Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1618 - Chương 1619: Rủi Ro Đáng Sợ

Chương 1619: Rủi Ro Đáng Sợ

Dương Gian nói thẳng, trước kia hắn từng thảo luận qua về vấn đề này cùng Trương Lệ Cầm rồi. Sau khi đi làm ở công ty, Trương Lệ Cầm đã học được khá nhiều tri thức, cái này chính là chủ ý của cô.

Phùng Toàn vừa cười vừa nói:

- Đại ca, cậu phát tài hay sao mà hào phóng vậy.

- Mấy cái đó chỉ là râu ria thôi, không cần để ý đến.

Dương Gian tiếp tục nói:

- Chúng ta bàn bạc tiếp về chuyện của đội ngũ đi. Một đội ngũ cần có một vị đội trưởng, một lão đại. Đội trưởng đời thứ nhất của nhóm chúng ta đương nhiên sẽ do tôi đảm nhận. Nhưng mỗi người đều sẽ có khả năng bị chết, cho nên, nếu tôi chết đi, vậy đời đội trưởng tiếp theo sẽ do ai đảm nhận đây?

Hoàng Tử Nhã trực tiếp nói:

- Tôi không muốn làm đội trưởng.

Cô tự cảm thấy bản thân không có được loại năng lực đó.

Sau một hồi suy nghĩ, Phùng Toàn nói:

- Vẫn là lựa chọn một trong hai người giữa tôi và Đồng Thiến đi.

Mấy người còn lại của đội ngũ còn khá non trẻ, Lý Dương, Hoàng Tử Nhã và Trương Hàn đều là những người mới. Thực sự có năng lực chỉ có Phùng Toàn và Đồng Thiến thôi.

Dương Gian nói:

- Nếu những người khác không có ý kiến gì, vậy đội trưởng đời thứ hai là Phùng Toàn, thứ ba là Đồng Thiến… Tiếp theo đó, người nào trong chúng ta còn sống thì sẽ đảm nhận vai trò phụ trách đối với đội ngũ này.

- Chúng ta tiếp tục bàn bạc thêm về vấn đề khác đi…

Việc thành lập một đội ngũ không hẳn chỉ là tụ tập một nhóm người lại là được, mà cũng cần có được quy củ, quy tắc riêng của từng nhóm.

Ngoài ra còn cần phải đảm bảo khi có người nào đó đột nhiên chết đi thì đoàn đội vẫn có thể duy trì.

Bởi vì mục đích tồn tại của đoàn đội này không hẳn là xử lý chuyện linh dị, mà còn là vì sinh tồn.

Dựa theo ý nghĩ của Dương Gian.

Cho dù thành viên trong đội ngũ bị chết mất mấy người, nhưng nếu đoàn đội này vẫn còn tồn tại. Vậy cha mẹ, anh em, bạn bè của người chết vẫn sẽ được bảo vệ, tránh xảy ra chuyện người mất nhà tan.

Sau khi thảo luận một phen.

Đoàn đội của Dương Gian xem như đã hình thành bước đầu tiên, quá trình khá thuận lợi, không có bất cứ mâu thuẫn hay xung đột gì. Việc còn lại chỉ là từ từ quen thuộc, ăn ý giữa các đội viên mà thôi.

Dương Gian nhìn thời gian sau đó nói.

- Được rồi, chuyện của đoàn đội cứ để như vậy đã, còn lại một ít chuyện chúng ta có thể từ từ bàn bạc sau. Hiện tại thời gian đã không còn sớm nữa, đi ăn cơm trước đi. Chiều nay tôi sẽ mang mấy người đi làm quen với hoàn cảnh của thành phố Đại Xương và sắp xếp cho mấy người vào trong tiểu khu Quan Giang ở luôn.

Nói đến đây, Dương Gian chợt hô to một tiếng.

- Trương Lệ Cầm.

- Tổng giám đốc Dương, có chuyện gì vậy ạ.

