Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1555 - Chương 1556: Những Người Còn Lại

Chương 1556: Những Người Còn Lại

- Nhiệm vụ đưa thư của bưu điện quỷ chắc chắn có khả năng thành công, nếu không nó cũng không cần thiết phải phái người đi đưa thư.

Sau đó, sắc mặt Tôn Thụy biến hóa liên túc, cảm thấy chuyện này có quá nhiều nghi vấn cùng mâu thuẫn.

Nhìn qua thì thấy hợp lý, nhưng khi suy nghĩ kỹ lại cảm thấy có quá nhiều điểm bất hợp lý.

La Tố Nhất lập tức nói:

- Dương Gian, cậu cảm thấy chúng ta nên làm gì bây giờ? Tôi nghĩ tôi nên thông báo cho lão đại. Tôi cũng không muốn xảy ra chuyện gì đó không thể xử lý.

Không phải là hắn ta không tin tưởng Dương Gian, mà là Diệp Chân khiến cho hắn ta càng yên tâm hơn.

Lúc này Dương Gian cũng đang lâm vào trầm mặc, hắn đang chú ý đến sự biến hóa bất ngờ này. Sau đó hắn nhìn Tôn Thụy, chậm rãi mở miệng nói:

- Suy đoán của cậu rất đúng, chỗ này chính là điểm khởi đầu của một chuyện linh dị. Cho nên hiện tại chúng ta đang sắp sửa đụng phải một chuyện linh dị không biết vừa mới phát sinh.

- Nhưng suy đoán kia của cậu là sai, bưu điện quỷ không thể nào dự đoán được chúng ta sẽ đến đây vào lúc nào. Nhưng nó có thể làm được.

Nói xong, Dương Gian móc từ trong túi ra một bức thư màu đỏ tươi.

Tôn Thụy hỏi:

- Bức thư này có vấn đề. Đội trưởng Dương, cậu nói vậy là có ý gì?

Dương Gian nói:

- Tạm thời tôi chưa thể xác định rõ được, chỉ mới là một suy đoán tạm thời mà thôi. Nhưng nếu kết hợp việc đưa thư đến đây và việc chuyện linh dị bộc phát ở chỗ này thì mọi thứ sẽ không còn kỳ quái nữa. Việc chỗ này bộc phát chuyện linh dị cũng không phải là ngẫu nhiên, cũng không phải là vô duyên vô cớ. Mà rất có thể là do bức thư này.

- Bức thư này giống như một cái kíp nổ, một mồi nhử, như một… Tọa độ.

- Cứ coi bức thư này như một chiếc đèn dẫn đường đi. Khi lệ quỷ nhìn thấy chiếc đèn này, nó sẽ bắt đầu thẩm thấu từ một quỷ vực nào đó đến chỗ này.

Dương Gian dừng lại một lúc, sau đó nói tiếp:

- Thực ra ở trong khu nghĩa trang này đã tồn tại lệ quỷ từ trước, chỉ là con quỷ này không xuất hiện ở trong thế giới hiện thực, hẳn là nó ở trong không gian linh dị. Nhưng do sự xuất hiện của bức thư, quỷ bắt đầu hành động…Dần dần xâm nhập vào chỗ này.

- Cho nên nó mới chính là nguyên nhân khiến khu mộ phát sinh chuyện như này.

Hắn nhớ đến thời điểm gặp phải bàn tay quỷ.

Khi đó bàn tay quỷ vô hình không ngừng bóp chết hành khách trong khoang máy bay. Cuối cùng hắn cũng phải mở ra ba tầng quỷ vực mới có thể tìm ra ngọn nguồn của bàn tay quỷ.

Điều đó chứng tỏ, một số con quỷ có mang theo quỷ vực, nên người bình thường không thể nhìn thấy nó.

Nhưng tình huống ở chỗ này lại đặc thù hơn một chút.

- Cho nên, bản chất công việc của người đưa thư chính là tạo ra chuyện linh dị?

Tôn Thụy híp mắt, trong giọng nói của hắn có kèm theo một chút sát ý khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

Những người đưa thư này, toàn bộ đều đáng chết.

Cho dù những người kia không biết bản thân đang làm gì, thậm chí phần lớn người trong bọn họ đều vô tội. Nhưng nếu mục đích của việc đưa thư là tạo ra chuyện linh dị, vậy bọn họ không được phép tồn tại.

