Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1583 - Chương 1584: Đào Móc

Chương 1584: Đào Móc

Theo thời gian dần trôi qua.

Vốn bị nhốt ở trong Phúc Thọ Viên, nhưng tâm tình của mọi người không những không trở nên tồi tệ, mà còn tỏ ra có một chút vui sướng.

Còn nguyên nhân thì rất đơn giản.

Đã qua mười mấy phút rồi, nhưng tiếng đục chết chóc đầy khủng bố kia không hề xuất hiện nữa.

Quỷ đã dừng giết người.

Điều này chứng minh hành động vừa rồi của Dương Gian là hoàn toàn chính xác.

Việc khắc tên Lưu Lan lên bia mộ đã thành công chôn bà lão họ Lưu vào trong đất, hạn chế hành động của quỷ.

Việc thành công hạn chế lệ quỷ, khiến cho đám người còn lại có thêm hi vọng để sống sót.

Nhưng nhiêu đó cũng không hẳn là mọi việc đã kết thúc.

Đứng quan sát mọi thứ ở bên cạnh ngôi mộ, lúc này, Dương Gian đột nhiên mở miệng nói:

- Được rồi đó, hiện tại bắt đầu đào móc ngôi mộ này ra và tìm bà lão ở bên trong kia. Cũng giống như việc đào mộ của La Tố Nhất vừa rồi vậy.

Một người của diễn đàn Linh dị tỏ ra e ngại nói:

- Đội, đội trưởng Dương, ở trong ngôi mộ này khả năng cao có một con quỷ. Chúng ta cứ đào ra như vậy sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

Bọn họ dám đào mộ của La Tố Nhất, nhưng tuyệt đối không dám đào mộ của một con lệ quỷ chưa biết cấp bậc.

Dương Gian lạnh lùng nói:

- Mấy người không đào chẳng lẽ phải đợi tôi đích thân đào hay sao. Muốn tôi mang mấy người rời khỏi đây thì phải ra sức. Mấy người cũng lớn hết rồi, chắc cũng hiểu việc thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí rồi chứ. Nếu còn do dự nữa thì cút ra xa cho tôi. Bởi vì tôi không phải là người ép mấy người đến chỗ quỷ quái này nên không có trách nhiệm mang mấy người rời đi.

Bị quát mắng như vậy.

Dù những người khác còn có một chút tâm tư nhưng không ai dám biểu lộ ra ngoài.

Nếu lúc này mà bị bỏ lại vậy bọn họ chắc chắn sẽ bị nhốt ở chỗ này đến chết. Đây không phải là chỗ mà một người bình thường có thể sống sót mà đi ra ngoài.

Lúc này, còn lại bốn năm thành viên của diễn đàn Linh dị đều bắt đầu đào mộ.

Lưu Hân Duyệt ở bên cạnh nhìn những người đào mộ kia, rồi nhìn Dương Gian, cuối cùng lại nhìn người em trai Lưu Hạo của cô ta một chút. Bởi vì hiện tại cô ta không biết nên làm như thế nào cho phải.

Không phải cô ta không dám đi đào mộ, mà cô ta còn phải chiếu cố cho người em trai của cô ta.

Lưu Hạo bị cụt mất hai chân, cậu bé tỏ ra hoảng sợ và bất lực.

Mặc dù Dương Gian dùng quỷ ảnh tháo hai chân của cậu bé, sẽ không khiến cho nó cảm thấy đau đớn. Nhưng chỉ là một cậu bé mười sáu mười bảy tuổi, đột nhiên bị quỷ tập kích, sau đó hai chân biến mất, dù là ai đều khó có thể tỉnh táo nổi.

- Cô không phải đào, chiếu cố cho em cô là được.

Dương Gian liếc nhìn một cái, sau đó nói.

Lưu Hân Duyệt có chút giật mình, cô ta nhìn về phía Dương Gian, dường như cảm thấy có chút khó tin. Một người lạnh lùng đến mức tàn nhẫn như hắn lại đột nhiên biết chiếu cố cho cô ta.

- Cảm, cảm ơn anh.

Sau khi lấy lại tinh thần, cô ta vội vàng nói lời cảm ơn.

Có sự chiếu cố này của hắn, Lưu Hân Duyệt mới thở phải một hơi. Bởi vì điều này có nghĩa là cô ta có thể thong thả mà chiếu cố cho em trai, đồng thời không cần lo lắng sẽ bị đuổi ra khỏi đội, để rồi không thể rời đi khỏi đây.

Chỉ một câu nói đã quyết định tính mạng của hai người.

Tôn Thụy trầm ngâm một chút rồi nói:

- Mộ đất ở chỗ này có tác dụng áp chế lệ quỷ, nếu đào bà lão họ Lưu ra, chúng ta sẽ không gặp tập kích đó chứ? Cũng không biết, sau khi rời khỏi Phúc Thọ Viên, thì đất mộ này còn có hiệu quả như vậy không nữa. Nếu có tác dụng, chúng ta hẳn có thể coi nó như một món đồ linh dị để sử dụng.