Trương Lệ Cầm vội vàng đi ra từ trong căn phòng bên cạnh.

Dương Gian nói:

- Đến căng tin lấy bữa trưa giúp mọi người, tý nữa chúng tôi sẽ ăn trưa ở đây.

- Vâng.

Trương Lệ Cầm lập tức quay người rời đi.

Phùng Toàn bất chợt hỏi thăm.

- Đúng rồi, đại ca, nghe nói gần đây cậu và Lý Dương đang điều tra một chuyện linh dị, có thể nói nghe một chút không? Nếu cần đến sự giúp đỡ, mọi người cũng có thể hành động cùng nhau.

Dương Gian nói, không hề có ý định giấu diếm.

- Là chuyện bưu điện quỷ ở thành phố Đại Hán, có dính líu đến một số thứ từ thời dân quốc. Hiện tại chuyện này chỉ mới bắt đầu, trước mắt chưa cần đến sự trợ giúp. Nhưng nếu cần, tôi sẽ cầu cứu mấy người.

Phùng Toàn lại nói:

- Gần đây tôi cũng đang điều tra chuyện lần trước của Bùi Đông. Hắn ta gặp phải nguyền rủa của đồng hồ quả lắc. Tôi muốn xác định vị trí của chiếc đồng hồ kia, nếu tìm được, nói không chừng có thể giải quyết được vấn đề lệ quỷ khôi phục. Dù sao tên Bùi Đông kia cũng đã dựa vào thứ nguyền rủa này để sống sót rất lâu. Mặc dù nó có nguy hiểm, nhưng đáng giá để thử.

Dương Gian gật đầu nói:

- Chuyện này chỉ có thể từ từ mà tìm thôi. Với lại tôi sợ một mình anh e là làm không nổi. Thử hỏi Đồng Thiến xem liệu cô ấy có rảnh không, hai người đi chung đi.

Phùng Toàn nói:

- Tôi định tý nữa hỏi cô ấy xem sao.

Dương Gian nói:

- Nếu gặp phải nguy hiểm thì gọi cho tôi ngay, hoặc là trì hoãn một chút, chờ đến lúc tôi điều tra xong chuyện của bưu điện quỷ rồi hành động cũng không muộn.

Phùng Toàn đáp:

- Cậu cứ yên tâm đi, tôi tự có chừng mực. Lần trước đã ăn thiệt thòi một lần rồi, nên tôi sẽ cẩn thận hơn.

Ngay khi hai người đang nói chuyện với nhau.

Lúc này Đồng Thiến đột nhiên dẫn theo Trần Thục Mỹ đi ra. Cô nhìn lấy Dương Gian, sau đó nói:

- Trần tiểu thư đã đưa ra quyết định. Cô ấy muốn nhờ anh phục sinh Hùng Văn Văn, anh cảm thấy thế nào?

Dương Gian lập tức buông bỏ đề tài vừa nãy, quay đầu nhìn về phía Trần Thục Mỹ.

Lúc này Trần Thục Mỹ cũng không hề thút thít nữa, tâm tình của cô ta đã khôi phục bình thường. Thấy Dương Gian nhìn về phía bản thân, cô ta liền nói:

- Đội trưởng Dương, mọi việc xin nhờ cậu.

Dương Gian phất tay rồi nói:

- Chỉ tiện tay mà thôi. Nhưng dì Trần, dì cần phải hiểu rõ, sau khi phục sinh Hùng Văn Văn sẽ không còn là người sống. Nó sẽ không thể sống như một người bình thường. Chắc dì đã nhìn thấy cỗ người giấy ở trong phòng rồi chứ? Đó chính là thân thể mà tổng bộ chuẩn bị cho Hùng Văn Văn, để nó sống lại từ trên người giấy kia.

- Vả lại, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì sau khi phục sinh, Hùng Văn Văn sẽ phải sống như thế cho đến hết đời. Không thể nào trở lại thành người bình thường được nữa.

Bình Luận (0)
Comment