Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1547 - Chương 1548: Bà Lão

Chương 1548: Bà Lão

Hắn ta cho rằng ở trong diễn đàn Linh dị, người đủ tư cách ép Dương Gian phải lộ ra lá bài tẩy chỉ có một mình Diệp Chân, tổng giám đốc Diệp của bọn họ. Còn những người khác đều không được, trừ phi bọn họ chồng vào một đống, dùng số lượng bù chất lượng.

Nhưng có đôi khi thiếu một chút chính là thiếu một chút, số lượng nhiều chưa chắc đã có tác dụng. Mà bọn họ cũng không thể thừa nhận nổi cái giá này. Đến khi đó sẽ có rất nhiều người phải chết. Nói không chừng thành phố Đại Hải cũng sẽ bị hủy đi toàn bộ.

Nghĩ đến đây, người quản lý kia thầm thở dài trong lòng.

Nói đi nói lại, nguyên nhân chính vẫn là do Dương Gian đã trở nên quá mạnh, không thể bị người ta nặn một cách tùy tiện nữa.

Lúc trước, Phương Thế Minh thua cũng vì điểm này. Rõ ràng có thể đánh thắng Dương Gian, nhưng cuối cùng lại chết một cách u mê vì một món đồ linh dị không biết ở trong tay Dương Gian.

Diệp Chân nghiêm túc nói:

- Chuyện của Phúc Thọ Viên thì ông cứ an bài đi. Những chuyện còn lại cứ để tôi nghĩ thêm một chút.

- Tuy nhiên ông phải nhớ rõ, là tôi quá cường đại, cường đại quá mức tưởng tượng. Không một ai đáng giá để tôi xuất toàn lực.

Khóe miệng người quản lý khẽ co lại.

Cũng ngay lúc này.

Ở bên trong Phúc Thọ Viên.

Dương Gian và Tôn Thụy tách nhau ra, tùy tiện đi loanh quanh ở trong nghĩa trang. Mục đích là thử tìm kiếm xem liệu có manh mối nào khả nghi không. Đồng thời cũng muốn xác nhận một lần nữa, xem chỗ này có tồn tại chuyện gì bất thường có khả năng tạo ra chuyện linh dị hay không.

Nhưng thực sự đáng tiếc.

Bọn họ không phát hiện ra bất cứ điều gì. Đây chỉ là một khu nghĩa trang bình thường. Nếu nói thứ duy nhất khiến cho người ta phải chú ý chính là việc Dương Gian phát hiện ra không ít ngôi mộ vô danh ở trong này.

Rõ ràng khu nghĩa địa này đã tồn tại trong một thời gian rất lâu, nhưng lại có mấy tấm bia vô danh.

Với lại ở trong này cũng không chỉ có một ngôi mộ vô danh.

Dương Gian tụ họp lại cùng Tôn Thụy, hắn hỏi.

- Có phát hiện gì không?

Tôn Thụy nói:

- Mặc dù là nghĩa trang, nhưng chỗ này lại còn bình thường hơn những nơi khác. Người bình thường có lẽ sẽ cảm thấy có một chút âm u. Nhưng đây chẳng qua là do tâm lý thôi. Còn những ngôi mộ này, nếu thực sư móc lên, thì ở trong đó đều chỉ là những ctt bình thường, hay tro cốt gì đó, không hề có thứ gì liên quan đến linh dị. Càng lúc tôi càng nghi ngờ, rốt cục bức thư màu đỏ đậm này là có ý đồ gì.

- Có lẽ chỉ là một bức thư xua đổi, ý đồ trục xuất chúng ta khỏi bưu điện quỷ. Dù sao đi nữa, mấy người chúng ta cũng là ngự quỷ nhân, sự xuất hiện của chúng ta có thể khiến việc vận chuyển của bưu điện quỷ bị ảnh hưởng.

- Bức thư màu đỏ đậm chính là một loại thủ đoạn, dùng để đối phó với những người mà nó không thể khống chế.

