Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1509 - Chương 1510: Vé

Chương 1510: Vé

Mấy ngày kế tiếp, Dương Gian tiếp tục đi làm bình thường ở trong thành phố Đại Xương. Dường như sau bữa tiệc lần trước, mọi thứ đã phục hồi lại vẻ bĩnh tĩnh vốn có của nó.

Như thường lệ, hắn đi làm lúc 9 giờ sáng và tan tầm lúc 5 giờ chiều, quy luật rất rõ ràng.

Ở trong công ty, bóng dáng của Dương Gian cũng xuất hiện nhiều hơn. Mặc dù hắn không làm chuyện gì cả, nhưng chỉ cần hắn còn sống, thì cao ốc Thượng Thông có thể tiếp tục tồn tại và phát triển một cách bình thường.

- Tổng giám đốc Dương, gần đây công ty lại nhận được thêm một khoản tiền đầu tư. Nhưng người kia lại muốn mời ngài đi ăn cơm, không biết ý của ngài như thế nào?

Ở bên trong văn phòng,

Trong văn phòng, Trương Lệ Cầm giẫm lên giày cao gót, chậm rãi đi đến. Khuôn mặt trang điểm, lộ ra vẻ trang nhã, thành thục, xinh đẹp, làm việc rất chuyên tâm.

Nhưng khi ở một mình, cô gái này cũng rất dĩnh người, cũng rất biết cách làm nũng.

Ít nhất mấy ngày gần đây Dương Gian đều có cảm giác như vậy.

Dương Gian phất phất tay nói:

- Không gặp, sau này còn có những chuyện như này thì nhớ không cần phải nói cho tôi biết. Tôi không hứng thú đối với mấy kẻ đó. Cái gì mà tiền tài, hiện tại bên phía Vương Bân đã có rất nhiều rồi.

- Vâng.

Trương Lệ Cầm gật gật đầu, sau đó lại cười cười:

- Vậy trưa nay tổng giám đốc Dương định ăn gì? Để tôi phân phó cho căng tin chuẩn bị.

- Giống như bình thường là được.

Dương Gian nhìn lấy chiếc đồng hồ điện tử ở trên bàn làm việc, lộ ra vẻ suy tư, chứ không thèm để ý đến mấy việc vặt ngày thường này.

Chiếc đồng hồ này hơi kỳ quái một chút, bởi vì thời gian nó đếm là đếm ngược. Con số thiết lập ban đầu là 90. Nhưng hiện tại thời gian đã đếm đến số 75.

Thời gian đã quá nửa tháng.

Thời gian đếm ngược này chính là kỳ hạn giao dịch giữa Dương Gian và tủ quỷ.

Trong vòng ba tháng, hắn cần đến một tòa cổ trạch nào đó và mở cánh cửa ra. Chìa khóa của cánh cổng kia đã được tủ quỷ giao lại cho hắn.

- Dương Gian, lại đang suy nghĩ gì đấy? Có chuyện gì khiến cậu phiền lòng à?

Con ngươi Trương Lệ Cầm khẽ động, cô đi đến bên cạnh Dương Gian, đặt tay lên bả vai của hắn, rồi nhẹ nhàng miết.

- Không có gì, chỉ là một số vấn đề cá nhân của tôi mà thôi. Nó không có liên quan gì đến người bình thường cả.

Nghe hắn nói vậy, Trương Lệ Cầm cũng đã đoán ra được vấn đề đại khái. Cô ghé miệng đến bên tai của hắn rồi nói khẽ:

- Nếu cậu cảm thấy tâm tình của bản thân không được tốt lắm, cần thư giãn một tí thì cứ nói với tôi. Hiện tại ở bên trong văn phòng cũng không có ai.

- Không cần.

Dương Gian thu hồi ánh mắt, sau đó nói:

- Cô đi xuống dưới thông báo cho Chương Hoa và Lý Dương một tiếng, bảo bọn họ lên đây có việc.

- Dạ vâng, tổng giám đốc Dương.

