Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1545 - Chương 1546: Có Thể Hắn Sẽ Tới

Chương 1546: Có Thể Hắn Sẽ Tới

Đương nhiên, cũng không thể loại bỏ khả năng chủ nhân của ngôi mộ lúc còn sống đã cố ý dặn dò người chôn làm như vậy.

Lúc này Tôn Thụy đã đi đến ngôi mộ số 78, y lập tức tỏ ra kinh ngạc:

- Đội trưởng Dương, cậu tới đây xem, nhìn thử xem, rốt cục ngôi mộ số 78 này là vì sao.

Dương Gian lập tức thu hồi ánh mắt khỏi ngôi mộ vô danh này, sau đó nhanh chóng đi qua.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Khi hắn đến gần liền tỏ ra sững sờ.

Bởi vì ngôi mộ số 78 chỉ có một hố đất.

Hồ đất này không lớn, chỉ vừa đủ để đặt một cỗ quan tài. Bên cạnh hố đất đều chất đầy bùn đất, những bùn đất này khá mới mẻ. Hiển nhiên là nó vừa mới được đào lên cách đây không bao lâu.

Tôn Thụy nói:

- Đội trưởng Dương, cậu xem, quan tài không có? Vậy lần này chúng ta đưa thư như thế nào?

Dương Gian ngồi xổm xuống quan sát, mặc dù không nhìn thấy quan tài, nhưng bia mộ vẫn còn ở đó.

Ở trên bia mộ là di ảnh của một bà lão, theo như di ảnh, bà lão này đang mỉm cười một cách hòa ái. Tuy nhiên điều mà Dương Gian chú ý không phải là nụ cười của bà lão, mà là hàng chữ được khắc trên bia mộ.

Trên đó có ngày sinh và thời gian tử vong.

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích:

- Thời gian chết là ngày hôm qua, không phải không có quan tài, mà là do chưa được chôn xuống.

Tôn Thụy kinh ngạc nói:

- Cái gì? Thi thể còn chưa chôn? Đâu, để tôi xem xem.

Y cũng ngồi xổm xuống quan sát.

Quả nhiên, thời gian tử vong của bà lão này chỉ là mới ngày hôm qua. Ngôi mộ số 78 cũng vừa mới được xây. Khả năng cao là lúc này chủ nhân của ngôi mộ còn nằm trong quan tài và chưa được nhấc đến đây để chôn.

Dương Gian trầm giọng nói:

- Chúng ta đến hơi sớm.

- Bức thư đỏ đậm ở trong tay chúng ta vừa mới nhận được vào lúc sáng. Nhưng thời gian hành động của chúng ta quá nhanh. Chúng ta dùng máy bay riêng bay thẳng đến thành phố Đại Hải, sau đó nhanh chóng đi thẳng đến chỗ này và tìm đến ngôi mộ số 78 ngay. Có thể nói loại tốc độ này đã vượt xa người bình thường, cho nên người vừa chết ngày hôm qua còn chưa kịp chôn thì chúng ta đã đến rồi.

Lý Dương hỏi:

- Nếu như vậy thì chúng ta có thể đến địa phương tổ chức tang lễ của thành phố Đại Hải và tìm kiếm chủ nhân của ngôi mộ số 78 này?

Dương Gian lắc đầu nói:

- Không cần, thời gian chôn cất hẳn sẽ diễn ra vào ngày hôm nay, chúng ta chỉ cần chờ thêm một đoạn thời gian nữa là được. Hiện tại chỉ mới là buổi sáng, khả năng cao buổi chiều ngày hôm nay thi thể sẽ được mang đến và chôn ở Phúc Thọ Viên.

Tôn Thụy rơi vào trầm tư.

- Chuyện này càng ngày càng cổ quái.

Đã đưa thư cho một người chết thì cũng thôi.

Đáng sợ nhất là người này còn là một người vừa mới chết.

Chết chưa quá ba ngày.

Hiện tại Dương Gian cũng không nghĩ ra được nguyên nhân gì.

- Đúng là rất cổ quái. Người bình thường thì chết cũng là chết, căn bản không hề có liên quan gì đến chuyện linh dị. Nhưng người nhận bức thư này lại là một bà lão vừa mới chết, như vậy sẽ không còn là người bình thường nữa.

