Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1499 - Chương 1500: Kế Hoạch

Chương 1500: Kế Hoạch

.

0911009467, bán sách truyện giá rẻ

--------------------------

- Chú Trương, chú Vương, chuyện ở nơi này hai người cứ tự chủ trương đi. Tôi đi tìm tên kia nói chuyện một chút.

Lúc này Dương Gian đã đứng dậy, hắn chậm rãi đi về phía Vương Hàm.

Nếu người ta đã lấy lòng, vậy hắn cũng thủ tiếp xúc tên này một chút xem sao.

Nếu tên này vẫn còn giữ bộ dạng phách lối như vừa nãy, thì hắn không cần phải để ý đến mục đích của tên này khi đến đây là gì, cứ làm thịt trước rồi tính sau.

Vương Hàm nhìn thấy Dương Gian bước về phía này liền tỏ ra cảnh giác.

Nhưng còn không đợi hắn ta mở miệng nói chuyện đã phát hiện ra người xung quanh đều biến mất sạch…

Đại sảnh vẫn còn là đại sảnh lúc trước, nhưng không có một bóng người. Giống như toàn bộ bọn họ đều biến mất trong nháy mắt vậy.

Ở bên trong chỗ này chỉ còn lại hai người là hắn ta và Dương Gian, cùng một đống ghế trống rỗng.

"Quỷ vực…"

Vương Hàm nhìn chằm chằm vào Dương Gian đang đi đến. Mặc dù sắc mặt khá bình tĩnh, nhưng trong lòng lại đang chân kinh.

Ngay cả hắn ta còn không biết đối phương sử dụng quỷ vực từ lúc nào.

- Thực ra tôi cũng đã chú ý cậu từ rất lâu, nãy giờ còn đang nghĩ có nên xử lý mấy người hay không.

Dương Gian không tiếp tục đi qua, mà tìm ngồi xuống một chiếc ghế ngay cạnh đó.

- Nhưng cậu đã dùng hai tỷ để chuộc lại mạng rồi nên không cần nghĩ nữa.

"Quả nhiên."

Trong lòng Vương Hàm thầm giật mình.

Nếu vừa nãy hắn ta không tỏ ý muốn lấy lòng, vậy hắn ta chắc chắn sẽ không thể sống sót mà rời khỏi thành phố Đại Xương.

Dương Gian nói:

- Dù sao cũng không có một ai lại muốn người ngoài gây chuyện ngay trên địa bàn của họ cả.

Thực ra Dương Gian cũng không quá để ý đến phương diện làm ăn của công ty. Thứ mà hắn để ý đến vĩnh viễn chỉ có một cái, đó chính là chuyện linh dị, cũng là ngự quỷ nhân.

Những chuyện còn lại đối với hắn mà nói đều là chuyện nhỏ, duy chỉ có chuyện này hắn không thể nào qua loa được.

Nhưng hành động đột nhiên kia của hắn lại khiến cho rất nhiều người trong đại sảnh phải chấn kinh.

- Dương Gian đâu rồi? Vừa nãy còn ở đây mà, sao đột nhiên lại biến mất.

- Đùa cái gì vậy trời, người sống biến mất? Có phải là tôi bị hoa mắt không vậy.

- Cậu ta biến mất? Biến mất ngay trước mặt của đám người chúng ta.

Ở trong đại sảnh, rất nhiều người đều tỏ ra kinh hoàng khi nhìn thấy chuyện không thể kia diễn ra. Bởi vì vừa nãy bọn họ còn nhìn thấy Dương Gian đứng dậy và đi về phía bên này, nhưng không ngờ chỉ trong nháy mắt hắn lại biến mất.

Xung quanh đại sảnh không còn bóng dáng của hắn nữa.

"Vương Hàm cũng biến mất."

Tổng giám đốc Tiền nhìn thấy chỗ ngồi ở bên cạnh trở nên trống rỗng thì tỏ ra sợ hãi, nhịn không được mà phải run rẩy.

Vừa nãy còn có người bảo chuyện linh dị là do người ta đồn bậy, nhưng không ngờ hiện tại nó đã phát sinh ở trước mặt mọi người.

Những gì tận mắt thấy bọn họ mới chịu tin là thật.

Điều này khiến cho thế giới quan nhận thức của rất nhiều người gặp phải đả kích nặng nề.

