại tấm linh vị đã bị quỷ đồng ăn mất…
Dựa theo lý luận mà nói, hắn có thể phục chế những gì hắn từng trải trước đây, để cho Hùng Văn Văn sống lại một lần nữa.
- Bị thiếu mất một điều kiện, nên rất khó làm được việc này. Trường hợp của Hùng Văn Văn cũng không phải chỉ là bị nhốt ở bên trong bức ảnh đơn giản như vậy. Nó và con quỷ dung hợp vào nhau.
Dương Gian cũng không quanh co lòng vòng.
Người ở bên trong bức ảnh không chỉ là Hùng Văn Văn, mà còn có cả con quỷ. Một khi thả ra ngoài, khả năng cao Hùng Văn Văn sẽ chết, quỷ xuất hiện. Nếu muốn hồi sinh Hùng Văn Văn, hắn cần có một cỗ thân thể đặc biệt, có thể áp chế lệ quỷ, không cho nó khôi phục lại.
- Là thân thể đúng không.
Liễu Tam nói:
- Giáo sư Vương có nói qua, chính vì vậy nên lần này ngài ấy mới phái tôi đến đây. Cậu cảm thấy tôi như thế nào?
Dương Gian nhíu mày:
- Hả? Đây là cậu định bán mông?
Liễu Tam vừa cười vừa nói:
- Ha ha, đừng có nói khó nghe như vậy chứ. Ý của tôi chính là, tôi đã có sẵn cỗ thân thể đây rồi, nó có thể giúp Hùng Văn Văn sống lại. Giáo sư Vương cũng có nói qua, thân thể bình thường không thể nào để cho Hùng Văn Văn sống lại được. Cần phải có một cỗ thân thể đặc biệt, dùng lúc, người giấy này của tôi đáp ứng được điều đó.
- Ý cậu là cậu muốn tôi phục sinh Hùng Văn Văn lại ở trên người giấy này của cậu?
Dương Gian lập tức hiểu ý của Liễu Tam.
Liễu Tam nói:
- Không được hay sao?
Dương Gian hỏi:
- Sau khi Hùng Văn Văn sống lại, nó sẽ phải sinh tồn dựa vào cậu?
- Không, thân thể của tôi đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi. Chỉ còn lưu giữ lại một người giấy mà thôi, nên việc cậu phục sinh lại Hùng Văn Văn không hề quan hệ gì với tôi cả.
Liễu Tam nói:
- Lần này đến đây tôi mang theo thành ý mà đến, tặng cho cậu một con người giấy và một vị ngự quỷ nhân có thể dự đoán trước được tương lai.
Dương Gian không tin tưởng lắm.
- Cậu tốt bụng như vậy?
- Cậu không cần phải lo lắng tôi sẽ bẫy cậu? Cứ coi như đây chính tổn thất do tổng bộ đền bù lại cho cậu, cũng như một chút thủ đoạn trấn an nhỏ nhoi của bọn họ mà thôi. Nếu cậu không tin tưởng thì cứ để đó, tạm thời chưa cần phục sinh Hùng Văn Văn, chờ đến khi nào cậu nghĩ thông rồi hẵng làm cũng chưa muộn.
Vừa nói, Liễu Tam vừa giơ tay lên túm lấy da mặt.
Ngay lập tức khuôn mặt vàng như nến, với một động nếp nhăn đã bị hắn ta xé rách.
Ở phía sau nó không phải là máu thịt, mà là một tờ giấy giống với màu của da thịt. Bên trên tờ giấy này có hoa văn, giống như một lớp da người vậy. Khi nó dính ở trên mặt thì không nhận ra, nhưng khi gỡ xuống lại có thể quan sát được rõ ràng.
- Ặc…!
Đứng ở trong góc, Trương Lệ Cầm nhìn thấy cảnh tượng như vậy không khỏi có cảm giác muốn nôn mửa. May là cô đã kịp thời dùng tay che miệng lại.
Sắc mặt Dương Gian vẫn rất bình tĩnh, không hề lay chuyển. Hắn nhìn thấy phía dưới lớp da mặt của Liễu Tam còn có một khuôn mặt khác.
Khuôn mặt này giống với khuôn mặt của Hùng Văn Văn, nhưng vẫn vàng như nến. Đây chính là khuôn mặt được chế tác dựa theo dung mạo của Hùng Văn Văn. Tuy nhiên, hiện tại khuôn mặt này đang nhắm chặt hai mắt. Nhưng vẫn có một loại cảm giác quỷ dị nào đó khiến cho người ta cảm thấy người giấy này có thể hoạt động trở lại bất cứ lúc nào.
- Được chưa? Nếu còn kéo xuống dưới nữa thì tôi sẽ phải chết.
Lúc này khuôn mặt của Liễu Tam chỉ còn lại nửa miệng, nhưng vẫn có thể mở miệng nói chuyện.
Ánh mắt Dương Gian khẽ chớp động.
- Xem ra cậu đã có chuẩn bị kỹ càng trước khi đến đây rồi. Không trách được cậu lại không sợ bị tôi xử lý cỗ người giấy này.
Liễu Tam nói:
- Nhiệm vụ chuyến đi lần này của tôi chỉ có nhiêu đó thôi. Báo cho cậu chút tin tức và tặng cho cậu một người. Còn Lý Dương là do hắn ta tự đến, hắn ta bảo hắn ta muốn gia nhập vào đội ngũ của cậu, dù sao cậu cũng có tư cách thành lập đội ngũ. Tên này cũng không tệ lắm. Lúc đầu tổng bộ tính cho hắn ta đi theo tôi, nhưng có vẻ như mặt mũi của tôi không lớn bằng cậu.
Lý Dương nhìn Dương Gian, trong lòng có chút bất an,
Hắn ta chỉ là một người mới, đương nhiên cần phải gia nhập vào nhóm của một ai đó. Những người khác thì hắn ta không quen biết, còn Lý Quân thì đã mất tích. Nên cuối cùng hắn ta chỉ còn cách lựa chọn gia nhập với Dương Gian.
Tuy nhiên hắn ta cũng thực sự tin tưởng vào năng lực và thực lực của Dương Gian, cho nên mới chủ động gia nhập vào nhóm của hắn.
Dương Gian nhìn nhìn một chút, sau đó gật đầu nói:
- Được rồi, thế thì cậu cứ lưu lại đi, đúng lúc chỗ của tôi còn thiếu người.
- Cảm ơn đội trưởng Dương.
Lý Dương khẽ thở phào một hơi.
Hắn ta đã quyết định rồi, qua mấy ngày nữa sẽ để cho người thân dọn đến thành phố Đại Xương để thuận tiện cho việc chiếu cố.
- OK, mọi chuyện cũng đã xử lý xong, tôi có thể yên tâm mà đi chết được rồi.
Liễu Tam nói, sau đó tự đưa tay xé lớp da trên người xuống.
Da thịt từ từ bị xé rách, để lộ ra một lớp giấy màu vàng ở bên trong.
Chỉ trong nháy mắt, một người giấy có bộ dạng giống như người sống nhanh chóng xuất hiện. Mặc dù có chút cũ nát và không được đầy đủ, nhưng việc ở bên trong thân thể hắn ta lại có một người giấy nhỏ hơn đã đủ khiến cho người ta phải kinh ngạc.
Người giấy này chính là thứ mà Liễu Tam đã chuẩn bị cho Hùng Văn Văn.