Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1596 - Chương 1597: Thời Điểm Then Chốt

Chương 1597: Thời Điểm Then Chốt

Ngay khi Dương Gian và Diệp Chân đang đánh nhau.

Tôn Thụy nhanh chóng đi vào tổng bộ của diễn đàn Linh dị là tòa cao ốc Minh Châu, đồng thời đụng phải những thành viên chủ chốt của bọn họ đang chuẩn bị đến hiện trường.

- Người phụ trách của thành phố Đại Hán, Tôn Thụy?

Người quản lý kia dừng lại, sau đó ra hiệu cho đám người đằng sau dừng lại theo:

- Cậu tới đây làm gì vậy?

Hắn ta cực kỳ cảnh giác.

Điều đầu tiên mà hắn ta nghĩ đến chính là liệu tên Tôn Thụy này có phải nhân lúc lão đại Diệp Chân của bọn họ không có mặt nên đến đây làm loạn. Hoặc Dương Gian chính là kế điệu hổ ly sơn, bề ngoài thì thấy Dương Gian muốn đánh nhau vs Diệp Chân, nhưng thực tế lại phái người đến đánh lén.

Mặc dù trong đầu hiện lên đủ loại âm mưu quỷ kế, nhưng tất cả đều chỉ nằm trong đầu, không hề biểu hiện ra bên ngoài.

Tôn Thụy cầm lấy gậy bằng vàng, gõ gõ xuống đất:

- Chẳng lẽ mấy người không biết bản thân sắp chết đến nơi rồi hay sao? Hiện tại lão đại của mấy người đang cùng đội trưởng của tổng bộ là Dương Gian đánh nhau ở ngoài kia. Động tĩnh do hai bên tạo ra là cực kỳ lớn, nếu mấy người mà còn chút đầu óc thì mau chóng đi khuyên nhủ Diệp Chân. Bảo hắn ta dừng tay, không nên đánh nhau.

Sắc mặt y cực kỳ âm trầm, thái độ cũng rất cường ngạnh.

Đối với những thành viên bình thường, Tôn Thụy không thể nào tỏ ra bộ dạng khúm núm với họ được, vì làm như vậy chỉ khiến người khác coi thường y mà thôi.

Người quản lý kia lập tức đáp:

- Đây là chuyện của diễn đàn Linh dị bọn tôi, không liên quan gì đến cậu cả.

Tôn Thụy cười lạnh nói:

- Không sao, nếu Dương Gian xử lý Diệp Chân ở chỗ này thì toàn bộ thành viên của diễn đàn Linh dị chắc chắn sẽ bị giết sạch, giống như hội anh em của Phương Thế Minh trước kia vậy.

- Không thể nào, lão đại của bọn tôi tuyệt đối sẽ không bị bại bởi Dương Gian.

A Vũ ở bên cạnh cũng nhìn chằm chằm vào Tôn Thụy và nói.

Tôn Thụy chỉ lạnh nhạt đáp:

- Nếu vậy thì tốt. Diệp Chân lại dám xử lý Dương Gian, một vị ngự quỷ nhân đỉnh phong của tổng bộ, một người đội trưởng. Chuyện này mà truyền ra khắp cả nước nước thì theo mấy người tổng bộ có làm chỉ đối với diễn đàn Linh dị không?

- Tổng bộ hợp tác với mấy người là do bình thường Diệp Chân luôn an phận thủ thường. Đấy là một loại ràng buộc, chứ không phải điều kiện. Một khi mấy người phá bỏ ràng buộc đó, diễn đàn Linh dị cũng không cần thiết phải tồn tại nữa.

- Nếu Diệp Chân dám xử lý một vị đội trưởng của tổng bộ, hắn ta sẽ bị gán ghép cho tội danh tạo phản. Còn mấy người cũng sẽ bị coi là tội phạm, bị truy nã trên toàn cầu. Chẳng lẽ mấy người còn cho rằng đến khi đó bản thân vẫn còn có thể ngồi yên ổn ở đây, mặc những bộ âu phục thanh lịch và sang trọng như này hay sao?

Lời này vừa ra, khiến cho không ít thành viên của diễn đàn Linh dị phải biến sắc.

Sắc mặt của người quản lý trở nên âm trầm, không có trả lời.

Thực tế hắn ta cũng đã cân nhắc qua chuyện này, đồng thời mục đích đi ra ngoài lần này của bọn họ cũng là muốn khuyên bảo Diệp Chân, đừng làm loạn. Dù sao việc đánh nhau không phải lúc nào cũng giữ chừng mực được, có đôi khi đầu nghĩ dừng nhưng tại lại không thể.