- Đây chính là quỷ vực của tổng giám đốc Dương mà cô nói ấy hả?

Trên ghế sô pha bên cạnh, Trương Lệ Cầm chần chờ một chút, sau đó nhỏ giọng hỏi thăm Giang Diễm.

Giang Diễm gật gật đầu:

- Đúng thế, không hề sai, không phải chị cũng đã gặp qua rồi hay sao? Còn cần gì phải hỏi tôi. Hắn chawcsn chắn là có chuyện gì đó muốn làm, nhưng không muốn những người bình thường như chúng ta bị cuốn vào trong đó. Đây cũng có thể coi như một loại bảo vệ đối với chúng ta.

Trương Lệ Cầm tỏ ra hơi lúng túng nói:

- Ít khi tôi thấy được bộ dạng này của tổng giám đốc Dương.

Giang Diễm khá tỉnh táo nói:

- Không sao, nhìn nhiều sẽ quen. Cậu ta cứ luôn luôn xuất quỷ nhập thần như vậy đó. Với lại đây chính là năng lực của cậu ta.

Trương Lệ Cầm gật gật đầu, không tiếp tục hỏi nữa.

Nhưng những người khác thì ngược lại, bọn họ đang bàn tán ầm ĩ.

Trước đó vẫn có một ít người không tin lời Dương Gian nói. Nhưng hiện tại chuyện này bày ra trước mắt họ đã khiến cho nội tâm của bọn họ dao động rất nhiều. Có lẽ toàn bộ những lời mà Dương Gian nói lúc trước đều là thật… Trên thế giới này thực sự có chuyện linh dị. Những tin tức phong phanh, những lời đồn đãi trên Internet kia có lẽ không phải giả.

Nếu thực sự như vậy, thì bọn họ sẽ phải chuẩn bị thật sớm.

Một vị tổng giám đốc hỏi dò:

- Giám đốc Mã, vừa rồi ông có nhìn thấy không? Dương Gian biến mất không thấy đâu nữa.

Mã Hữu Tài ở bên cạnh khẽ mỉm cười, lắc lắc đầu rồi nói:

- Sự thật đã phơi bày ra trước mắt rồi mà ông vẫn không chịu tin hay sao? Nói thật cơ hội để leo lên chiếc thuyền chung với Dương Gian không có nhiều đâu. Hắn chính là một vị đội trưởng đấy. Đối với hắn mà nói, những người như chúng ta chẳng qua là những tên tiểu nhân vật, không có ý nghĩa. Nếu bỏ qua cơ hội lần này, từ giờ trở về sau, cơ hội để gặp được hắn là rất khó, chứ chưa nói gì đến việc leo lên chung thuyền như này.

- Cái gì mà giá trị con người, hiện tại đã không còn quan trọng nữa. Điều quan trọng nhất chính là làm thế nào để có thể sinh tồn được ở trong cái thời đại này. Loại người bình thường nhưng có chút tiền như chúng ta, cách đơn giản nhất chính là tìm chỗ dựa. Trên thế giới, Dương Gian cũng là một trong những chỗ dựa đứng đầu nhất. Nên đối với chúng ta mà nói, hắn chính là lựa chọn tốt nhất để dựa vào.

- Hôm nay, mục đích tôi nói ra lời này là hi vọng mọi người có thể đoàn kết lại với nhau. Còn qua ngày hôm nay, thì dù tôi có nói thêm cái gì cũng sẽ không còn quan trọng nữa. Chẳng lẽ mấy người cho rằng sau này sẽ thường xuyên có những bữa tụ họp như này sao? Đừng có ngây thơ như vậy chứ, cơ hội chỉ có một lần thôi, bỏ qua là xong, không còn cơ hội nào thứ hai đâu.

Ông ta hoàn toàn đồng ý với kế hoạch của Dương Gian.

Ông ta cũng đã nhìn qua những hạng mục đầu tư này rồi, tính toán rất xa. Mặc dù cái giá phải trả là khá lớn, nhưng đây đều là vì sinh tồn sau này, không cần phải tiếc.

Nếu kế hoạch này thực thi thành công, vậy sẽ không khách khí khi nói thành phố Đại Xương chính là thành phố thích hợp cho sinh tồn nhất trong tương lai.

Bình Luận (0)
Comment