Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1533 - Chương 1534: Bị Thương

Chương 1534: Bị Thương

"Con quỷ đã rời đi?"

Vương Thiện trợn tròn hai mắt, trong lòng thầm cảm thấy kinh hãi không thôi.

Ba người này liên thủ lại với nhau lại có thể ép lui con lệ quỷ khủng bố ở trong bưu điện quỷ?

Thậm chí còn khiến cho nó không thể đi vào trong phòng được.

“Khục, khục khục!”

Quỷ đã rời đi, đồng thời ở bên trong đại sảnh của bưu điện quỷ có truyền đến một tiếng ho khan khá mơ hồ.

Con quỷ kia đang ho khan?

Tôn Thụy híp mắt, dường như bệnh tình của y đã tăng thêm không ít. Vốn dĩ trước đó đã là bộ dạng như người chết lại càng trở nên khó coi hơn.

Giờ phút này, trong phòng tỏ ra cực kỳ yên tĩnh, không một ai mở miệng nói chuyện, đều đang cố gắng lắng nghe tiếng bước chân rời đi kia.

Cuộc giao phong vừa rồi đã đủ để biết con quỷ bên trong bưu điện quỷ rất khủng bố.

Khủng bố đến mức phải cần đến ba vị ngự quỷ nhân hợp sức thì mới đẩy lùi được nó.

Mặc dù mỗi người đều không sử dụng hết toàn lực, nhưng thông qua lần va chạm này, bọn họ đã hiểu được con quỷ này có mức độ nguy hiểm rất cao. Nếu thành lập hồ sơ cho nó, tối thiểu nó cũng được coi là lệ quỷ cấp A.

Khi tiếng bước chân ngoài cửa dần dần rời đi, đồng thời biến mất, đám người bên trong phòng mới thở phào một hơi.

Mặc dù thứ ngoài cửa rất nguy hiểm, nhưng hiện tại nó đã rời đi. Đồng thời bóng tối đang xâm lấn vào trong căn phòng cũng đã lùi lại và biến mất.

Ngọn đèn màu vàng ở trong phòng khách dù không sáng rõ, nhưng cũng không còn nguy cơ bị dập tắt nữa.

Qua một hồi lâu đám người mới dám khẳng định.

Con quỷ du đãng bên trong bưu điện đã thực sự rời đi. Thậm chí có khả năng nó không còn ở trong khu vực tầng một. Còn việc nó đi đâu thì không quan trọng, quan trọng là nguy hiểm đã giải trừ.

Sau khi xác nhận mọi thứ đã trở về bình thường, Dương Gian mới mở cửa ra và thu hồi lại cánh tay bị bẻ gãy kia.

Tôn Thụy nhìn cánh tay gãy kia rồi nói:

- Gãy xương? Nếu cần trị liệu thì ở bên ngoài tôi có sắp xếp sẵn một chiếc xe cấp cứu rồi. Nhưng xem ra đêm nay chúng ta không thể nào đi ra ngoài được, bên ngoài quá nguy hiểm, lại có lệ quỷ du đãng. Đội trưởng Dương chỉ cần nhẫn nại một chút, chờ đến sáng mai mới có thể chữa trị.

Lúc này Vương Thiện tỏ ra do dự một chút rồi nói:

- Tôi có hiểu một chút về sơ cứu, có thể giúp anh ghép xương lại với nhau, đồng thời ở trong phòng cũng có một thuốc men…

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Không cần, tôi không yếu ớt như vậy đâu.

Sau đó, dưới sự chứng kiến của ba người, cánh tay gãy kai của Dương Gian giống như sống vậy. Cũng không biết có phải là do lực lượng linh dị ảnh hưởng hay không, mà ngay lúc này nó chủ động ghép lại chỗ cũ và khôi phục bình thường.

Khẽ cử động ngón tay, hoạt động cánh tay một chút, nó đã được ghép một cách hoàn mỹ.

Chứng kiến cảnh này, Tôn Thụy lập tức tỏ ra sững sờ. Sau đó y nhớ đến chuyện mà Dương Gian nói lúc trước. Khi đó y còn tưởng là Dương Gian đang đùa, nhưng hiện tại xem ra nó là thật.

Khả năng Dương Gian có được năng lực ghép lại thân thể.

