Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1541 - Chương 1542: A Vũ

Chương 1542: A Vũ

Tôn Thụy chống gậy đứng lên, sau đó nhíu mày hỏi:

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Nhưng chưa kịp chờ cho người trợ lý báo cáo tình hình thì ở bên ngoài máy bay đã bị một đám xe cộ bao vây lại. Sau đó một đám người cường ngạnh xông vào trong buồng chuyên cơ.

- Ai là Tôn Thụy?

Đi đầu là một người thanh niên mặc âu phục, đeo kính đen, bộ dạng như một người đại ca xã hội đen lạnh lùng hỏi.

Tôn Thụy chống gậy, khập khiễng đi đến, vẻ mặt y cũng lạnh lùng, kèm theo một chút cảnh giác. Y nói:

- Là tôi, sao thế?

- Cậu chính là Tôn Thụy, người phụ trách của thành phố Đại Hán? Lá gan của cậu lớn đó, muốn đến thành phố Đại Hải thì đến thành phố Đại Hải, không hề thông báo cho người của diễn đàn Linh dị chúng tôi một tiếng. Chúng tôi không bắn nổ chiếc chuyên cơ này của cậu là coi như đã nể mặt tổng bộ lắm rồi.

- Không cần nói nhảm, tôi cho cậu một lời khuyên, lập tức quay đầu trở về chỗ cũ đi. Nếu cậu dám xuống khỏi chuyên cơ, cậu sẽ chết.

Người thanh niên kia tỏ ra rất cường thế, cực kỳ bá đạo. Ngay cả một người phụ trách cả thành phố như Tôn Thụy cũng không cho phép xuống chuyên cơ, còn bảo y là đến từ đâu thì trở về chỗ đó.

Lý Dương nghe tên này nói như vậy liền tỏ ra tức giận mắng:

- Mấy người có quá đáng quá không vậy. Đây chẳng khác gì đang coi trời bằng vung. Trừ phi có mệnh lệnh của tổng bộ, nếu không mấy người chẳng có quyền gì mà đuổi chúng tôi đi hết.

- Tôn Thụy, đây là người của cậu?

Hiển nhiên là người thanh niên đeo kính đen kia không nhận ra Lý Dương, vì vậy hắn ta mới liếc qua một chút rồi hỏi Tôn Thụy.

Ánh mắt Tôn Thụy lấp lóe, y biết đám người của diễn đàn Linh dị rất phiền phức. Vốn tưởng lén lút chạy đến thì sẽ không có ai nhận ra, sau đó gửi thư và trở về ngay trong ngày. Dù sao nhiệm vụ của bọn họ cũng chỉ là đi đưa bức thư, không tốn bao nhiêu thời gian, cũng chẳng tiếp xúc với quá nhiều người. Nhưng hiện tại xem ra, người của diễn đàn Linh dị cũng không định buông tha cho y một cách dễ dàng như vậy.

Chuyên cơ vừa hạ cánh đã bị chặn cửa.

- Cậu ta là Lý Dương, không phải người của tôi, là của người khác.

Tôn Thụy khẽ gõ cây gậy xuống sàn, sau đó đưa tay chỉ sang bên cạnh.

Đến lúc này Dương Gian cũng đã đứng dậy, quay người nói:

- Diệp Chân bá đạo như vậy sao? Hắn ta đã coi thành phố Đại Hải như là nhà của hắn ta rồi à, không cho phép người khác đi vào.

- Hả?

Con ngươi của người thanh niên đeo kính kia khẽ co lại, thân thể hơi nao nao. Sau đó tỏ ra nghiêm túc nói:

- Ngài là… Mắt quỷ, Dương Gian?

Dương Gian nói:

- Xem ra cậu nhận ra tôi? Như vậy thì tốt, đỡ phải mất công giới thiệu.

Trong lòng người lập tức có chút kinh nghi bất định.

"Chuyện này nghiêm trọng rồi…"

Nếu chỉ có một mình Tôn Thụy, vậy hắn ta chẳng cần phải nghĩ ngợi gì, trực tiếp bức bách y rời khỏi thành phố Đại Hải là xong. Nhưng không ngờ ở trên chuyên cơ riêng của Tôn Thụy lại có thêm Dương Gian.

Thú thực, sự cường thế của diễn đàn Linh dị nằm ngoài dự đoán của Dương Gian.

