Hiển nhiên, con quỷ này là không thể bị nhìn thấy, một khi nhìn thấy mặt quỷ, người bình thường cũng được, ngự quỷ nhân cũng thế, không nghi ngờ gì nữa, tất cả đều phải chết.
Ngay cả Diệp Chân, một vị ngự quỷ nhân đạt đến cấp độ này đều phải chịu thiệt thòi lớn, huống chi là đại đa số ngự quỷ nhân hay người bình thường.
Một giây sau khi biến mất.
Bóng dáng của Dương Gian đột nhiên xuất hiện ở sau lưng con lệ quỷ.
Nếu đã không thể nhìn chính diện.
Vậy hắn ta sẽ đánh nó từ phía sau.
Nhưng ngay khi Diệp Chân vừa mới xuất hiện, con quỷ kia đột nhiên dừng lại. Sau đó con quỷ kia chậm rãi quay đầu ra sau, dường như muốn quay khuôn mặt đáng sợ kia về phía Diệp Chân.
- Muốn ăn đòn hay sao vậy?
Diệp Chân không chút sợ hãi, lập tức đấm một cú vào đầu của con quỷ này.
Một cỗ lực lượng khổng lồ khiến cho đầu của con quỷ bị đấm cho lõm xuống, đồng thời cổ của nó vang lên tiếng răng rắc.
Đầu của quỷ rủ xuống bất lực, khuôn mặt đáng sợ kia của nó gần như dính vào người của nó.
Lúc này Diệp Chân đã nổi giận, nên một khi ra tay, hắn ta không hề có ý định dừng lại.
Cứ một quyền lại một quyền, liên tục đấm ở trên người con quỷ. Trông bộ dạng của hắn ta lúc này không hề giống với một vị ngự quỷ nhân chút nào, mà giống với một tay quyền anh hơn, còn con quỷ trước mặt là một bao cát.
- Người như Diệp mỗ mà lại bị một con tiểu quỷ như mày ức hiếp sao? Hôm nay tao sẽ đánh cho mày quỷ không ra quỷ mà người cũng chẳng giống người.
Hắn ta vừa hô hào vừa vung tay đấm.
Thân thể của quỷ cứ thế bị hắn ta đấm cho gãy xương, vỡ vụn, biến dạng.
Khuôn mặt đáng sợ kia đã bị hắn ta đấm nát, vùi sâu vào trong lồng ngực.
Một con lệ quỷ khủng bố với quy luật nhìn thấy mặt hẳn phải chết cứ thế bị Diệp Chân đập cho thành một quả bóng.
Nhưng quỷ vẫn còn đang hoạt động.
Thân thể của nó khẽ vặn vẹo, đang giãy dụa, dần dần mở rộng, dường như nó định khôi phục lại.
Quả nhiên, con quỷ này cực kỳ đáng sợ.
Bởi vì khi bị Diệp Chân đấm trúng, quỷ ảnh của Dương Gian cần một phút đồng hồ mới có thể khôi phục. Vậy mà con quỷ này, đã chịu không biết bao nhiêu quyền của Diệp Chân mà vẫn còn có thể cử động.
Áp chế chỉ là tạm thời, nó không thể kéo dài.
- Tốt lắm, con quỷ này đáng giá để Diệp mỗ đánh cho một gậy.
Diệp Chân đưa tay túm một cái ở trong không trung, sau đó ở trong tay hắn ta đột nhiên xuất hiện một cây gậy đánh golf.
Quỷ vực của hắn ta đang mở rộng ra.
Toàn bộ khu vực trên không trung của nghĩa địa đều bị ảnh hưởng.
Phạm vi quỷ vực của Diệp Chân không hề nhỏ, chỉ là một khi phạm vi quỷ vực càng lớn, cường độ của nó sẽ bị suy yếu. Vì thế, lúc bình thường, Diệp Chân thường không đi làm chuyện hạ thấp thực lực của bản thân như vậy.
Nhưng hiện tại, chuyện này không còn quan trọng.
Khu vực nghĩa địa này đã xâm nhập đến hiện thực, nên Diệp Chân không cần thiết phải duy trì quỷ vực ở cấp độ cao nữa.
Hắn ta coi lệ quỷ như một quả bóng golf, khẽ vung gậy một cái, đánh nó bay đi.
Quỷ vực của hắn cũng phối hợp để đưa con lệ quỷ này bay ra khỏi nghĩa địa.
