Bộ dạng của thi thể cũng ngày càng rõ.
- A.
Đúng lúc này một người tráng hán cao to lực lưỡng đột nhiên trở nên giống với một thiếu nữ, kêu la thảm thiết một tiếng, rồi ngồi vật ngửa ra sau.
- Sao thế?
Người kia run rẩy nói:
- Cỗ thi thể này cử động, tôi cảm giác được thi thể thật sự cử động một cái.
- Không phải chứ.
Sắc mặt của những người đều lập tức trở nên trắng bệch.
Đất mộ còn chưa móc hết, vậy mà thi thể đã cử động. Nếu còn đào sạch, vậy chẳng phải là cỗ thi thể này sẽ khôi phục bình thường hay sao.
- Nhiêu đó là đủ rồi.
Tôn Thụy ở bên cạnh nhỏ giọng nói:
- Nếu còn tiếp tục đào nữa, khả năng cao lệ quỷ sẽ chạy mất. Chỗ này là quỷ vực của nó, một khi nó khôi phục lại Dương Gian, có lẽ chỉ cần một giây thôi là đã biến mất được rồi.
Lúc này tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy hình dạng của một cỗ thi thể xuất hiện.
Chỉ là trên thi thể đang được phủ kín bằng một lớp đất mộ. Mặc dù không được coi là dày, nhưng vừa đủ để che giấu.
Tuy nhiên đám người của diễn đàn Linh dị cũng phải phải là một đám không não, nên bọn họ biết đào theo hình dáng của thi thể, chứ không trực tiếp móc ra một phần thân thể.
Dương Gian nghe vậy liền gật đầu, khẽ ra hiệu cho những người khác tránh ra. Sau đó hắn móc ra một bức thư màu đỏ đậm.
- Chuẩn bị sẵn sàng chưa, tôi không muốn lại xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn.
- Cậu cứ yên tâm đi, trong lúc mấu chốt như vậy tôi cũng không muốn xảy ra chuyện.
Tôn Thụy cũng đến gần, dùng gậy chống thân thể, sau đó trực tiếp dẫm chân lên trên cỗ thi thể kia.
Dương Gian thấy vậy cũng không hỏi nhiều, lập tức móc ra một phần đất mộ.
Ngay lập tức, cánh tay khô gầy, lạnh như băng mọc đầy thi ban của bà lão họ Lưu lộ ra ngoài. Hắn nhìn thấy bàn tay này đang co lại, giống như muốn giãy dụa. Nhưng áp chế của đất mộ vẫn còn tồn tại, nên thi thể này không dễ khôi phục hành động như vậy.
Kế đó, hắn lập tức nhét bức thư màu đỏ đậm vào trong tay của bà ta.
Giờ phút này, coi như nhiệm vụ đưa thư của bọn họ đã được hoàn thành một cách hữu kinh vô hiểm.
Sau khi bức thư đỏ đậm chạm vào tay của bà lão họ Lưu, một chuyện không thể tưởng tượng nổi đã xảy ra.
Bức thư màu đỏ đột nhiên vỡ vụn, giống như bị mục nát vậy, cuối cùng biến mất không để lại thứ gì.
Ừm.
Cảnh tượng như vậy khiến cho đám người có chút kinh ngạc, không thể tưởng tượng nổi.
Bức thư màu đỏ đậm lại biến mất như vậy.
Bên trong nó không hề có thứ gì, thậm chí nó còn không phát sinh bất cứ tình huống dị thường nào.
Tôn Thụy nhíu mày nói:
- Như vậy có thể coi là chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ chưa.
Dương Gian chần chờ một chút rồi nói:
- Hắn là xong rồi, hiện tại không còn thư nữa, nên không thể coi là chúng ta đã đưa thư thất bại. Nếu không chuyện này sẽ giống như bưu điện quỷ đang đùa chúng ta hơn là nhiệm vụ.
- Cũng đúng, thư biến mất rồi, nếu còn không thành công nữa tôi sẽ phải tức giận.
Tôn Thụy cũng cảm thấy như vậy là đã coi như thành công rồi.
Lúc này Dương Gian cũng không hề do dự nữa, hắn mò lấy cánh tay còn lại của bà lão họ Lưu.
Bàn tay vừa nãy của bà Lưu không cầm đinh đóng quan tài, như vậy có tám chín phần là nó nằm ở trong bàn tay còn lại.
Quả nhiên, hắn đã nhìn thấy bàn tay khô gầy của bà ta lộ ra khỏi bùn đất. Trong bàn tay của bà ta còn đang cầm một cây đinh đóng quan tài loang lổ.
