Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1530 - Chương 1531: Tiếng Bước Chân

Chương 1531: Tiếng Bước Chân

Đột nhiên.

Tiếng bước chân ở phía ngoài cửa dừng lại. Lúc này Dương Gian đã có thể cảm giác ra được có thứ gì đó đứng ở phía ngoài cánh cửa.

Nhưng vì sự ảnh hưởng của hoàn cảnh bên ngoài, nên dù hắn có cố gắng nhìn qua khe cửa cũng không thấy bất cứ điều gì.

Mắt quỷ của Dương Gian đã mở ra.

Ở bên trong bưu điện quỷ, mắt quỷ của hắn bị áp chế, trừ phi hắn sử dụng quỷ vực tầng thứ 5.

Nhưng hắn không làm như vậy.

"Tầm mắt của mắt quỷ đang bị ảnh hưởng, không thể nhìn thấu bên ngoài cánh cửa. Quả nhiên, chỗ này và khách sạn kia là cùng một dạng, toàn bộ kiến trúc đều rất đặc biệt. Mắt quỷ không thể nào nhìn xuyên qua được."

Dương Gian thầm nghĩ trong lòng, sau đó ra hiệu rồi nói:

- Nếu thứ kia muốn tập kích chúng ta thì cùng đối kháng trực diện với nó thôi. Dù sao đi nữa, một khi bị quỷ để mắt đến, rất khó để chạy thoát khỏi nó.

Nhưng ngay khi hắn vừa mới nói xong câu.

Một chuyện không thể tin đã xảy ra khiến cho lông tơ trên người Dương Gian đứng thẳng, một cảm giác sợ hãi xộc thẳng ra ngoài.

“Cốc! Cốc cốc! Cốc cốc cốc!”

Một tiếng gõ cửa kìm nén, ngột ngạt vang lên.

Âm thanh này rất quen thuộc.

Đúng thế.

Đây chính là phương thức giết người của quỷ gõ cửa.

Gõ cửa giết người.

"Sao có thể chứ? "

Xuất hiện ở trong đầu Dương Gian là ý nghĩ không thể nào tưởng tượng nổi.

Rõ ràng quỷ gõ cửa đã bị chính tay hắn giam giữ và đặt ở trong thành phố Đại Xương rồi, sao còn có thể xuất hiện ở chỗ này được?

Phải biết rằng, kể từ khi quỷ xuất hiện ở trên thế giới cho đến giờ, chưa từng xuất hiện hai con lệ quỷ giống nhau.

Dương Gian đột nhiên phản ứng lại.

"Khoan, không phải là gõ cửa giết người, người trong phòng còn chưa gặp phải tập kích của tiếng gõ cửa…"

Hiện tại, dù là người bình thường, nhưng Vương Thiện vẫn còn sống.

Điều này đủ để chứng minh, tiếng gõ cửa mà hắn nghe thấy kia không phải là tiếng gõ cửa mà hắn biết.

Như vậy tiếng gõ cửa giống như quỷ gõ cửa này có ý nghĩa là gì? Nói theo cách khác, nó có tác dụng gì?

Hiện tại, thứ đang đứng ở bên ngoài cửa phòng chắc chắn là một con lệ quỷ, không ai nghi ngờ về điều đó. Giữa nó và người sống bên trong phòng chỉ còn cách nhau một bức tường.

Đồng thời điều khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi nhất chính là con quỷ này lại biết gõ cửa.

“Cốc! Cốc cốc! Cốc cốc cốc!”

Tiếng đập cửa ngột ngạt, kìm nén lan truyền theo bóng tối, tiếng vào bên trong căn phòng. Đồng thời Dương Gian có một cảm giác quen thuộc đối với tiếng gõ cửa này.

Không cần phải suy nghĩ nhiều, đây chính là tiếng gõ cửa của quỷ gõ cửa.

Nhưng…

Sau khi nó gõ cửa một lần, ở bên trong phòng không có một ai phải chết. Cho dù Vương Thiện là người bình thường vẫn còn có thể sống tốt. Điều này chứng tỏ tiếng gõ cửa này cũng không bình thường. Bởi theo như bình thường, thì sau khi tiếng gõ cửa vang lên, người ở trong phòng chắc chắn sẽ phải chết. Có lẽ ngự quỷ nhân sẽ chống cự được một tiếng gõ cửa, nhưng người bình thường tuyệt đối không thể nào chống cự được loại quy luật giết người hẳn phải chết này.

