Một chuyện linh dị có nhiều hơn ba con quỷ…Thành phố Đại Hải chắc chắn sẽ phải xong đời.
Với lại, chuyện này vẫn chưa kết thúc, nên có lẽ số lượng lệ quỷ không chỉ có chừng này.
Diệp Chân còn đang quanh quẩn ở trong Phúc Thọ Viên tìm kiếm lệ quỷ. Có thể nói, hiệu suất xử lý chuyện linh dị của tên này cực kỳ cao. Loại hiệu suất này đã vượt xa những người phụ trách khác, thậm chí bản thân Dương Gian cũng tự cảm thấy thẹn vì không bằng.
Người này đã vượt qua cấp bậc đội trưởng. Bởi vì phương pháp của tên này cực kỳ đơn giản, cũng rất thô bạo. Mỗi khi nhìn thấy lệ quỷ, hắn ta chẳng thèm quan tâm nó là gì, cứ xông lên đấm. Đấm cho con quỷ không thể động đậy. Sau đó dùng gậy đánh golf đập quỷ bay đi.
Dùng quỷ vực vận chuyển lệ quỷ, khiến nó rơi vào bên trong những chiếc rương đã được chuẩn bị sẵn.
Trong một quãng thời gian ngắn, khi áp chế của Diệp Chân vẫn còn tồn tại, quỷ sẽ không thể khôi phục lại được. Cho nên, chỉ cần tay chân nhanh nhẹn một chút, đậy được nắp rương trong quãng thời gian chừng một phút là có thể hoàn thành việc giam giữ lệ quỷ.
"Tên Diệp Chân này không hề tầm thường chút nào."
Hai mắt của Dương Gian đang phát ra ánh sáng màu đỏ. Hắn có thể nhìn thấy hết mọi chuyện đang xảy ra, nên cảm thấy khá kinh dị đối với thủ đoạn này của Diệp Chân.
Hắn ta ra tay, áp chế, lệ quỷ, sau đó mang đến cho những thành viên của diễn đàn Linh dị ở một chỗ an toàn xử lý và giam giữ.
Từ lúc nào việc xử lý chuyện linh dị lại trở nên đơn giản như vậy.
Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.
"Tuy nhiên, với loại tính cách của Diệp Chân, chắc chắn hắn ta không thể nào nghĩ ra kế hoạch tinh vi như này được. Khả năng đây là kế hoạch do người quản lý lúc nãy nghĩ ra…"
Một vị ngự quỷ nhân đỉnh phong phối hợp với một người thông minh, cẩn thận.
Dường như bọn họ có thể xử lý chuyện linh dị ngay lập tức.
Vả lại, lệ quỷ bị giam giữ cũng là một trong những tài nguyên cực kỳ quan trọng, nó là chính là thứ duy trì hoạt động cho một thế lực.
Không trách được toàn bộ người của diễn đàn Linh dị đều muốn liều mạng để cứu Diệp Chân.
Nếu không có Diệp Chân, diễn đàn Linh dị không cần thiết phải tồn tại, có thể trực tiếp giải thể.
"Nhưng, toàn bộ chuyện này đều được hình thành dựa trên thực lực của Diệp Chân. Một khi tên này gặp phải một con lệ quỷ mà bản thân hắn ta không thể ngăn cản. Như vậy kế hoạch này sẽ không còn ý nghĩa gì nữa."
Sau đó Dương Gian lại nhìn ra được một điểm sơ hở có thể coi là duy nhất của diễn đàn Linh dị.
Tuy nhiên…sơ hở này cũng không thể coi là sơ hở.
Quỷ thế mạng, Diệp Chân quá khó giải.
Hắn ta có được năng lực thế mạng vô hạn. Trừ phi gặp phải chuyện linh dị cấp S, lệ quỷ có được năng lực khởi động lại. Còn nếu chỉ là chuyện linh dị bình thường, Diệp Chân đều có thể xử lý được hết bọn chúng mà chẳng hề hấn gì.
"Hi vọng khu nghĩa địa này sẽ không xuất hiện lệ quỷ quá khủng bố, nếu không sẽ khá phiền phức."
Mặc dù ấn tượng của Dương Gian về Diệp Chân khá tồi tệ, nhưng khi xem xét từ góc độ của thế cục. Hiện tại, Diệp Chân cần ổn định được chỗ này, nếu không chuyện linh dị ở chỗ này sẽ bị mất khống chế. Lúc đó nó sẽ là một chuyện cực kỳ phiền toái.
