Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1546 - Chương 1547: Dựa Vào Thực Lực

Chương 1547: Dựa Vào Thực Lực

- Người chết chỉ là một người bình thường, nên không thể đủ tư cách để mời được hai người phụ trách như Dương Gian và Tôn Thụy đến để tham gia. Vả lại đội ngũ của bọn họ phối trí rất tiêu chuẩn. Mặt khác, từ lúc sáng sớm, chuyên cơ riêng của Tôn Thụy đã bay đến chỗ này. Dựa theo thời gian mà nói, khả năng cao bọn họ gặp phải chuyện gì đó khẩn cấp, nên mới đến. Hành động của bọn họ là hành động tạm thời, không được sắp từ trước.

Người quản lý tiếp tục báo cáo, phân tích ra rất nhiều tin tức:

- Tôi có đủ lý do để hoài nghi, ba người Dương Gian đến thành phố Đại Hải là có liên quan đến chuyện linh dị. Chúng ta cần phải coi trọng chuyện này mới được. Dù sao những chuyện được Dương Gian để ý đến chắc chắn là một chuyện không hề nhỏ, khả năng cao sẽ mang đến cho chúng ta phiền phức cực lớn.

- Tôi nghĩ ngài nên đích thân mang theo mấy người nhân viên quản lý đến đó tìm hiểu một phen. Xem xem đầu đuôi mọi chuyện như thế nào, đồng thời đề phòng một số trường hợp đặc biệt. Tôi cho rằng Lâm Lạc Mai là một nhân tuyển rất tốt, trước kia cô ta từng tiếp xúc qua với Dương Gian một quãng thời gian. Cả hai cùng từng tham gia chuyện linh dị của khách sạn Caesar. Nên giữa hai bên chắc chắn có được sự tín nhiệm nhất định nào đó, chúng ta có thể dựa vào điểm này để câu thông với Dương Gian.

Nói xong.

Người quản lý kia liền dừng lại một chút. Hắn ta đang chờ Diệp Chân đáp lại. Kết quả là chờ mười mấy giây mà Diệp Chân vẫn ngồi yên tại chỗ, không hề nhúc nhích, cũng chẳng nói với hắn ta một lời.

- Tổng giám đốc Diệp? Ngài có nghe tôi nói không? Ngài đang ngủ à?

Mặt mũi người quản lý kia tối sầm lại, không biết vì sao trong lòng hắn ta lại nảy sinh ý định muốn đánh người.

Nếu không phải do đánh không lại Diệp Chân, thì hắn ta thực sự muốn đánh tên gia hỏa đang ngồi trước mặt một trận.

Vả lại, từ trước đến giờ, cũng không phải không có chuyện Diệp Chân ngủ trong khi hắn ta đang báo cáo. Ngược lại, chuyện này còn xảy ra khá thường xuyên.

Nhưng lần này, người quản lý kia đã đoán sai.

Diệp Chân không hề ngủ, đến lúc này hắn ta mới cử động, khẽ xoay người lại.

Lúc này tóc tai hắn ta rối bời, cà vạt cũng được nới lỏng, trông người hắn ta cực kỳ tiều tụy.

- Ông nói thử xem, đinh đóng quan tài có thực sự nằm ở trong tay của Dương Gian không?

-...

Khóe miệng người quản lý kia khẽ giật giật mấy cái.

Ngồi suy nghĩ cả nửa ngày, thì ra là đang tự hỏi về chuyện này?

- Tổng giám đốc Diệp, tôi thấy việc Dương Gian có hay không có đinh đóng quan tài dường như cũng không quan trọng lắm. Giữa ngài và Dương Gian cũng không có gì khiến hai bên nhất thiết phải xảy ra xung đột. Dù sao hắn cũng là đội trưởng của tổng bộ. Với thân phận này của hắn, nếu xảy ra xung đột với chúng ta, người chịu thiệt thòi chắc chắn không ai khác ngoài chúng ta. Hiện tại hội anh em vừa mới bị tiêu diệt, tổng bộ đang tập trung xử lý quỷ họa. Nếu lúc này Dương Gian mà xảy ra chuyện, thì tổng bộ sẽ ngay lập tức chú ý đến đám người diễn đàn Linh dị chúng ta.