Cho nên đây không phải là gõ cửa giết người.

Nếu không phải là gõ cửa giết người, vậy nó là gì?

Sắc mặt Dương Gian khẽ đổi, nhìn chằm chằm vào cánh cửa cũ kỹ.

Không biết có phải là do bị sự ảnh hưởng của lực lượng linh dị hay không, mà giờ phút này, ở bên trong căn phòng, vốn ánh đèn đang phát ra ánh sáng vàng đột nhiên tắt ngúm. Điều này khiến cho căn phòng vốn đã tối tăm nay càng tối tăm hơn. May mắn là trong phòng ngủ và phòng vệ sinh còn sáng đèn, nên còn có một chút tia sáng. Nếu không hiện tại chắc chắn đưa tay cũng không còn nhìn thấy được năm ngón.

“Cốc! Cốc cốc! Cốc cốc cốc!”

Trong lúc mấy người bên trong phòng đang suy nghĩ cùng kinh ngạc, thì dường như con quỷ ở phía ngoài cửa cũng không có ý định dừng lại. Tiếng gõ cửa thứ hai vang lên, tiết tấu tương tự, giống như tiếng gõ cửa.

Tiếng gõ cửa quanh quẩn bên trong phòng khách, truyền đến tai của mỗi người.

Dù tiếng gõ cửa lần này vẫn giống như lần trước, nhưng nó lại khiến cho ba vị ngự quỷ nhân là Dương Gian, Tôn Thụy, Lý Dương cảm thấy được một loại uy hiếp từ cái chết.

Một chuyện nào đó mà bọn họ lo sợ đã sắp phát sinh.s

Nếu còn không ngăn cản, như vậy tối nay, tất cả người ở bên trong phòng này có lẽ sẽ phải chết.

Mặc dù trong lòng đám người có một loại cảm giác nguy cơ. Nhưng sau khi tiếng gõ cửa thứ hai vang lên, bất cứ chuyện gì cũng không hề xảy ra. Không có người chết, cũng không có ai gặp phải tập kích.

Nhưng cũng không phải ở trong phòng không có bất cứ biến hóa nào xảy ra.

Không biết từ lúc nào, đèn bên trong nhà vệ sinh đã bị tắt.

Một lần nữa ánh sáng xung quanh trở nên ảm đạm hơn.

Hiện tại chỉ còn lại ánh đèn bên trong phòng ngủ mà thôi. Ánh sáng từ ngọn đèn vàng chiếu từ trong phòng ngủ ra phòng khách, cung cấp cho đám người một chút cảm giác an toàn ở trong khung cảnh quỷ dị này.

Dương Gian đã phát hiện ra được loại biến hóa này, đầu hắn khẽ chuyển, nhanh chóng nhìn về phía nhà vệ sinh. Sau đó ngẩng đầu nhìn lên chiếc đèn đã bị tắt ở trên trần.

Hai tiếng gõ cửa, dập tắt hai ngọn đèn?

Đây không phải là trùng hợp mà là một loại quy luật, một loại quy luật giết người của lệ quỷ.

- Cứ tiếp tục chờ như vậy cũng không phải là cách hay. Dứt khoát mở cửa liều mạng với con quỷ bên ngoài đi. Với năng lực của ba người chúng ta, chưa chắc đã đấu không lại con quỷ ngoài kia. Cứ xông ra, áp chế trực diện, chỉ cần thành công giam giữ con quỷ kia, như vậy sẽ bớt đi không ít phiền phức.

Sắc mặt Tôn Thụy lộ ra vẻ cực kỳ kiên quyết.

Y không phải là loại người ngồi chờ chết, ở trong thời khắc nguy hiểm như này, điều y lựa chọn chính là chủ động xuất kích.

- Đội trưởng Dương, chúng ta nên làm thế nào đây?

Lý Dương không có hành động thiếu suy nghĩ, hắn ta biết là một người mới, thiếu rất nhiều kinh nghiệm.

Bất kể là năng lực phán đoán, hay là năng lực hành động đều kém xa vị ngự quỷ nhân đỉnh phong như Dương Gian.

Việc này không có liên quan gì với tuổi tác cả, mà chính là năng lực cùng kinh nghiệm của mỗi cá nhân.

Bình Luận (0)
Comment