Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1510 - Chương 1511: Sẵn Sàng

Chương 1511: Sẵn Sàng

- Nếu đội trưởng Dương đã mở miệng, vậy tôi sẽ nguyện ý đi theo.

Lý Dương gật gật đầu, không phản đối.

Hắn ta biết, nếu bản thân muốn đến thành phố Đại Xương thì chắc chắn phải bỏ ra một chút sức lực mới được.

Nếu không, loại người mới như hắn ta sao có thể đứng vững ở chỗ này.

Dương Gian nói tiếp:

- Không cần khẩn trương, chỉ là đi điều tra một thứ thôi. Nếu có chuyện gì ngoài ý muốn, chỉ cần cậu nghe theo lời sắp xếp của tôi. Cậu sẽ có thể bình an vô sự như lần trước.

- Tôi hiểu rồi, đội trưởng Dương.

Lý Dương gật gật đầu, hắn ta không cho rằng những lời vừa rồi của Dương Gian là đang lừa gạt hắn ta.

Dù sao ngay cả khi ở trong thế giới của quỷ họa mà Dương Gian vẫn có thể cứu sống bọn họ, thì hiện tại, hắn ta đi công tác theo Dương Gian, sẽ càng được hắn chú ý bảo vệ hơn.

Thực ra Dương Gian cũng đã suy nghĩ rất nhiều về việc có nên mang Lý Dương đi điều tra tọa độ kia không. Dù sao chuyện này cũng là một bí mật của hắn, không muốn để cho nhiều người biết đến.

Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ càng, hắn lại cảm thấy bí mật này cũng không quá quan trọng.

Đáp án mới là thứ quan trọng nhất.

Nếu hắn còn tiếp tục đơn đả độc đấu thì sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Dù gì đi nữa thì càng nhiều người càng chia sẻ bớt đi áp lực.

Vả lại con lệ quỷ mà Lý Dương khống chế khá đặc biệt.

Quỷ chặn cửa.

Ngay cả lệ quỷ cũng có thể bị hắn ta chặn ở phía sau cánh cửa. Nếu gặp phải con quỷ nào đó quá nguy hiểm, không thể xử lý, hắn ta có thể tranh thủ thời cơ giúp hắn.

Tóm lại, cẩn thận vẫn hơn, lưu lại chút thủ đoạn là không bao giờ sai.

Chương Hoa nói:

- Vậy thành phố Đại Xương sẽ do ai quản lý đây?

Dương Gian nói:

- Giống như trước kia, đi tìm Trương Hàn. Hiện tại hắn ta suốt ngày ôm con, sống an nhàn với vợ. Thời gian qua, hắn ta sống quá yên ổn. Nếu hắn ta đã hưởng thụ sự an toàn mà thành phố Đại Xương mang đến, thì phải nỗ lực trả giá một chút cho nó mới phải. Vả lại thành phố Đại Hán cũng nằm gần đây, nếu có chuyện gì, tôi cũng có thể lập tức trở lại. Nên cậu cứ yên tâm đi, không sao đâu.

- Được rồi.

Chương Hoa chỉ gật đầu, cũng không hỏi nhiều nữa.

Dù sao thành phố Đại Xương và thành phố Đại Hán cũng cách nhau rất nhiều, nên việc Dương Gian ra ngoài lần này không mang đến quá nhiều ảnh hưởng. Vả lại tình hình của thành phố như nào thì mấy ngày này hắn ta cũng đã rõ.

Dương Gian nói:

- Tạm thời cứ như vậy đi, Lý Dương, cậu trở về chuẩn bị một chút, sáng ngày mai chúng ta xuất phát.

- Vâng, đội trưởng Dương.

Lúc này, Chương Hoa đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, nhỏ giọng nói:

- Đúng rồi, bên phía tổng bộ có nhờ tôi hỏi thăm cậu về tình hình của Hùng Văn Văn.

Dương Gian hỏi ngược lại.

- Chuyện của Hùng Văn Văn? Là ai nhờ hỏi.

Chương Hoa nói:

- Là mẹ của Hùng Văn Văn, Trần Thục Mỹ. Cô ta gọi điện thoại cho phó bộ trưởng Tào Duyên Hoa. Phó bộ trưởng không biết giải thích như thế nào liền đẩy vấn đề này lên đầu của tôi… Phó bộ trưởng bảo ngài biết chuyện này.

