Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1531 - Chương 1532: Mở Cửa

Chương 1532: Mở Cửa

Ánh mắt Dương Gian khẽ động:

- Không thể mở cửa, tuyệt đối không được mở cửa ra. Con quỷ này không chỉ có một loại quy luật giết người. Khả năng cao là hai loại, thậm chí là ba loại quy luật giết người. Tiếng gõ cửa, hắc ám xâm nhập vào trong căn phòng, tiếng bước chân ngoài cửa, đèn trong phòng tắt… Nhưng hiện tượng này không phải xuất hiện một cách vô duyên vô cớ.

- Với lại, nếu con quỷ kia thực sự muốn vào thì cánh cửa kia chắc chắn ngăn cản không được.

Cánh cửa gỗ cũ kỹ kia chắc chắn đến cỡ nào?

Theo suy đoán của Dương Gian, khả năng chỉ cần một cú đá của hắn là có thể đá cho nó tan nát.

Lúc trước khi hắn từng đụng phải quỷ gõ cửa ở trong trường học.

Con quỷ kia đang đứng trước cửa phòng học để gõ cửa, phải biết lúc đó cửa phòng học là không hề đóng lại.

Cho nên, có cửa hay không có cửa, đối với quỷ mà nói đều không quan trọng.

Điều quan trọng là ở phía sau cánh cửa là một thứ cực kỳ khủng bố.

- Lý Dương, đi ngăn cửa.

Sau vài câu nói ngắn ngủi, Dương Gian đã lập tức đưa ra được phán đoán và bắt đầu hành động.

- Được.

Lý Dương không nói hai lời, cắn răng chạy về phía trước mấy bước. Sau đó trực tiếp đâm sầm vào cánh cửa, dùng thân thể của hắn ta để ngăn chặn cửa ra vào.

Thực ra lúc này có ngăn cửa hay không cũng không quá quan trọng.

Bởi vì con quỷ kia không hề có ý định muốn đi vào bên trong. Bình thường mà nói, năng lực chặn cửa này chỉ được sử dụng khi tránh né sự truy sát của quỷ. Chứ không phải dùng ở trong trường hợp như thế này.

“Cốc! Cốc cốc! Cốc cốc cốc!”

Ngay khi thân thể Lý Dương vừa chạm đến cánh cửa cũ kỹ, thì ở bên ngoài cũng đồng thời vang lên tiếng gõ cửa thứ ba.

“Roẹt! roẹt!”

Ngay lập tức, chiếc đèn còn sót lại duy nhất ở trong phòng ngủ bắt đầu lấp lóe. Lúc thì ảm đạm đến mức như muốn tắt hẳn, lúc thì sáng rực lên, thậm chí độ sáng còn vượt qua lúc trước.

Loại biến hóa này khiến cho căn phòng trở nên cực kỳ quỷ dị, nói không nên lời.

Nhưng cuối cùng, chiếc đèn còn sót lại kia vẫn không bị dập tắt.

Mà ngược lại, ngay sau khi Lý Dương ngăn cửa, ánh đèn ở bên trong nhà vệ sinh vốn bị tắt cũng sáng lên. Đồng thời ánh đèn bên trong phòng khách bắt đầu nhấp nháy, khôi phục lại ánh sáng. Mặc dù vẫn ảm đạm, nhưng lại tốt hơn nhiều so với trước kia.

- Đèn lại sáng?

Là một người bình thường, nhưng vthien vẫn chú ý đến những chi tiết này.

"Ngăn cản được quỷ?"

Sau đó, thần kinh căng cứng của hắn ta có hơi thả lỏng một chút, đồng thời khẩn trương nhìn chằm chằm vào Lý Dương đang đứng chắn trước cửa gỗ.

Vốn dĩ người sẽ không thể nào ngăn cản được lệ quỷ.

Vậy mà người này lại có thể làm được.

Quả nhiên, ba người phụ trách này không có một ai đơn giản, đều có được năng lực đối chọi với lệ quỷ. Hơn nữa người tên là Tôn Thụy kia lại còn định mở cửa chạm trực tiếp với lệ quỷ?

Đây chắc chắn không phải là do người này lỗ mãng mà đó là bản lĩnh của người ta.

Nếu thực sự như vậy thì Dương Gian, một vị đội trưởng sẽ còn lợi hại đến mức nào đây?