Trương Lệ Cầm có chút thất vọng, nhưng vẫn lập tức khôi phục tác phong làm việc, nhanh chóng quay người rời khỏi phòng làm việc, không chút dây dưa, lòng vòng.

Chỉ một lát sau.

Trương Lệ Cầm dẫn theo Chương Hoa và Lý Dương vào văn phòng.

Chương Hoa lập tức nói:

- Đội trưởng Dương có chuyện gì xảy ra à?

Dương Gian phất phất tay nói:

- Không cần phải khẩn trương, chỉ là muốn tìm mấy cậu bàn chút chuyện thôi. Chương Hoa cười cười:

- Thì ra là như vậy. Đúng dịp hai ngày này tôi cũng không có việc gì. Nếu đội trưởng Dương muốn tìm tôi nói chuyện phiếm thì không còn gì tốt hơn.

Tạo mối quan hệ tốt với người phụ trách sẽ có lợi cho việc triển khai công việc sau này của hắn ta.

Trương Lệ Cầm không nói lời nào, chỉ xoay người đi pha cho hai người hai Lý Dương cà phê.

- Thực ra cũng không hẳn là tìm hai người để nói chuyện phiếm, mà có chút chuyện cần nói.

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Theo tôi thấy, gần đây thành phố Đại Xương rất bình tĩnh. Mỗi ngày tôi đều nhàn nhã đi làm. Cho nên tạm thời tôi định rời khỏi đây một chuyến.

Chương Hoa cầm lấy Lý Dương cà phê mà Trương Lệ Cầm đưa cho, sắc mặt hơi động, kinh ngạc hỏi:

- Đội trưởng Dương, ngài lại muốn xuất ngoại?

Hắn ta nhớ gần đây không có người nước ngoài nào liên hệ với Dương Gian mới phải chứ.

Dương Gian nói:

- Cũng không phải là đi công tác, mà là đi ra ngoài một chuyến, tiện thể điều tra chút chuyện.

- Là chuyện về địa chỉ tọa độ lúc trước hay sao?

Chương Hoa bất chợt nói nhỏ, hắn ta cũng không cố gắng tránh né.

Dương Gian nói:

- Đúng thế, tôi muốn đến thành phố Đại Hán nhìn xem sao.

Chương Hoa gật đầu nói:

- Thành phố Đại Hán cách chỗ này rất gần, nếu đội trưởng Dương muốn thì cứ nói, tôi sẽ cho người an bài ngay. Không biết đội trưởng Dương lúc nào xuất phát.

Chỉ cần là ở trong nước thì Dương Gian đi đâu cũng được, không có vấn đề gì. Dù sao hắn cũng là đội trưởng, nên việc đi lại là điều bình thường.

Còn nếu hắn xuất ngoại, thì Chương Hoa sẽ phải báo cáo lên trên.

Dương Gian nói:

- Ngày mai tôi sẽ đi, còn việc sắp xếp thì tôi sẽ để cho thư ký an bài giúp là được.

- Trương Lệ Cầm, cô đặt giúp tôi hai tấm vé máy bay đi qua thành phố Đại Hán.

- Vâng, tổng giám đốc Dương.

Trương Lệ Cầm gật gật đầu, nhưng trong lòng có hơi buồn một chút.

Cô rất muốn ở bên cạnh Dương Gian mỗi ngày, không ngờ hắn mới trở lại được có mấy ngày đã muốn đi ra ngoài.

Chương Hoa kinh ngạc hỏi:

- Hai vé, còn có người đi cùng?

Dương Gian chỉ chỉ rồi nói:

- Lý Dương, cậu đi cùng với tôi đi. Mấy người Phùng Toàn, Đồng Thiến, Hoàng Tử Nhã đều đã trở về quê ăn tết hết rồi. Theo như bọn họ nói thì có lẽ phải qua năm mới chuyển nhà đến thành phố Đại Xương được. Dù sao việc di chuyển chỗ ở cũng khá phức tạp, nên lần này cậu đi công tác cùng với tôi. Ngoài ra tôi cũng muốn kiểm tra năng lực của cậu một chút, dù sao cậu cũng là người mới.

Bình Luận (0)
Comment