Phùng Toàn gật gật đầu nói:
- Cũng đúng, có lẽ đại ca cậu cũng đã mệt mỏi rồi, trước tiên cứ về nghỉ ngơi, rồi mai chúng ta nói chuyện sau.
Dương Gian nhìn hắn ta một cái, trong ánh mắt có chút suy tư.
Bởi vì con quỷ thứ hai của Phùng Toàn có mối liên hệ nào đó với đất mộ bên trong Phúc Thọ Viên, đồng thời hắn cũng không biết, liệu bên trong đó còn liên lụy đến lực lượng linh dị nào nữa không.
…
Sáng ngày hôm sau, sau khi trở lại tiểu khu Quan Giang của thành phố Đại Xương, Dương Gian chỉ ngủ mấy tiếng sau đó liền tỉnh lại.
Nằm ở trên giường, ngay khi tỉnh táo lại, hắn liền mở to hai mắt.
Trải qua một ngày áp chế, sự xao động của mắt quỷ đã biến mất, trở nên yên tĩnh. Điều này có nghĩa là vấn đề lệ quỷ khôi phục đã được khống chế. Nhưng vẫn còn kèm theo điều kiện đó là hắn không được dùng năng lực lệ quỷ linh tinh.
Nhưng nếu hắn còn muốn tiếp tục điều tra về bưu điện quỷ, thì việc không sử dụng đến lực lượng linh dị là điều không thể nào.
Tâm trạng Dương Gian có chút phức tạp rời giường, đi vào trong phòng tắm.
Nhưng khi soi gương ở trong phòng tắm, hắn nhìn thấy hai con mắt của hắn vẫn còn tỏa ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt.
Đối với hắn mà nói, ánh mắt này khá bình thường.
Nhưng theo như người ngoài, hiển nhiên ánh mắt của Dương Gian không hề bình thường chút nào.
Là người bình thường thì sao ánh mắt lại có thể có màu đỏ tươi và phát sáng như vậy được.
"Xem ra quá trình mắt quỷ ăn mòn đối với bản thân mình là không thể nghịch chuyển. Dù mình có dùng quỷ lừa gạt ở trong tay Hoàng Tử Nhã cũng không thể nào khôi phục lại thân thể. Năng lực của quỷ lừa gạt đã không thể nào ảnh hưởng đến các bộ phận bị ăn mòn.
Dương Gian đưa tay sờ mắt. Dù ngón tay đã đụng vào tròng nhưng cảm giác kích thích trong tưởng tượng không hề xuất hiện.
Mà là một loại cảm giác âm lãnh, chết lặng, dường như nó không phải là con mắt của hắn, không có bất cứ cảm giác nào.
Nếu còn tiếp tục như vậy nữa, mắt hắn sẽ bị ăn mòn hoàn toàn, trở thành một đôi mắt quỷ.
Khi đó, mắt quỷ của hắn sẽ luôn ở trong trạng thái mở, cho dù hắn nhắm mắt cũng không thể nào ngăn cản được điều này.
Dù sao mí mắt của người bình thường cũng không thể nào che chắn tầm nhìn của mắt quỷ được.
Mà khi bước đến giai đoạn đó, có lẽ cũng đã là giới hạn của việc khôi phục.
"Nên xử lý tình trạng của bản thân trước hay là cố gắng chống đỡ, tiếp tục điều tra bưu điện quỷ đây?"
Dương Gian tắm nước nóng, loại bỏ đi mùi vị khác thường ở trên người, nhưng trong đầu lại suy nghĩ đến kế hoạch hành động sau này.
Hắn khẽ nhắm hai mắt lại.
"Trong tay mình vẫn còn hộp am nhạc, nếu gặp phải phiền phức thì có thể mở nó ra, kéo dài tình mạng thêm một đoạn thời gian. Đương nhiên, mình cũng có thể không làm gì cả, từ bỏ việc điều tra bưu điện quỷ. Sau đó ngồi chơi xơi nước ở tại thành phố Đại Xương, chỉ cần cẩn thận một chút, loại trạng thái này của mình vẫn có thể duy trì được trong một khoảng thời gian khá dài."
Hiện tại trước mắt hắn có ba con đường.
Một là tiếp tục tìm kiếm phương pháp khắc chế lệ quỷ khôi phục.
