Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1525 - Chương 1526: Người Lạ

Chương 1526: Người Lạ

Đây chẳng phải nói là lúc còn sống, quỷ gõ cửa cũng từng là một người đưa thư ở trên tầng năm?

Trong lòng Dương Gian lập tức đưa ra quyết định:

"Phải nghĩ cách leo lên tầng năm của tòa nhà này nhìn thử xem mới được."

Nhưng sau đó, trong đầu hắn lại xuất hiện sự lo lắng.

Quỷ vực của mắt quỷ không thể nào cường hành xâm nhập đến tầng thứ năm của bưu điện quỷ, vậy hắn nên dùng phương pháp gì để leo lên đây?

Đi đưa thư?

Đừng có đùa như vậy chứ.

Bảy ngày mới đi đưa một bức thư, vậy hắn phải đi đưa thư đến khi nào?

Đồng thời Dương Gian cũng không muốn đi làm công cho người khác, hoặc là chậm rãi chờ đợi nửa năm hay một năm gì đó chỉ để đi đưa mười mấy lá thư rồi leo lên trên.

Lúc này, Lý Dương đi đến, sắc mặt hắn ta tỏ ra cực kỳ nặng nề:

- Đội trưởng Dương, tôi cảm thấy tòa nhà cao ốc này không có đơn giản như những gì chúng ta tưởng tượng. Bởi vì tôi có thể cảm giác được, ở bên trong mỗi căn phòng này đều có một con lệ quỷ cực kỳ khủng bố.

- Hả?

Dương Gian lập tức lấy lại tinh thần:

- Cậu chắc chắn chứ?

Lý Dương nói:

- Không sai đâu. Tôi cực kỳ mẫn cảm đối với những thứ nằm phía sau cánh cửa. Chỉ là chỗ này có chút cổ quái, khiến tôi bị ảnh hưởng, nên không thể nào phân biệt rõ vị trí. Nhưng tôi vẫn có thể khẳng định, ở bên trong mỗi căn phòng của tầng này đều có lệ quỷ. Chứ không thể nào là người đưa thư bình thường được.

Tôn Thụy híp mắt:

- Cho nên, toàn bộ ba mươi lăm căn phòng này đã có quỷ tiến vào? Điều này có nghĩa là quỷ và người đưa thư đều cùng đi đưa thư? Như vậy thì còn chơi thế nào được nữa? Đội trưởng Dương, cậu cảm thấy thế nào?

- Không, không thể nào có chuyện đó được.

Đúng lúc này, Vạn Hưng đột nhiên xúc động hét to:

- Căn phòng kia là dùng để cho người đưa thư ở. Một khi người đưa thư bị chết căn phòng sẽ bị thanh lý sạch sẽ, khôi phục lại bộ dạng lúc đầu, không thể nào có chuyện có quỷ trà trộn vào trong được. Nếu thực sự có quỷ trà trộn vào, vậy thì nó cũng sẽ bị biến mất lúc căn phòng tự động thanh lý rồi. Cho nên căn phòng chính là nơi an toàn nhất.

Tôn Thụy trầm ngâm một chút rồi nói:

- Hả, ngay cả chuyện này mà một người đưa thư tầng một như cậu cũng biết rõ như vậy? Thế mà cậu còn bảo là mình không giấu diếm điều gì hết?

Vạn Hưng vội nói:

- Không, không, không, anh đừng có hiểu lầm, không phải là tôi muốn giấu diếm gì đâu. Đây chỉ là tin tức do người đưa thư ở tầng trên truyền ra, đã được mọi người minh chứng rồi. Nó chính là luật thép ở đây, tuyệt đối không thể sai được.

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Có lẽ điều cậu nói không hề sai, nhưng đó là lúc bưu điện quỷ vận chuyển ở trong tình trạng bình thường. Còn nếu chỗ này bị rơi vào tình trạng mất khống chế thì sao? Hoặc một số chỗ xuất hiện lỗ thủng thì sao. Việc có lệ quỷ đi vào cũng không phải là không thể. Huống hồ gì, sau khi tiếp xúc qua với chuyện linh dị, mà cậu vẫn còn ngây thơ đến mức đi tin tưởng vào quy luật của cái chỗ quỷ quái này hay sao?