- Trừ phi người chết là ngự quỷ nhân, sau khi chết lệ quỷ sẽ khôi phục lại. Nhưng khả năng này lại càng nhỏ hơn. Bởi vì người đã chết từ ngày hôm trước, nếu có vấn đề thì đã sớm xảy ra, không thể nào chờ đến lúc an táng xong mới xảy ra chuyện được.

Tôn Thụy thở dài một hơi:

- Tiếc là chỗ này không phải thành phố Đại Hải, nếu không chỉ cần tôi nói một câu là có thể điều tra hết toàn bộ người chết trong thành phố ngay. Nhưng chỗ này lại là địa bàn của diễn đàn Linh dị, ngay cả tổng bộ cũng không lấy được nhiều tình báo ở chỗ này. Nên việc đi điều tra những chuyện vụn vặt như vậy sẽ khá khó khăn.

- Dù sao chúng ta cũng không phải là người địa phương.

Dương Gian nói:

- Vậy thì đi hỏi người bảo vệ kia thử xem. Tiêu chút tiền cho cậu ta, hỏi xem liệu có thể biết được chủ nhân của ngôi mộ số 78 này là ai không.

Lý Dương lập tức nói:

- Chuyện này cứ giao cho tôi là được.

Dương Gian nói.

- Ừm, chúng tôi sẽ đứng trông coi ở chỗ này, tránh lại xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn.

Lý Dương gật gật đầu, không nói thêm gì nữa vội vàng quay lại phương hướng vừa nãy đã đi vào.

Với chút khoảng cách đó, hai người Dương Gian cũng không cần lo lắng hắn ta sẽ gặp phải nguy hiểm gì.

Trên tầng cao nhất của tòa cao ốc Minh Châu, thành phố Đại Hải.

- Tổng giám đốc Diệp, theo như tin tức mới nhận được thì ba người Dương Gian, Tôn Thụy và người mới tên Lý Dương kia đã đi đến Phúc Thọ Viên. Đồng thời hiện tại bọn họ đã ở chỗ này. Phúc Thọ Viên là một khu nghĩa trang, chuyện này không tầm thường chút nào.

- Trước kia, ba người, một người ở tổng bộ, một người ở thành phố Đại Xương, người còn lại ở thành phố Đại Hán. Ba người ở ba nơi khác nhau, vậy mà hiện tại tập trung lại và đi vào trong khu nghĩa trang kia. Điều này chứng tỏ bọn họ có mục đích rõ ràng. Chúng ta có cần phái người đi thăm dò không?

Người đàn ông quản lý ngoài ba mươi, thành thục, trầm ổn đang báo cáo tình hình cho Diệp Chân.

Những chuyện khác, bọn họ có thể tạm thời thư thư một chút.

Còn động tĩnh của Dương Gian thì nhất thiết phải chú ý. Dù sao đây cũng là một nhân vật có tiếng tăm và đã đi đến thành phố Đại Hải, một khi người như vậy mà gây chuyện thì hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng.

Diệp Chân vẫn ngồi yên trên bàn làm việc. Lúc này hắn ta đưa lưng về phía người quản lý, mặt hướng cửa sổ, giống như đang quan sát tòa thành thị này. Còn đối với những lời người quản lý kia báo cáo, hắn ta không hề nói một lời, mà tỏ ra trầm lặng như trước đó.

Đúng lúc này ở trên máy tính bảng trong tay vị quản lý kia vừa mới nhận được một tin tức, hắn ta lập tức nói:

- Vừa rồi quản lý phụ trách khu vực đó đã truyền đến tin tức, ngày hôm nay tại Phúc Thọ Viên có tổ chức một buổi lễ nhập thổ. Người chết là Lưu lão, mẹ của tổng giám đốc công ty Lưu Thị. Đó chỉ là một công ty nhỏ, lợi nhuận hằng năm không đủ trăm triệu…

- Cho nên có khả năng Dương Gian đến đây để tham gia bữa tang lễ này. Tuy nhiên khả năng này rất nhỏ.

Bình Luận (0)
Comment