- Như vậy sẽ khiến cho việc phát triển của diễn đàn Linh dị bị ảnh hưởng.

Diệp Chân nói:

- Tôi có thể không đánh nhau với hắn, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi đánh không lại hắn.

- Lúc đầu tôi có thể ngược Tiểu Dương như chó, giết chết dễ như trở bàn tay. Nhưng hiện tại, ở trong tay hắn có đinh đóng quan tài thì lại khác. Tôi không muốn giống như quỷ chết đói, bị đóng đinh ở trên mặt đất như một con chó chết. Nếu bị như vậy chẳng phải là mặt mũi của Diệp Chân tôi sẽ bị mất hết hay sao?

Hắn tự tin, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn không có não.

Phần lớn người trong giới linh dị đều biết đến hồ sơ của quỷ chết đói. Dù sao chuyện này đã qua lâu như vậy rồi, dù có giấu diếm đi nữa cũng chẳng có tác dụng gì. Cho nên tất cả mọi người đều hiểu rõ được tác dụng của cây đinh đóng quan tài kia là gì.

Ngay cả lệ quỷ cấp S mà nó cũng có thể đóng đinh được.

Nếu nó đóng đinh ở trên người ngự quỷ nhân? Như vậy chẳng phải là khiến cho ngự quỷ nhân kia bị mất hết năng lực chỉ trong nháy mắt hay sao?

Một khi lực lượng của lệ quỷ bị áp chế hoàn toàn, như vậy khả năng cao ngự quỷ nhân sẽ bị chết bất đắc kỳ tử vì khuyết thiếu sự chống đỡ của lực lượng linh dị. Dù không chết bất đắc kỳ tử thì khi lệ quỷ trong người ngự quỷ nhân bị áp chế, ngự quỷ nhân cũng sẽ trở thành một người bình thường.

Cho nên, đinh đóng quan tài không những là khắc tinh của lệ quỷ, mà nó còn là một món đại sát khí nhắm vào ngự quỷ nhân.

Diệp Chân tỏ rõ điều mà hắn ta kiêng kỵ chính là nó.

Người quản lý đáp:

- Nếu tổng giám đốc Diệp muốn biết trong tay Dương Gian có đinh đóng quan tài hay không thì chỉ còn hai cách. Một là đánh với hắn một trận, bức Dương Gian đi đến đường cùng, lúc đó bất kể là món đồ gì hắn đều sẽ sử dụng ra hết. Nhưng đổi lại, tổng giám đốc Diệp sẽ phải gánh chịu nguy hiểm cực kỳ lớn. Nếu lỡ trong tay Dương Gian thực sự có đinh đóng quan tài, khả năng cao ngài sẽ thất bại, chết trong tay hắn.

- Cho nên tôi đề nghị ngài sử dụng phương pháp thứ hai, đó chính là tiếp tục quan sát. Nếu ở trong tay Dương Gian thực sự có đinh đóng quan tài, thì ở trong chuyện linh dị, hắn nhất định sẽ sử dụng đến. Còn trước khi hắn sử dụng, chúng ta phải giữ bình tĩnh, cố gắng không nảy sinh xung đột với hắn.

Diệp Chân nói:

- Không bằng ông tìm ai đó đi chơi đùa với hắn thử xem.

- Thử thăm dò?

Người quản lý khẽ lắc đầu:

- Tổng giám đốc Diệp, khả năng này thành công không cao. Nếu trong tay Dương Gian thực sự có đinh đóng quan tài, vậy hắn sẽ không thể sử dụng nó một cách tùy tiện được. Vì thế nếu muốn thăm dò, chúng ta phải trả một cái giá cực kỳ lớn. Nếu người được cử đến quá kém, vậy chẳng khác gì đang cho không. Dù sao thì ngoại trừ một số món đồ linh dị trên người, bản thân Dương Gian cũng là một vị ngự quỷ nhân đỉnh phong.

- Hắn có thể sống đến hiện tại không phải là nhờ vào may mắn, cũng không nhờ vào cây đinh đóng quan tài kia, mà là dựa vào chính thực lực.

Bình Luận (0)
Comment