Tôn Thụy kinh hãi nói:

- Đúng là không thể tin nổi.

Năng lực này cực kỳ hữu dụng, có thể duy trì cơ năng thân thể trong phạm vi lớn, không đến mức để cho nó chuyển biến xấu khi bị lệ quỷ ăn mòn.

Không trách được vì sao trạng thái thân thể của Dương Gian lại tốt đến vậy.

"Đây đã không còn là một người sống bình thường nữa, mà là một người còn quỷ dị hơn cả quỷ."

Lúc này Vương Thiện chỉ biết giữ im lặng. Đây là lần đầu tiên hắn ta chứng kiến được những người bên trong giới linh dị đáng sợ đến cỡ nào.

Lúc này, Lý Dương mới mở miệng nói một cách nghiêm túc:

- Đội trưởng Dương, quy luật giết người của con quỷ kia là gì? Có đầu mối nào không? Nếu còn gặp lại nó thì đây sẽ là một chuyện vô cùng phiền phức.

Tôn Thụy sờ sờ cây gậy rồi nói:

- Không nghi ngờ gì nữa, việc mở cửa đối với nó là rất quan trọng. Vừa nãy con quỷ kia đã rất nóng lòng trong việc mở cửa, khiến cho cửa bị uốn cong thành như vậy. Nhưng đây chắc chắn chỉ là một trong những quy luật giết người của nó, cho nên đội trưởng Dương mới bảo cậu đi chặn cửa. Hành động này cũng tương đương với việc chúng ta đang đối kháng trực diện với nó. Mà kết quả thì cậu cũng đã nhìn thấy rồi đó, dưới sự liên thủ của ba người chúng ta đã thành công ngăn cản tập kích của lệ quỷ.

- Cho nên lần sau gặp phải thứ này, tuyệt đối không thể để cho nó mở cửa.

- Nhưng tôi lại cho rằng con lệ quỷ này rất khủng bố. Quy luật giết người của nó không chỉ có một loại, nếu không nó cũng sẽ không nhất thiết phải gõ cửa trước khi mở. Điều này chứng tỏ việc gõ cửa cũng là một loại quy luật giết người. Chỉ là tôi không biết vì sao sau khi gõ cửa ba lần thì con quỷ kia lại không tiếp tục gõ nữa.

Dương Gian khẽ nhìn y một cái rồi nói:

- Cậu quan sát tốt đấy, vậy mà có thể đoán ra được con quỷ này có được hai loại quy luật giết người.

Tôn Thụy cười nói:

- Khà khà, dù sao nhìn lâu như vậy, ít nhiều gì cũng phải nhìn ra một chút manh mối. Nếu không sao có thể xứng với chức vị người phụ trách của một thành phố được.

Dương Gian trầm mặc một chút rồi nói:

- Theo suy đoán của tôi số lần gõ cửa của con quỷ kia có liên quan với đèn bên trong phòng. Lần gõ cửa đầu tiên, đèn bên trong phòng khách bị tắt. Lần gõ cửa thứ hai, đèn bên trong nhà vệ sinh lập tức tắt. Lần gõ cửa thứ ba, đèn bên trong phòng ngủ nhanh chóng nhấp nháy, sắp sửa bị tắt.

- Nhưng vì Lý Dương chặn cửa lại, ngăn cách lực lượng linh dị, nên đèn bên trong phòng ngủ không bị tắt.

- Ở bên trong phòng này có ba ngọn đèn, tương ứng với ba lần gõ cửa. Cho nên tôi có lý do để nghi ngờ, con quỷ bên ngoài gõ cửa sẽ tắt đèn. Đồng thời, một khi đèn bên trong phòng bị tắt hết, toàn bộ người bên trong sẽ chết.

- Người chết như đèn tắt, đây hẳn là một loại quy luật giết người hẳn phải chết.

Lý Dương kinh hãi nói:

- Có lý, cho nên mỗi sáu giờ tối toàn bộ đèn bên trong bưu điện quỷ đều sẽ bị tắt. Từ tầng một đến tầng năm đều bị tắt hết. Nếu người đưa thư ở bên trong bưu điện quỷ mà không kịp thời về phòng thì sẽ lập tức chết ngay. Bởi vì chỉ trong phòng mới có ánh đèn.

Bình Luận (0)
Comment