"Tìm được rồi."
Dương Gian thấy vậy có chút mừng rỡ.
Trước đó hắn từng muốn lấy lại cây đinh đóng quan tài từ trên người của quỷ chết đói, chỉ là hắn thực sự không dám động vào nó, nên đành phải từ bỏ.
Không nghĩ tới lần đi đưa thư này lại gặp phải cây đinh đóng quan tài thứ hai ở trong bãi tha ma.
Cũng không biết cây này và cây thứ nhất có tác dụng giống nhau không.
Không còn thời gian nghĩ nhiều.
Dương Gian lập tức đưa tay định lấy cây đinh đóng quan tài này đi.
Dù thi thể của bà lão họ Lưu rất cứng ngắc, nhưng tay lại nắm chặt cây đinh đóng quan tài, khiến cho hắn không thể lấy đi một cách dễ dàng như vậy.
Nhưng điều này không hề ảnh hưởng gì.
Dương Gian lạnh nhạt dùng bàn tay quỷ, cứ thế gỡ từng ngón tay cứng ngắc của bà lão họ Lưu ra.
Dù cho có lực lượng linh dị ảnh hưởng, nó cũng sẽ bị bàn tay quỷ của hắn áp chế mà mất đi tác dụng.
Quả nhiên, ngay khi bàn tay quỷ của hắn chạm đến tay của bà lão họ Lưu, khí lực của những ngón tay kia không còn lớn nữa, dễ dàng bị hắn gỡ ra.
Cuối cùng cây đinh đóng quan tài này cứ thế bị Dương Gian lấy ra khỏi đất mộ.
"Đã vào tay."
Dương Gian thở phào một hơi.
Đồng thời, ngay khi đinh đóng quan tài rơi vào tay của Dương Gian.
Vốn Tôn Thụy đang giẫm một chân lên thi thể đột nhiên hô to.
- Không xong, Dương Gian, có biến.
Y cảm giác được cỗ thi thể dưới chân đang muốn trỗi dậy.
Lực lượng của nó có chút kinh người.
Dường như lớp đất mộ mỏng manh kia không thể nào hình thành áp chế. Hoặc lực áp chế không đủ, thậm chí thêm cả sự áp chế của Tôn Thụy cũng không đủ.
Ừm.
Dương Gian nhanh chóng phản ứng lại.
Mà giờ khắc này, thi thể của bà lão họ Lưu ở dưới mộ đã mạnh mẽ ngồi dậy.
Lực lượng của cỗ thi thể quá mạnh, hoặc áp chế đã hoàn toàn mất đi hiệu lực.
Tôn Thụy khẽ lảo đảo, lùi ra sau mấy bước. Nếu không phải có gậy chống đỡ thì y đã ngã sấp mặt rồi.
Ngay lúc này, một khuôn mặt tro tàn, đầy nếp nhăn của bà lão, không chút biểu cảm nhìn chằm chằm về phía Dương Gian. Quỷ dị hơn nữa chính là hai con mắt ảm đạm vô quang của bà ta đột nhiên mở ra.
Giờ phút này, khóe miệng của bà lão họ Lưu khẽ cong lên một chút.
Giống như bà ta đang cười.
Không, không phải bà ta đang cười.
Mà bản thân gương mặt đang ngọ nguậy, dường như trong miệng bà ta đang ngậm thứ gì đó.
Rất nhanh.
Trên khuôn mặt gầy gò của bà lão họ Lưu, từng thứ màu đen sì chậm rãi chảy ra từ trong khóe miệng, đó là một loại chất lỏng gì đó sền sệt.
Là máu, nhưng không phải máu tươi, mà là máu bị ứ đọng trong cơ thể quá lâu, đã biến thành màu đen và có mùi hôi thối.
Dị biến.
Dương Gian nhanh chóng lui lại, đồng thời ra hiệu cho những người khác:
- Nhanh chóng rời khỏi ngôi mộ này.
Hắn đã thành công đưa thư, cộng thêm việc lấy đi đinh đóng quan tài trong tay bà lão họ Lưu đã khiến một loại cân bằng nào đó bị phá vỡ.
Nhưng có lẽ việc thi thể của bà lão này phát sinh dị biến là do bức thư màu đỏ đậm cũng nên.
Số lượng nhân tố không xác định có quá nhiều.
Dương Gian không dám đến gần, chỉ có thể nhanh chóng bảo những người khác kéo dài khoảng cách. Trước tiên hãy đảm bảo bản thân ở trong phạm vi an toàn trước, nhìn rõ tình hình đã rồi nói sau.