- Thế thì được rồi, bắt đầu vào chuyện chính đi. Tôi có chút chuyện muốn nói, mấy người đi về chỗ ngồi hết cả đi.
Lúc này Dương Gian đã vứt đi bộ dạng điếu ti vừa nãy, biến thành một người đứng đầu, cao cao tại thượng, nắm giữ hết mọi thứ trong thành phố Đại Xương. Mỗi lời nói ra đều rất lạnh lùng, cường thế, trong đó còn kèm theo cả mệnh lệnh, khiến cho người ta không thể cự tuyệt.
Trong lòng những người khác khẽ run lên, cảm giác tim ngừng đập mỗi khi bị ánh mắt của hắn nhìn qua.
Dường như ánh mắt này của hắn có thể thu đi tính mạng của đám người vậy, ai nấy đều sợ hãi.
Nhưng ở trong mắt rất nhiều người, loại cảm giác này mới chính là chuyện hợp tình hợp lý.
"Đây chính đại danh đỉnh đỉnh mắt quỷ Dương Gian trong lời đồn hay sao?"
Trong lòng không ít người ở phía sau đều thầm đổ mồ hôi lạnh.
Dương Gian ra hiệu một cái.
Đám người đứng phía trước lập tức tự động tách ra, bất kể là tổng giám đốc, hay là minh tinh, đều không có một ai dám cản trước mặt hắn.
Hắn nhanh chân đi về phía giữa đại sảnh, giống như một vầng trăng sáng giữa muôn vàn ánh sao. Bất kể là ai, chỉ cần không bị mù đều có thể nhìn ra được, nhân vật chính của lần tụ hội này chính là hắn.
Giang Diễm khẽ nhếch miệng, cảm giác được một loại áp lực vô hình, vì vậy cô nhẹ nhàng xách lễ phục, đi theo phía sau lưng Dương Gian. Lúc này cô không còn dám có những hành động lớn mật, nhiệt tình kéo lấy cánh tay Dương Gian như trước.
Ngay lập tức, rất nhiều vị tổng giám đốc và những người tham gia bữa tiệc đều im lặng, không một ai dám lên tiếng nói bừa.
"Cậu ta..."
Vừa rồi còn đang có chút nghi ngờ, nhưng khi Đường Yến Yến nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì tỏ ra kinh sợ.
Người có tên là Tiểu Dương này lại có thân phận đáng sợ như vậy? Khiến cho một đám phú hào phải nhường đường.
Vậy thì vì sao vừa nãy người này lại ngồi xổm ở trong góc ăn thịt nướng?
Ngay khi Dương Gian đi quang qua, hắn có hơi liếc mắt nhìn về phía cô ta.
Ngay lập tức Đường Yến Yến nhịn không được phải lùi ra sau mấy bước.
Ánh mắt kia... Không có cách nào để hình dung.
Nhưng lại khiến cho tim người khác phải đập nhanh, đồng thời xuất hiện tâm tình e ngại đối với hắn.
Ở bên cạnh có một cô gái cũng là minh tinh được mời đến tham gia bữa tiệc nói nhỏ:
- Này, biết nhìn nhầm rồi đúng không. Người tên A Vĩ kia chính là con một của Trương Hiển Quý, người giàu nhất thành phố Đại Xương. Tôi mới tra tên của cậu ta ở trên mạng, cậu ta tên là Trương Vĩ, thích livestream. Người ta gọi cậu ta là nhi tử ngốc nhà địa chủ, rất nổi danh. Còn người kia tôi không tìm thấy. Nhưng nhìn bộ dạng của người này là đủ thấy, hắn mới là đại nhân vật ở chỗ này. Vậy mà cậu còn mắng hai người bọn họ là điếu ti…
Đường Yến Yến hoảng sợ, vội vàng bịt miệng cô gái kia.
- Đừng có nói.
Nếu người này mà tìm cô ta tính sổ sách vì chuyện này thì không biết cô ta sẽ chết thảm như thế nào nữa.
- Bữa tiệc chính thức bắt đầu rồi sao?
Lúc này, ánh mắt của một cô gái xinh đẹp đang cùng nói chuyện với một đám phú thương khẽ động, sau đó cười nói:
- Thật xin lỗi, tạm thời tôi không thể tiếp chuyện với mấy người được.
Trương Lệ Cầm rời khỏi đám người, đi về phía Dương Gian. Cô mặc một chiếc váy dài màu đen, trang điểm khá lộng lẫy, không khác những cô gái còn lại. Nhưng vì dáng người của cô cực kỳ tốt, lại mang giày cao gót, khiến cho chiếc eo nhỏ khẽ lắc nhé, cùng vòng một ngạo nghễ đã phác họa ra một đường cong kinh người.
Thành thục, quyến rũ, khiến cho rất nhiều đàn ông ở trong này nhịn không được phải nhìn qua nhìn lại nhiều lần.
Đây chính là thư ký của Dương Gian.
Thân phận đặc biệt này vừa ra đã khiến cho rất nhiều người thu hồi ánh mắt, không dám nhìn cô gái này nhiều. Đây cũng là lý do vì sao vừa nãy, người đứng xung quanh Trương Lệ Cầm chỉ toàn là phụ nữ mà không có đàn ông.
Dù sao Dương Gian cũng đang độc thân.
Trương Lệ Cầm đi qua, nhẹ nhàng cười một tiếng, dùng giọng điệu ôn nhu kêu một tiếng.
- Ông chủ.
Dương Gian gật gật đầu, xem như đáp lại.
Trương Lệ Cầm cũng không nói thêm câu nào, mà giống như Giang Diễm, đi theo phía sau hắn.
Ở giữa đại sảnh của buổi tụ hội có đặt một cái bục, đây là thứ được dựng lên cho lần tụ hội này.
Phía trên đài có đặt hai chiếc ghế sô pha, một trái một phải. Dựa theo quy tắc chung, lấy phải là nhất, nên ghế bên phải là chuẩn bị cho Dương Gian. Trương Lệ Cầm sợ Dương Gian không biết nên khẽ ra hiệu một chút.
Dương Gian đi lên, sắc mặt bình tĩnh ngồi vào ghế ở bên phải.
Trương Lệ Cầm mỉm cười, sửa sang một chút, sau đó tỏ ra cực kỳ thong dong ngồi ở bên cạnh Dương Gian. Cô không cần nói bất cứ điều gì, chỉ cần ngồi yên bên cạnh Dương Gian là đủ.
Bởi vì, hành động này đã đủ để chứng minh cho tất cả mọi người biết được thân phận và địa vị của cô.
Cô cũng là phụ nữ, nên sẽ ghen.
Trong lòng cô cũng không mong lại bị bại bởi Giang Diễm, dù sao cô cũng tiếp xúc với Dương Gian gần hơn.
Giang Diễm cũng ngồi ở bên cạnh Dương Gian, trong lòng cô có hơi khẩn trương.
Dương Gian không để ý đến hai người bên cạnh, ánh mắt khẽ quét qua một lượt những người đang ngồi.
- Đều ngồi xuống hết đi. Lần này buổi tụ họp cá nhân, nói một chút chuyện riêng, mọi người không cần phải khẩn trương như vậy.
Trương Hiển Quý và Vương Bân cùng ngồi ở ghế sô pha bên cạnh. Sắc mặt cả hai cực kỳ nghiêm túc, bởi vì đối với hai người mà nói, bữa tiệc ngày hôm nay cực kỳ quan trọng.