- Đủ rồi, chúng ta cũng nên đi.
Sau khi nhìn ngó một hồi, Dương Gian liền quay người, chuẩn bị rời đi.
Hiện tại hắn đã có thể xác định, ở phía sau một số chuyện linh dị chắc chắn có bóng dáng của bưu điện quỷ.
Nói một cách khác, bưu điện quỷ là thứ không nên tồn tại, cần phải xóa bỏ.
Toàn bộ người đưa thư cũng không nên tồn tại.
Đó chính là suy đoán ở trong lòng của Dương Gian vào lúc này.
…
Dương Gian quả quyết rời đi thành phố Đại Hải.
Mặc dù Vệ Cảnh và Diệp Chân vẫn còn đang phải bận bịu xử lý chuyện của Phúc Thọ Viên, nhưng hắn đã ngồi lên chuyên cơ riêng của Tôn Thụy và trở về.
Mặc dù trạng thái hiện tại của hắn rất kém, nhưng đó là trường hợp khi hắn sử dụng đến năng lực của lệ quỷ. Còn nếu không sử dụng đến lệ quỷ, Dương Gian cảm thấy hắn vẫn còn có thể áp chế được mắt quỷ.
Dù sao hiện tại hắn cũng đang sử dụng cả bàn tay quỷ và quỷ ảnh để áp chế mắt quỷ.
Nhưng, không thể nào có chuyện, từ này trở về sau hắn không bao giờ sử dụng đến lực lượng của lệ quỷ được.
Cho nên, hiện tại, ngoài việc điều tra về bưu điện quỷ ra, hắn còn bị một chuyện khác phải cân nhắc.
Đó chính là làm như thế nào để xử lý vấn đề mắt quỷ khôi phục.
Trên chuyên cơ, Dương Gian đang tự hỏi về vấn đề khó khăn này.
Trong đầu hắn đang xuất hiện một phương pháp.
Đó chính là khống chế con lệ quỷ thứ tư.
Nhưng sau khi kiểm kê lại những tư nguyên mà bản thân đang có.
Cực kỳ đáng tiếc.
Trong số quỷ mà hắn đang giam giữ không hề có con nào phù hợp để cho Dương Gian khống chế. Ở trong cơ thể có càng nhiều quỷ chưa chắc đã là chuyện tốt, mà ngược lại, càng ít lệ quỷ thì mới tốt hơn. Bởi vì có càng nhiều lệ quỷ thì càng dễ mất cân bằng.
Nếu không phải hắn đã khiến cho quỷ ảnh rơi vào trạng thái chết máy, trở thành dị loại. Thì có lẽ lúc này thứ mà hắn đối mặt không chỉ là mắt quỷ khôi phục, mà khả năng cao bàn tay quỷ và quỷ ảnh đều khôi phục theo.
- Đội trưởng Dương, cậu không sao chứ.
Tôn Thụy vẫn luôn chú ý đến tình trạng của Dương Gian. Đến lúc này y không nhịn nổi nữa mới mở miệng hỏi, phá vỡ sự yên tĩnh trong máy bay.
Kể từ lúc đánh nhau với Diệp Chân đến giờ, y phát hiện ra hai mắt của Dương Gian đang phát ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt.
Đây chính là dấu hiệu cho thấy hắn đang bị lệ quỷ xâm lấn.
Vả lại, đến tận giờ loại dấu hiệu này còn chưa biến mất.
Dương Gian lấy lại tinh thần, bình tĩnh nói:
- Tạm thời sẽ không có chuyện gì cả.
Tôn Thụy tiếp tục nói:
- Chúng ta có điều tra bưu điện quỷ nữa không?
Y đã nhìn ra được, vì đánh bại Diệp Chân mà Dương Gian phải trả một cái giá cực kỳ lớn. Tình trạng thân thể lúc này của hắn đang cực kỳ xấu.
Dương Gian nói:
- Tiếp tục điều tra tiếp thôi. Hai người không cần để ý đến tình trạng của tôi. Chuyện của tôi, tôi sẽ đích thân xử lý. Với lại chuyện của bưu điện quỷ liên lụy đến quá nhiều thứ, dường như nó đang ở trong bóng tối và thúc đẩy lệ quỷ xuất hiện, tạo thành chuyện linh dị. Chuyện linh dị của Phúc Thọ Viên lúc trước là minh chứng tốt nhất. Cho nên, theo tôi thấy, người đưa thư không cần thiết phải tồn tại trên thế giới này.