Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1617 - Chương 1618: Cân Nhắc Lợi Ích

Chương 1618: Cân Nhắc Lợi Ích

Phùng Toàn nói:

- Mặc dù khá nguy hiểm, nhưng hiện tại đã tụ tập đầy đủ điều kiện để phục sinh, nên chúng ta có thể thử một lần. Tổng bộ tính toán cũng thật chu đáo, nghĩ xong biện pháp rồi, chỉ chờ đại ca cậu gật đầu mà thôi. Chỉ là, không ngờ đại ca cậu lại kéo dài đến tận giờ, nếu là tôi, lần trước tôi đã ra tay thử phục sinh rồi.

- Xuất phát từ sự tôn trọng, chúng ta vẫn nên trưng cầu ý kiến của mẹ Hùng Văn Văn là Trần Thục Mỹ một chút. Hơn nữa sau khi phục sinh Hùng Văn Văn, mà nó xuất hiện dị thường, thì tôi sẽ lập tức phải ra tay để giam giữ. Vả lại, chúng ta đang sử dụng một cỗ người giấy của Liễu Tam để làm thân thể phục sinh nên tôi không biết liệu điều này có lưu lại tai họa ngầm gì không.

- Đương nhiên, cũng cần phải để cho Trần Thục Mỹ dần dần tiếp nhận một sự thật khá tàn khốc nữa. Cô ta phải chấp nhận con trai của bản thân là một người giấy.

Trương Hàn ở bên cạnh đột nhiên chen lời:

- Đối với một người mẹ mà nói, điều này đúng là rất tàn khốc. Nếu chấp niệm không thực sự mạnh, thì cứ để cho con của bản thân an nghỉ cũng là một chuyện tốt.

Con của hắn ta mới một tuổi.

Nếu con của hắn ta biến thành bộ dạng như vậy, có lẽ hắn ta sẽ không cứu.

Không phải là hắn ta không muốn.

Mà việc sống trong bộ dạng của một người giấy là một chuyện quá tàn nhẫn đối với một đứa trẻ.

Thay vì sống với bộ dạng người không ra người, quỷ không ra quỷ này, chi bằng yên nghỉ thì tốt hơn.

Dương Gian nói:

- Cho nên tôi không có quyền đưa ra lựa chọn thay cho Hùng Văn Văn. Mà quyền lựa chọn này đang nằm trong tay của Trần Thục Mỹ, vừa rồi chúng tôi cũng đang nói đến chuyện này.

Hoàng Tử Nhã khẽ vuốt mái tóc đen dày trịch kia, trong giọng nói có mang theo một chút thương cảm, suy tư.

- Nhìn thấy con trai biến thành một tấm hình, điều này quả thực để cho người ta cảm thấy sụp đổ.

Dương Gian nói:

- Tạm thời chưa cần lo lắng về chuyện này vội, cứ để cho Trần Thục Mỹ nghĩ kỹ rồi hẵng bàn. Hôm nay, tôi gọi mọi người đến đây là muốn nói về chuyện thành lập đoàn đội.

- Mặc dù là đội trưởng, nhưng hiện tại ở bên phía tổng bộ tôi cũng chỉ còn treo tấm biển mà thôi. Còn thực tế, việc này đã không khác gì tôi từ chức. Cho nên hiện tại địa bàn phụ trách của tôi chỉ có mỗi thành phố Đại Xương và một vài thị trấn nhỏ cùng thôn xóm mà thôi. Có thể nói, địa bàn quản lý của tôi không lớn, cho nên số lượng danh ngạch mà tôi có để tổ chức đoàn đội cũng không nhiều.

- Chỉ có bảy danh ngạch.

Danh ngạch tổ đội cực kỳ quan trọng. Nếu trong tay của Dương Gian không có danh ngạch, vậy Phùng Toàn cũng được, Đồng Thiến cũng vậy, Lý Dương cũng tốt, bọn họ đều sẽ bị tổng bộ dùng mệnh lệnh trực tiếp điều đi.

Bởi vì trên danh nghĩa, bọn họ đều là thành viên của tổng bộ.

Nhưng khi có được danh ngạch thì khác, chỉ cần Dương Gian có được năng lực, hắn có thể lôi kéo được 7 người thành lập đội với hắn. Và chuyện này sẽ được tổng bộ mắt nhắm mắt mở cho qua.

Phùng Toàn nói:

- Đại ca, ý của cậu chính là nhóm của chúng ta tối đã cũng chỉ có chừng này người hay sao?