Nhưng Dương Gian lại nói:

- Không, còn chưa thể kết luận như vậy được. Nếu bức thư là manh mối để bộc phát ra chuyện linh dị, vậy không cần thiết phải đưa thư đến địa điểm đặc biệt. Nó chỉ cần để cho người khác mang thư đến và để ở một nơi bất kỳ là được rồi. Nhưng lần này, nhiệm vụ đưa thư của chúng ta là gửi đến tay chủ nhân của ngôi mộ số 78.

- Cho nên ở phía sau nó chắc chắn còn có bí mật nào đó nữa.

Sau khi nghe xong, Tôn Thụy thận trọng gật đầu:

- Như vậy tiếp theo chúng ta tiếp tục đi đưa thư hay là tạm thời rời khỏi đây?

- Chúng ta còn có lựa chọn à? Hiện tại bưu điện quỷ và chuyện linh dị ở Phúc Thọ Viên kết hợp lại với nhau. Nếu còn không đưa bức thư này ra, vậy chúng ta không thể nào sống lâu được. Hơn nữa, còn vì việc gửi thư bị thất bại mà chúng ta bị lệ quỷ tập kích. Thay vì gánh chịu nguy hiểm một cách bị động, chi bằng chúng ta chủ động một chút.

- Vả lại, hiện tại chúng ta có muốn đi cũng không dễ dàng như vậy đâu.

Sắc mặt Dương Gian cực kỳ nghiêm túc, chỉ tay về phía khu mộ ở xa xa.

Không biết vì cái gì, số lượng mộ ở trong nghĩa trang đang trở nên nhiều hơn.

Có một số ngôi mộ không phải của Phúc Thọ Viên đang xen lẫn đâu đó giữa đống hỗn độn này. Những ngôi mộ này đã thay thế, xâm chiếm các ngôi mộ vốn có, khiến cho nghĩa trang trở nên dị thường, có chút loạn xà ngầu.

- Số lượng mộ trở nên nhiều.

Sắc mặt tất cả mọi người đều lập tức biến đổi.

Tôn Thụy chợt nói:

- Mặt đất cũng đang thay đổi.

Cúi đầu xem xét.

Vốn dĩ lúc trước là một đoạn đường nhựa, vậy mà lúc này chúng đã biến thành đường đất.

- Quỷ vực của nó càng ngày càng mạnh, bắt đầu ảnh hưởng đến hiện thực.

Dương Gian dẫm dẫm mấy cái, có thể cảm giác được sự tơi xốp của bùn đất.

Đây không phải là ảo giác, mà là sự thật.

Với loại tốc độ xâm lấn này... Chỉ sợ là sẽ xảy ra chuyện lớn.

Dương Gian nhìn xem bức thư màu đỏ đậm ở trong tay một lần nữa.

Có lẽ màu đỏ đậm chính là nguy hiểm.

Đây là một bức thư đại diện cho tử vong.

Một khi người bình thường bị cuốn vào trong chuyện này, bọn họ chắc chắn sẽ phải chết, sống sót là chuyện không thể nào. Sự xuất hiện của quỷ vực cũng có nghĩa là đường trở về đã bị phong kín.

Mà ở bên trong quỷ vực chắc chắn tồn tại lệ quỷ.

Hiện tại vẫn chưa có người chết là bởi vì lệ quỷ vẫn chưa để mắt đến người nào trong bọn họ thôi.

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, trong lòng cảm thấy có chút thấp thỏm.

"Với mức độ ảnh hưởng như thế này đã đạt đến cấp bậc bốn tầng quỷ vực. Nếu mình mở ra năm tầng quỷ vực, liệu có thể rời đi không?"

Nếu ngay cả khi hắn mở ra năm tầng quỷ vực mà cũng không thể rời khỏi đây, vậy thì chuyện này coi như nguy hiểm.

Hắn liếc mắt nhìn những người còn lại.

Tôn Thụy, Lý Dương, La Tố Nhất, còn có Lâm Lạc Mai.

Bốn người này cộng thêm cả hắn, như vậy dù có gặp phải lệ quỷ cũng có thể chống đỡ được một đợt chứ.

Bình Luận (0)
Comment