Dương Gian nói:

- Không có tác dụng gì đầu. Đất mộ chỉ phát huy tác dụng khi đắp lên trên người của quỷ. Ngoài ra con quỷ trong này sẽ không cho cậu cơ hội để làm chuyện này đâu. Mà nhắc đến đất mộ…

Hắn nhớ ở trong nhà hắn còn có một cái túi.

Bên trong có chứa đất mộ mà hắn lấy lúc Phùng Toàn bị lệ quỷ khôi phục.

Hiện tại xem ra, đất mộ trên người của Phùng Toàn dường như cũng có liên quan đến đất mộ ở chỗ này. Khả năng cao, con quỷ trong người của hắn ta cũng được đi ra từ chỗ này, hoặc nó cũng đụng phải nguyền rủa của khu mộ này.

Tôn Thụy thở dài một hơi rồi nói:

- Cũng đúng, đất mộ ở chỗ này có thể áp chế lệ quỷ, khiến nó rơi vào trạng thái ngủ say. Nghe qua thì cảm thấy rất đặc thù, nhưng thực tế, muốn dùng được nó là điều cực kỳ khó khăn.

Không thể nào có chuyện quỷ sẽ đứng yên tại chỗ cho người đắp đất lên chôn.

Ngoài ra quỷ vực cũng không thể ảnh hưởng lên đất mộ, nói cách khác, bọn họ không cách nào dùng quỷ vực để đem đất mộ trực tiếp vùi lấp quỷ được.

Nên tính ứng dụng của đất mộ bị giảm đi cực kỳ lớn.

Lý Dương nói:

- Ở trong tình huống như hiện tại, chúng ta cũng không có đủ tinh lực để mang một đống bùn đất ra ngoài. Nếu muốn làm, chúng ta sẽ cần một chiếc máy xúc mới được. Nhưng ở trong chỗ quỷ quái như này, đào đi một ngôi mộ có phải là quá nguy hiểm hay không. Nếu lỡ móc phải thứ gì đó, có phải là chết người không. Tôi cũng không cho rằng ở trong chỗ này chỉ có một con quỷ đâu.

Một bãi tha ma dày đặc mồ mả có thể mai táng lệ quỷ như này.

Ngay cả Dương Gian cũng không dám to gan đào loạn ở trong này. Hắn cũng không thể vì sự đặc thù của các ngôi mộ trong này mà liều mạng như vậy được.

Thời gian từng giờ từng phút trôi qua.

Mấy người thành viên của diễn đàn Linh dị đang lao động chân tay, đào ngôi mộ này ra.

Đất mộ khá tơi xốp, nên dù dùng tay nhưng cũng không quá khó đào. Chỉ là đất mộ vừa bẩn vừa tỏa ra một mùi thi thối nồng đậm, khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ khó chịu. Giống như đống đất này đã chôn một cỗ thi thể, nhưng sau đó cỗ thi thể kia bị hư thối và hòa hợp lại một chỗ với đất.

Khoảng chừng mấy mấy phút sau.

Một ngôi mộ nhô cao dần dần bị đào phẳng.

Rất nhanh.

Một người đang bốcđống đất liền phát hiện ra thứ gì đó.

Đó là một mảnh quần áo màu đen, không phải đồ của người sống, mà là áo liệm dùng cho người chết lúc nhập quan. Mặc dù bộ quần áo này đang được chôn trong đất, nhưng chất liệu của nó vẫn cực kỳ mới, không thể nào là thứ được chôn từ lâu.

- Tìm, tìm được rồi.

Người kia vội vàng hô to.

Những người khác đều nhao nhao dừng tay, đồng loạt nhìn về phía này.

Dương Gian đi đến, ánh mắt của hắn khẽ nhúc nhích. Ở trong đó đúng thật sự là một bộ quần áo liệm màu đen, khá quen thuộc. Nó chính là bộ quần áo mà bà lão họ Lưu đã mặc lúc nhập quan.

- Lại đào thêm một chút, tốt nhất là móc ra hai tay của bà lão này.

Những người còn lại không có cách nào khác.

Dưới sự giám sát của Dương Gian, dù cho bọn họ có muốn làm biếng cũng không được. Vì vậy bọn họ chỉ đành thành thành thật thật tiếp tục đào.

So với việc đào mộ La Tố Nhất, lần đào móc này khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi hơn nhiều.

Bởi vì ai cũng biết thứ được chôn ở trong ngôi mộ này chính là một con quỷ. Nhưng vì sự đặc thù của đất mộ trong này nên mới khiến cho con quỷ kia rơi vào trạng thái ngủ say. Nhưng bọn họ không hề ngốc, nên biết được, một khi đào ngôi mộ này ra, khả năng cao con quỷ sẽ tỉnh lại.

Đến khi đó, điều gì sẽ xảy ra, không cần nghĩ ai cũng có thể biết.

Đất mộ được đào móc từng chút, từng chút một.

Bình Luận (0)
Comment