- Bản thân nó đã là một bưu điện quỷ cổ quái, cái gọi là quy luật, luật thép kia chính là thứ mà mấy người tự lừa dối bản thân mà thôi.

Tôn Thụy gật đầu rồi nói:

- Nói có lý, nếu như cần phải xé bức thư mới có thể trở thành người đưa thư và xâm nhập vào trong chỗ này, thì sự xuất hiện của chúng ta đã phá vỡ mất quy luật vốn có ở đây. Ở trong chỗ cỗ quái như này, bất cứ thứ gì đều không đáng tin, bởi vì tin tưởng càng nhiều thứ thì sẽ chết càng nhanh.

Dương Gian cũng đồng ý với quan điểm này của y.

Tin tưởng vào quy của vùng đất linh dị?

Chuyện này khiến cho hắn không thể không nhớ đến tủ quỷ và tấm da nâu.

Chúng cũng có một loại quy của của riêng chúng. Quy củ của tấm da nâu chính là nói thật, nhưng bên trong lời nói của nó lại ẩn chứa những cạm bẫy đáng sợ. Quy tắc giao dịch của tủ quỷ lại khiến cho người giao dịch không thể thoát khỏi nguyền rủa của nó.

Một khi dính phải những thứ đồ linh dị này thì làm gì có thứ nào là thuần khiết, là vô hại được.

- Tuy nhiên, dựa vào ba người chúng ta căn bản không thể xử lý tốt chỗ này. Hay là tôi cho người nổ tung chỗ này luôn? Không chừng toàn bộ quỷ trong tầng này sẽ chạy ra hết. Nhưng nếu bỏ mặc ở đây không thèm quan tâm đến, thì kiểu gì cũng sẽ có lúc nó bị mất khống chế. Đến lúc đó tôi lại phải đứng ra chống đỡ một phen… Đúng là phiền phức thật.

Tôn Thụy nắm chặt cây gậy, khập khiễng đi về phía trước.

- Huống hồ gì tòa bưu điện quỷ này đã có dính dáng đến quỷ vực. Dù có cho người nổ nó cũng không có tác dụng gì. Đội trưởng Dương, lần này cậu là người dẫn đội, cậu cho cái ý kiến gì đi.

Ánh mắt Dương Gian mang theo chút suy tư.

Đúng là tòa bưu điện quỷ này rất đặc thù, muốn xử lý nó là điều gần như không thể.

Sau một hồi suy nghĩ, Dương Gian mới mở miệng, nghiêm túc nói:

- Tôi muốn leo lên tầng năm nhìn xem.

Tôn Thụy sững sờ một lúc, sau đó lắc đầu nói:

- Lên tầng năm? Vậy phải đi đưa thư, như thế chúng ta sẽ phải đi đưa thư đến khi nào. Tôi không thể làm được chuyện này đâu. Đội trưởng Dương, đây cũng không phải là tôi sợ chết, mà là chuyện này quá phiền phức.

Dương Gian nói:

- Tôi biết, nhưng toàn bộ tin tức quan trọng của chỗ này đều được giấu ở phía trên. Dưới chỗ này chỉ có mấy người mới, căn bản không biết gì nhiều.

Khẽ liếc mắt nhìn tên Vạn Hưng kia một chút.

Kẻ này mới chỉ đưa thư có hai lần, vẫn còn là người đưa thư tầng một, là một người mới.

Sắc mặt Vạn Hưng khẽ đổi, không dám trả lời.

Lúc này hắn ta đã nhìn ra được một chút, ba người này không phải là người mới do bưu điện quỷ mang vào. Mà bọn họ tự tiến vào bên trong vì một mục đích nào đó. Là chuyên môn đến đây để điều tra về vấn đề này.

Vạn Hưng nhịn không được hỏi:

- Mấy người là ai vậy?

- Ha ha, hiện tại không ngang ngược nữa à?

Bình Luận (0)
Comment