- Suy đoán này của cậu cũng có lý.

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, vừa rồi để cho chắc ăn hắn thậm chí đã sử dụng quỷ vực quét qua một vòng.

Nhưng vẫn không có phát hiện nào.

- Tuy nhiên chúng ta còn cần phải chờ đến khi đưa xong bức thư này rồi mới có thể xác định được mục đích của bưu điện quỷ.

- Lý Dương trở lại rồi.

Tôn Thụy bất chợt nhìn về phía lối vào nghĩa trang, nhìn thấy Lý Dương đang chạy về phía này.

Lý Dương thở một hơi, sau đó nói:

- Đội trưởng Dương, Tôn Thụy, vừa nãy tôi đã hỏi qua người bảo vệ. Hôm nay đúng là có một lễ tang, thời gian chừng bốn giờ chiều. Ngươi được chôn ở ngôi mộ số 78 là bà Lưu, mẹ của Lưu Nguyên, tổng giám đốc công ty Lưu Thị. Người trên bia mộ cũng có họ Lưu, hẳn là không sai.

- Tuy nhiên buổi chiều ngày hôm nay, ở chỗ này sẽ cử hành nghi thức nhập thổ. Lúc đó có không ít người tham gia, hiện tại nhân viên của nghĩa trang đang chuẩn bị cho buổi lễ này.

- Hiện tại là mười một giờ sáng, khoảng chừng một giờ nữa thì quan tài của bà Lưu sẽ được đưa đến chỗ này.

Tôn Thụy nói:

- Cho nên chúng ta cần phải đưa bức thư này cho bà lão họ Lưu đang nằm ở trong quan tài đúng không? Đội trưởng Dương, chúng ta không nhất thiết phải chờ đợi đến lúc mai táng. Chúng ta có thể trực tiếp tìm ra quan tài của bà Lưu, sau đó nhét thư vào trong quan tài là xong.

Dương Gian lắc đầu nói:

- Không, nếu làm như vậy có lẽ chúng ta sẽ không thể hoàn thành được nhiệm vụ. Chúng ta chỉ có thể đưa bức thư này cho bà Lưu khi bà ta được chôn xuống mồ. Người còn chưa được chôn xuống thì sao có thể coi đó là chủ nhân của ngôi mộ số 78 được. Lỡ nửa đường xuất hiện biến số gì đó thì sao? Lỡ bà Lưu không được chôn ở ngôi mộ này nữa sẽ như thế nào?

Tôn Thụy nhíu mày.

- Là như vậy sao?

Dương Gian nói:

- Chưa hẳn là không có khả năng này. Tốt nhất chúng ta vẫn nên đi từng bước, từng bước một. Hiện tại đã trưa rồi, chỉ cần chờ thêm mấy tiếng nữa là đến lúc đó, không cần phải vội.

Tôn Thụy nói:

- Chỉ là tôi có chút lo lắng về đám người kia. Tôi lo bọn họ sẽ đến gây sự, làm ảnh hưởng đến chúng ta. Nếu chỗ này mà là thành phố Đại Hán thì tôi sẽ không cần gì phải nóng nảy.

Y nghĩ chỗ này là chỗ không nên ở lâu, càng đưa tin sớm chừng nào thì tốt chừng đó.

Mặc dù chuyện của bưu điện quỷ rất nghiêm trọng, nhưng người của diễn đàn Linh dị lại càng khó dây dưa hơn.

Ngay trong khi đám người đang đứng nói chuyện, chờ đợi thời gian.

Ở trên một con đường của thành phố Đại Hải, một chiếc xe tang chở một chiếc quan tài màu đen tiến dần về phía Phúc Thọ Viên.

Trong chiếc quan tài nặng nề này là một người chết, mới hoàn thành công việc nhập quan xong.

Người chết là một bà lão tuổi hơn bảy mươi.

Bình Luận (0)
Comment