Dương Gian nhíu mày, nhớ lại một chút chuyện nhỏ. Trước kia Trần Thục Mỹ từng cầu xin hắn đi cứu Hùng Văn Văn, nhưng lần đó hắn đã từ chối. Nhưng vì nể tình mẫu tử nên hắn đã đưa số điện thoại của Tào Duyên Hoa cho Trần Thục Mỹ.

Không ngờ là Trần Thục Mỹ lại thực sự đi cầu cứu Tào Duyên Hoa.

Dương Gian nói:

- Hiện tại Hùng Văn Văn đang ở trong tay của tôi, nhưng tình hình khá phức tạp, trong lúc nhất thời không thể giải thích rõ ràng. Như này đi, cậu báo cho Trần Thục Mỹ, bảo cô ta đến thành phố Đại Xương đi. Có một số việc cần phải bàn bạc qua với cô ta, dù sao cô ta mới là mẹ của Hùng Văn Văn.

Chương Hoa gật đầu nói:

- Vâng, đội trưởng Dương, tôi biết nên làm như thế nào.

Dương Gian hơi liếc nhìn phòng an toàn bên trong văn phòng.

Ở trong đó có chứa người giấy của Hùng Văn Văn và cỗ quan tài chứa thi thể kia.

Chỉ là tạm thời hắn chưa muốn phục sinh Hùng Văn Văn.

Bởi vì nó không cần thiết.

Vả lại, tên Liễu Tam này cũng không đáng tin chút nào. Vì thế hắn còn cần thêm chút thời gian để quan sát. Mặt khác, việc phục sinh như vậy cũng cần phải suy nghĩ thêm một chút, hỏi xem mẹ của Hùng Văn Văn là Trần Thục Mỹ có đồng ý hay không.

Chuyện như vậy rất đặc biệt.

Bởi vì không phải ai cũng có dũng khí để tiếp nhận việc con trai bản thân đã trở thành một người giấy.

Dương Gian lại nói:

- Chuyện này cứ chờ đến khi tôi trở lại hãy xử lý. Nếu Trần Thục Mỹ đến, Trương Lệ Cầm, cô thay tôi chiếu cố cô ta một chút.

- Vâng, tổng giám đốc Dương, tôi nhớ rồi.

Trương Lệ Cầm lập tức ghi chuyện này vào trong cuốn sổ tay của cô.

Chương Hoa lại nhắc đến một việc.

- Còn chuyện này nữa, đội trưởng Dương, tôi vẫn còn đang điều tra chuyện về Tôn Nhân lần trước. Nhưng tạm thời còn chưa có kết quả.

Là chuyện Trương Vĩ bị Tôn Nhân bắt cóc.

Dương Gian phất phất tay nói:

- Bỏ qua đi, một khi ngự quỷ nhân đã trốn đi thì khó mà tìm thấy lắm. Hắn ta là bạn học thời cấp ba của tôi, nên tôi cũng hiểu được một chút. Cậu cứ tiếp thông báo truy nã là được, có tin thì báo cho tôi.

- Tôi biết rồi.

Thái độ làm việc của Chương Hoa khá cẩn thận, bất cứ việc lớn nhỏ nào đều báo cáo hết cho Dương Gian, không hề giấu diếm.

Sau khi nghe hết báo cáo, Dương Gian liền để cho hắn ta đi trước, rồi hỏi qua Lý Dương một chút tình huống.

Hiện tại, Lý Dương cũng đang ở trong tiểu khu Quan Giang. Giang Diễm phân cho hắn ta một chỗ ở, đồng thời sắp xếp chức vụ trong công ty, tiền lương tháng trăm vạn, nhưng chỉ treo cái tên, không làm gì hết.

Đương nhiên những chuyện này phải qua sự đồng ý của Dương Gian, dù tiền lương không cao, nhưng cũng không thấp.

Dương Gian nghiêm túc nói:

- Nếu không còn chuyện gì nữa thì cậu trở về chuẩn bị chút gì đó đi. Khả năng lần này sẽ gặp phải chút nguy hiểm.

Lý Dương gật gật đầu:

- Vâng, đội trưởng Dương, tôi chuẩn bị sẵn rồi, anh cứ yên tâm đi. Vậy tôi đi trước đây, không biết ngày mai chúng ta sẽ xuất phát lúc mấy giờ.

Bình Luận (0)
Comment