Lúc này trong lòng Vương Thiện đang âm thầm tự hỏi.

Tuy nhiên, không thể không nói, tố chất tâm lý của hắn ta đúng là cực kỳ cao. Bởi vì ngay trong thời điểm như hiện tại mà vẫn còn sức để suy nghĩ lung tung. Nếu đổi lại là người bình thường, vào lúc này chắc chắn người kia đang ngồi co quắp tại một góc nào đó rồi.

Đúng lúc này Lý Dương đang ngăn cửa chợt hô to:

- Đội trưởng Dương, tình huống không đúng?

Tôn Thụy lập tức chú ý đến.

- Chốt cửa và cửa đang lắc lư… Chết tiệt, con quỷ này muốn đi vào. Nó đang cố gắng lay động cánh cửa.

Cánh cửa gỗ cũ kỹ đang lắc lư một cách kịch liệt, đồng thời từ bên ngoài truyền vào một cỗ lực lượng khổng lồ. Cỗ lực lượng này giống như muốn phá tan cánh cửa này vậy. Mặc dù nó không tạo ra bất cứ tiếng va đập nào, nhưng cánh cửa gỗ lại bị lực lượng ép cho biến dạng, cong vòng một cách đầy quỷ dị.

Đường cong này rất lớn, cánh cửa như muốn rụng khỏi vách tường.

Dù đang vặn vẹo một cách kịch liệt và đã đến tình trạng như vậy nhưng cánh cửa vẫn không hề bị đứt gãy hay vỡ vụn.

Có một loại lực lượng linh dị nào đó đang duy trì hiện tượng không tưởng này, đồng thời tiếp tục đối chọi với lực lượng bên ngoài cánh cửa.

Quỷ chặn cửa.

Đây chính là con lệ quỷ do Lý Dương khống chế. Chỉ cần cửa bị hắn ta chạm vào thì dù có mở như thế nào đi nữa cũng không thể được. Dù cho đó có là một vị ngự quỷ nhân đỉnh phong như Dương Gian cũng không thể khiến cửa bị phá tan.

Vả lại đó cũng không hẳn chỉ là một hành động chặn cửa đơn giản, nó còn có thể ngăn cách lực lượng linh dị.

Việc bóng tối rút lui khỏi căn phòng và ánh đèn lại sáng lên một lần nữa là minh chứng tốt nhất.

Chuyện gì đó mà bọn họ lo lắng nó sắp xảy ra đã bị hành động chặn cửa của Lý Dương ngăn cản. Sau khi lệ quỷ gõ cửa ba lượt, ở bên trong phòng vẫn không có bất cứ một người nào xảy ra chuyện. Đồng thời quỷ đã không còn muốn ở ngoài cửa nữa, mà nó muốn mở cửa xông vào trong.

Điều này khiến cho trong lòng Dương Gian đưa ra được một chút suy đoán.

"Hành động gõ cửa kia của quỷ là một loại quy luật giết người, còn mở cửa là một loại quy luật khác?"

"Nên cánh cửa này không thể mở ra."

Nhìn lấy cánh cửa đã bị ép đến biến dạng, mặc dù Dương Gian vẫn đứng yên tại chỗ, không hề nhúc nhích. Nhưng quỷ ảnh ở phía sau lưng hắn đã xuất hiện, đồng thời tiến về phía trước mấy bước.

Bóng dáng của quỷ ảnh xuất hiện ở phía trên cánh cửa, bắt đầu đối kháng với con lệ quỷ kia.

Cánh cửa vẫn vặn vẹo và lung lay kịch liệt như trước. Nhưng sau đó vì sự xuất hiện của quỷ ảnh, áp lực dường như cũng đã giảm đi không ít. Bởi vì cánh cửa cong vòng đã khôi phục lại một chút, đồng thời biên độ lắc lư cũng đã giảm đi.

Thế nhưng con quỷ ở bên ngoài vẫn không chịu rút lui.

Nó còn đang cố gắng mở cửa.

Giờ phút này, sắc mặt của Lý Dương đã trở nên ảm đạm. Trạng thái hiện tại của hắn ta rất khó chịu, mỗi một lần cánh cửa gỗ xuất hiện tiếng va chạm, thì cả thân thể của hắn ta giống như muốn bị xé nát vậy, đau đớn không ngừng.

Bình Luận (0)
Comment