Một khi giết chết Dương Gian, hậu quả đúng là cực kỳ đáng sợ.

Dù sao mắt quỷ Dương Gian cũng là người phụ trách của thành phố Đại Xương, còn là một vị đội trưởng, hơn nữa còn là người duy nhất ở trong giới linh dị có thể xử lý chuyện linh dị cấp S.

Từ cục diện, hay là thân phận, hoặc giá trị, Dương Gian đều là người cực kỳ quan trọng đối với tổng bộ. Dù cho bọn họ muốn giết, cũng chỉ nghĩ, còn làm là chuyện không thể.

Ra tay với Dương Gian cũng chẳng khác gì bảo bọn họ trở mặt với tổng bộ.

Cuối cùng, diễn đàn Linh dị chỉ là một tổ chức dân gian thì sao có đủ năng lực để chống đối với tổng bộ.

Sau đó, người quản lý gật gật đầu rồi nói:

- Tôi hiểu rồi, tôi sẽ đi khuyên nhủ lão đại bọn tôi.

Tôn Thụy nói:

- Vậy mấy người tốt nhất là nhanh nhanh một chút. Bọn họ đánh nhau rất ác liệt, chẳng mấy chốc nữa là phân ra thắng bại.

- A Vũ, dùng quỷ vực đưa tôi đến đó.

Người quản lý cảm thấy không thể nào kéo dài chuyện này nữa, liền từ bỏ kế hoạch đi xe, mà trực tiếp dùng quỷ vực để di chuyển.

- Được.

Người thanh niên tên A Vũ ở bên cạnh khẽ nhìn Tôn Thụy một cái, sau đó lập tức sử dụng quỷ vực.

Ánh đèn trong đại sảnh lập tức lấp lóe, sau đó mọi thứ chìm vào tối tăm. Cuối cùng, toàn bộ người của diễn đàn Linh dị đều biến mất trong nháy mắt.

Ánh đèn khôi phục.

Ở trong đại sảnh chỉ còn lại một mình Tôn Thụy đang đứng chống gậy, ánh mắt của y khẽ động, thầm thở dài một hơi.

Bản thân y đã cố hết sức khuyên can rồi, còn có tác dụng hay không thì y không dám chắc.

Cùng lúc đó, một cuộc họp khẩn cấp cũng đang được tổ chức tại tổng bộ.

Một đám người trong phòng họp đang nhìn chằm chằm lên màn hình điện tử.

Bên trên là ảnh được truyền về từ vệ tinh.

Hình ảnh hiển thị cực kỳ rõ nét, ngay cả một chiếc túi ni lông không đáng chú ý trên mặt đất cũng có thể nhìn thấy.

Hiển nhiên loại vệ tinh này không phải là vệ tinh dân dụng.

Ở trên bàn họp.

Một người thanh niên chừng hai mươi, vẻ mặt có một chút ngả ngớn đang cau mày nhìn ba món đồ trước mặt.

Một cây kéo cũ kỹ có quấn tóc xung quanh.

Cùng với hai tấm hình.

Một tấm là của Dương Gian, một tấm của Diệp Chân.

Tào Dương cười nhẹ một tiếng, sau đó nhìn về phía Tào Duyên Hoa.

- Ngài sẽ không định cho tôi đi hạ độc thủ, lén lút xử lý Dương Gian đó chứ.

- Chỉ phòng ngừa vạn nhất mà thôi. Tính cách của Dương Gian không ổn định. Mặc dù còn trẻ tuổi và khá tỉnh táo, nhưng lại dễ hành động theo cảm tính, làm việc luôn không thèm quan tâm đến được mất.

Tào Duyên Hoa trầm giọng nói:

- Nhưng khả năng ra tay với hắn là rất nhỏ, trừ phi hắn gây chuyện quá đáng ở thành phố Đại Hải. Cho nên lần này gọi cậu đến đây chủ yếu là muốn nhìn chằm chằm vào Diệp Chân.

- Ở thời điểm then chốt, cậu có thể phối hợp với Dương Gian để xử lý Diệp Chân. Mặc dù tên gia hỏa này chuyên môn đợi ở thành phố Đại Hải, không đi gây chuyện. Nhưng hắn ta cũng là một kẻ vô pháp vô thiên. Theo như Lý Dương báo cáo, sau chuyện linh dị của quỷ gõ cửa, Dương Gian đang truy tung theo một chuyện linh dị, nghe nói có dính dáng đến thời kỳ dân quốc.

Bình Luận (0)
Comment