Cùng lúc đó, tại một chỗ bên ngoài cách Phúc Thọ Viên không xa.
Rất nhiều thành viên của diễn đàn Linh dị đã bắt đầu hành động. Đầu tiên bọn họ chuyển đến từng chiếc rương lớn và đặt trên một bãi đất trống. Mỗi một chiếc rương đều được mở sẵn nắp và bên trong hoàn toàn trống rỗng.
Đây chính là những thứ dùng để giam giữ lệ quỷ.
Những chiếc rương này đã được chuẩn bị sẵn từ lâu, chỉ chờ khi nào có chuyện linh dị xảy ra là mang đến dùng.
“Rầm!”
Đột nhiên xuất hiện một tiếng vang thật lớn.
Một chiếc rương trong đó dường như bị thứ gì va phải.
Đó là một con lệ quỷ bị đánh cho không còn nguyên dạng.
Nhưng lúc này con quỷ đang ngọ nguậy, giống như nó muốn thức tỉnh.
- Là quỷ do lão đại đưa đến, mau tranh thủ thời gian nhốt nó lại.
Những thành viên của diễn đàn Linh dị nhìn thấy cảnh tượng như vậy đều tỏ ra hoảng sợ, sắc mặt thay đổi, vội vàng xông đến, đậy nắp rương, nhốt nó lại.
Mặc dù bọn họ đang sợ hãi, nhưng hành động vẫn diễn ra cực kỳ nhanh chóng.
Mặc dù lệ quỷ đang thức tỉnh, nhưng áp chế của Diệp Chân vẫn còn, nên nó không thể thoát ra khỏi rương trong quãng thời gian ngắn.
Mà sau khi đậy nắp rương, vàng sẽ ngăn cách sự ảnh hưởng của lực lượng linh dị. Vì vậy, dù quỷ đang liên tục va đập ở bên trong, nhưng không làm nên chuyện gì.
Chiếc rương này cũng không phải là sản phẩm bị người ta ăn bớt ăn xén vật liệu, cho nên nó cực kỳ chắc chắn. Với loại cường độ va đập đó của con quỷ, nó sẽ không bao giờ thoát ra được.
- Được rồi, nhanh hàn kín nó lại.
Người thành viên của diễn đàn Linh dị vừa đậy nắp rương xong khẽ thở phào một hơi, sau đó lập tức nói với những người khác ở bên cạnh.
Vì đảm bảo vạn vô nhất thất, bọn họ cần phải hàn kín toàn bộ rương. Khi đó dù con lệ quỷ kia có được quỷ vực cũng không thể nào thoát ra ngoài.
Nhưng bọn họ vừa mới làm xong chiếc rương thứ nhất.
Không được bao lâu, từ trong Phúc Thọ Viên bay ra một cỗ thi thể bị tàn phá, dính đầy bùn đất. Nó bay ra ngoài và chuẩn xác rơi vào trong chiếc rương thứ hai.
Thành viên của diễn đàn Linh dị lại hoảng sợ đóng nắp rương lại. Cũng giống như chiếc rương thứ nhất, sau khi đậy nắp, rương sẽ được hàn kín kẽ.
Lại qua mười mấy phút sau, chiếc rương thứ ba cũng đã được đậy lại…
- Nãy giờ mới trôi qua bao lâu, vậy mà lão đại đã xử lý ba con lệ quỷ. Quả nhiên chuyện của Phúc Thọ Viên đang cực kỳ nghiêm trọng.
Lúc này A Vũ mới trở lại, vừa rồi hắn ta bận đi xử lý tòa cao ốc bị sụp kia. Khi nhìn thấy đống rương sắp sửa chứa hết, sắc mặt hắn ta tỏ ra cực kỳ ngưng trọng.
- Lại chuyển thêm mấy chiếc nữa đi, để phòng ngừa trường hợp ngoài ý muốn.
Mồ hôi lạnh trên đầu của người quản lý vẫn chưa kịp khô.
Lúc này trong lòng hắn ta thầm cảm thấy may mắn, còn may là việc hòa giải của tổng bộ đã phát huy hiệu quả. Chứ nếu để cho lão đại của bọn họ tốn thêm thời gian vào cuộc chiến với Dương Gian, thì kiểu gì chuyện linh dị của Phúc Thọ Viên cũng sẽ bị mất khống chế. Đến lúc đó, hậu quả của chuyện này sẽ cực kỳ đáng sợ.