Hắn không ngờ được thân là một người phụ trách mà Tôn Thụy lại không được phép ngồi chuyên cơ đến chỗ này. Người cầm đầu là Diệp Chân còn chưa lộ mặt, chỉ có một đám thủ hạ mà có thể đuổi đi được Tôn Thụy. Không thèm cho người ta một chút mặt mũi, đúng là không để người khác vào trong mắt mà.

Mặc dù Dương Gian cũng không thích có những ngự quỷ nhân khác đến địa phận quản lý của hắn. Nhưng cũng không đến mức không cho người ta xuống cả máy bay như này.

Lúc này hắn nhìn chằm chằm vào người thanh niên mặc áo khoác, đeo kính đen, phong cách như đại ca xã hội đen, sau đó hỏi:

- Cậu tên là gì? Là người của diễn đàn Linh dị phải không?

Sắc mặt người này trở nên cực kỳ ngưng trọng:

- Ngài có thể gọi tôi là A Vũ. Tôi là nhân viên quản lý của diễn đàn Linh dị, quản lý khu vực sân bay. Nếu Dương tiên sinh có nghi vấn gì thì cứ trực tiếp hỏi tôi là được.

- A Vũ? Hẳn là tên giả đi, ha ha, đúng là cẩn thận đó.

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích:

- Tôi không biết quá nhiều người của diễn đàn Linh dị các cậu. Trước kia chỉ gặp qua một vài người mà thôi. Tuy nhiên phong cách làm việc của bọn họ cũng không đặc biệt như cậu. Sao thế? Từ lúc nào mà người của diễn đàn Linh dị đã tiếp quản toàn bộ khu vực sân bay này vậy? Ngay cả chuyên cơ riêng của người phụ trách mà cũng không cho phép hạ cánh.

- Cũng không phải tôi có ý định nói này nói nọ gì các cậu. Nhưng mấy người chỉ là một diễn dàn do mấy thành viên là người bình thường tụ tập lại với nhau, chưa được công nhận, mà dám kiêu ngạo cỡ này. Như vậy có chút không tốt cho lắm.

A Vũ hạ giọng nói:

- Dương tiên sinh, phong cách làm việc của diễn đàn Linh dị chúng tôi là như vậy. Đây là quỷ củ của chỗ chúng tôi. Những chỗ khác như nào, chúng tôi mặc kệ, bởi vì ngoại trừ chỗ này ra chúng tôi cũng không quản lý được những chỗ khác. Nhưng đây là địa bàn quản lý của chúng tôi.

Ở bên cạnh, sắc mặt Tôn Thụy khẽ động.

Nhìn bộ dạng của gia hỏa này, xem ra người của diễn đàn Linh dị thực sự muốn độc chiếm tòa thành thị này, không hề có ý định muốn nhượng bộ cho bọn họ.

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Mục đích đến đây lần này của tôi cũng không phải là để đánh nhau, chỉ muốn làm một vài việc lặt vặt mà thôi.

- Sau khi làm xong chúng tôi sẽ rời đi. Cùng lắm chúng tôi chỉ ở lại đây chừng ba ngày thôi. Cậu xem như thế nào?

A Vũ nghiêm nghị nói:

- Nếu Dương tiên sinh có việc gì cần thì cứ nói, tôi sẽ làm giúp ngài. Bất kể là chuyện gì, tôi đều cam đoan làm cho Dương tiên sinh cảm thấy hài lòng. Dù sao đây cũng là địa bàn của chúng tôi, không có việc gì mà người của diễn đàn Linh dị không làm được. Nhưng chuyên cơ này của ngài không thể đậu lại, đây chính là nhiệm vụ của tôi.

Dương Gian nhìn hắn ta rồi nói:

- Như vậy có nghĩa là không thể thương lượng?

Sắc mặt A Vũ tỏ ra hơi do dự một chút. Thú thật, hắn ta ngàn lần vạn lần không muốn tiếp xúc với Dương Gian. Dù sao đây cũng là mắt quỷ Dương Gian, một trong những mãnh nhân của tổng bộ. Không những từng ra tay xử lý một chuyện linh dị cấp S, mà còn xử lý toàn bộ cao tầng của Hội an hem. Ở trong giới linh dị, không một ai là không biết đến danh hiệu mắt quỷ này.

Bình Luận (0)
Comment