Hai là điều tra bưu điện quỷ.
Ba là dưỡng lão tại thành phố Đại Xương, có thể sống được bao lâu thì sống.
Nhưng con đường thứ ba chắc chắn đi không được, bởi vì trên người của Dương Gian còn có nguyền rủa giao dịch của tủ quỷ. Trong vòng chín mươi ngày hắn cần cầm chìa khóa đến và mở một căn nhà cũ kỹ nào đó.
Cho nên hắn đã không thể nào dừng lại được nữa.
"Nói cách khác, hiện tại mình chỉ có thể lựa chọn phương pháp thứ nhất hoặc thứ hai mà thôi."
Đầu óc của Dương Gian vẫn rất minh mẫn. Ảnh hưởng của lệ quỷ đối với hắn vẫn khá nhỏ.
Nó chỉ khiến cho tình cảm của hắn biến mất, còn lý trí vẫn đang tồn tại.
"Tìm ra được phương pháp khắc chế mắt quỷ khôi phục là rất khó. Gần như toàn bộ ngự quỷ nhân đều gặp phải vấn đề khó khăn này. Trước đó, mình từng đến tổng bộ để tìm Vương Tiểu Minh, mặc dù có một chút hiệu quả. Nhưng hiện tại có lẽ không thể nào giải quyết việc mắt quỷ khôi phục."
"Hiện tại, tối thiểu cũng cần những nguyền rủa mạnh ngang ngửa hộp âm nhạc thì mới có thể xử lý mắt quỷ khôi phục, mà điều này thì quá khó khăn."
Trong lòng Dương Gian thầm nghĩ:
"Có lẽ.. Bên trong bưu điện quỷ sẽ tồn tại một ít bí mật về việc khắc chế lệ quỷ khôi phục. Nếu không quỷ gõ cửa cũng sẽ không sống từ thời kỳ dân quốc đến tận giờ. Thực sự không được nữa mình có thể kiếm quỷ xe buýt để ngồi thôi. Đến lúc đó, nếu thuận tiện hoàn thành được giao dịch với tủ quỷ, mình sẽ có thể đưa ra yêu cầu của bản thân."
"Tình hình hiện tại vẫn chưa thực sự nghiêm trọng như tưởng tượng."
Nghĩ đến đây, tâm trạng của hắn cũng thả lỏng đi không ít. Tối thiểu hiện tại hắn vẫn còn có thể sống tốt, tốt hơn rất nhiều so với trước kia.
“Cốc cốc!”
Bất chợt, bên ngoài phòng tắm có người gõ cửa.
- Tổng giám đốc Dương, là cậu ở bên trong à?
Ở ngoài cửa, Trương Lệ Cầm có chút khẩn trương và do dự hỏi. Lúc nãy cô nghe được có tiếng động ở trên lầu, nên vội vàng tới kiểm tra qua một chút.
Cấp độ bảo an của tiểu khu rất cao.
Nên cô không lo lắng có ăn trộm lẻn vào, điều khiến cô lo lắng chính là chuyện linh di. Nếu trong này thực sự xảy ra chuyện linh di, vậy cô sẽ không chút do dự mà cầu cứu.
- Là tôi, tôi đang tắm.
Ở bên trong vọng ra tiếng của Dương Gian.
Nghe vậy, Trương Lệ Cầm thở phào một hời, xem ra không có chuyện gì.
- Tổng giám đốc Dương, cậu có muốn tôi đi vào cọ lưng cho cậu không?
Sau đó cô bất chợt cười nhẹ một tiếng, trong giọng nói của cô có mang theo một chút dụ hoặc.
- Không cần, cô đến rất đúng lúc, đi qua phòng chờ tôi đi. Tôi cần nhờ cô ghi chép giúp tôi thành lập hồ sơ mới.
Dương Gian nói, dựa theo thông lệ cũ, sau khi trải qua chuyện gì đó, hắn đều ghi chép lại kỹ càng kẻo quên. Mà lần này, chuyện ở Phúc Thọ Viên và bưu điện quỷ đều khá quan trọng.
- Được rồi.
Trương Lệ Cầm đáp, sau đó mới yên lòng rời đi.
Tắm rửa xong, sau đó lại nhờ Trương Lệ Cầm ghi chép xong hồ sơ, Dương Gian mới lái xe chở cô đi đến cty.