Hoàng Tử Nhã nói:

- Từng này người cũng đã đủ rồi. Ở nước ngoài, một đội ngũ ngự quỷ nhân bình thường đều chừng 5 người, nhóm chúng ta có 7 người đã coi là một đội không hề nhỏ rồi.

- Đội trưởng Dương, hình như hiện tại chỗ này vẫn không đủ bảy người.

Lý Dương đếm lại một lượt, nếu tính cả hắn ta, Đồng Thiến, Phùng Toàn, Hoàng Tử Nhã, Trương Hàn, cộng thêm cả Dương Gian nữa cũng chỉ mới có 6 người mà thôi.

- Trước mắt chỉ mấy người chúng ta mà thôi, chỗ nào thiếu thì sau này bổ sung thêm vào. Trước đó tôi có cân nhắc qua Trương Lôi, tên này khá đặc biệt. Nhưng trạng thái của hắn ta có chút tồi tệ, cho nên tôi đã để cho đi xử lý vấn đề lệ quỷ khôi phục gấp, không biết hiện tại đã xử lý được hay chưa. Đương nhiên, giờ chúng ta cũng có thể cân nhắc thêm cả Hùng Văn Văn, nhưng với điều kiện là nó có thể phục sinh thành công.

Vừa nói, Dương Gian vừa liếc mắt nhìn về phía phòng an toàn.

Trần Thục Mỹ đã dừng khóc, dường như tâm tình của cô ta bình phục lại không ít.

Phùng Toàn trầm ngâm một lúc rồi nói:

- Chính là Trương Lôi có danh hiệu người ăn quỷ kia sao? Cậu ta đúng là một người đặc biệt, chỉ là dễ bị lệ quỷ khôi phục quá. Đương nhiên điều này là do cậu ta khống chế con lệ quỷ quá khủng bố. Nếu không xử lý được điểm này, thì việc cậu ta tham gia vào đoàn đội chỉ khiến cho đội ngũ trở nên bất ổn, còn không bằng không tham gia.

- Hùng Văn Văn không tệ, năng lực dự đoán tương lai của nó khá quan trọng, chúng ta có thể cố gắng tranh thủ một chút.

Dương Gian nói:

- Tôi cũng đang cố đây. Cho nên tạm thời chúng ta cứ định ra số lượng thành viên như vậy đã. Ngoài ra, tôi sẽ sắp xếp cho mấy người đến ở trong tiểu khu Quan Giang. Đương nhiên người nhà, họ hàng thân thích của mấy người cũng có thể chuyển đến bên kia. Tôi sẽ để cho thư ký của tôi sắp xếp nhà ở giúp mọi người.

Lý Dương hỏi:

- Miễn phí à?

Dương Gian nói:

- Đương nhiên, một người một căn biệt thự, còn có quyền sử dụng phòng an toàn. Nhưng những người bạn bè thân thích của mọi người thì không thể nhận được đãi ngộ như vậy, chỉ có thể tặng một căn nhà bình thường mà thôi.

- Như vậy là đủ rồi, loại người như chúng ta còn chưa biết sống thêm được bao lâu. Lấy nhiều thứ như vậy cũng không có cơ hội đi hưởng thụ thì lấy nhiều làm gì.

Phùng Toàn nói, hắn ta cũng không phải là người theo chủ nghĩa hưởng thủ, mà là một người có lý tưởng, có khát vọng.

Dương Gian tiếp tục nói:

- Chính vì như vậy cho nên chúng ta mới cần an bài tốt hậu sự cho bản thân. Ngoại trừ điều này ra, tôi sẽ để cho thư ký soạn cho mọi người một phần hợp đồng chuyển nhượng cổ phần của công ty. Như vậy, sau này nếu có người đó không cẩn thận mà chết đi, thì cổ phần này cũng sẽ được làm tài sản cho cha mẹ hoặc đời sau của mấy người thừa kế.

Lý Dương có chút tò mò nên hỏi:

- Tôi có thể hỏi một chút không? Giá trị của cổ phần là bao nhiêu vậy?

- Tôi cũng không rõ lắm, nhưng một cổ phần có giá trị ít nhất cũng là một tỷ. Mặc dù nó còn kém so với các công ty thuộc top 500 toàn cầu. Nhưng đủ để đảm bảo cho người nhà của các cậu cơm no áo ấm. Tuy nhiên hoa hồng của cổ phần chỉ được chia theo hằng năm, đồng thời không được bán cổ phần đi. Mong mọi người có thể hiểu được, tôi cũng không muốn cổ phần của công ty bị người ngoài mua được, sau đó khiến cho nó bị sụp đổ. Dù sao điều này cũng là cân nhắc cho lợi ích của mọi người.

Bình Luận (0)
Comment