Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1620 - Chương 1621: Không Phải Quỷ Cũng Không Phải Người

Chương 1621: Không Phải Quỷ Cũng Không Phải Người

Cô tuyệt đối không thể ngờ được rằng, cô gái có bộ dạng cực kỳ xinh đẹp này lại luôn có chủ ý đối với Dương Gian. Hơn nữa người này còn không có chút rụt rè nào, lại dám nói ra chuyện này ở trước mặt nhiều người như vậy.

"Có đáp ứng không đây?"

Trong lòng Trương Lệ Cầm cũng đang cuồng loạn.

Nếu Giang Diễm bị vứt bỏ, người thư ký như cô cũng chẳng khá khẩm hơn chút nào, có lẽ cách thời điểm bị từ chức cũng không xa.

Người mới ra sân, thì người cũ chắc chắn sẽ phải rời sân.

Nếu đổi lại là người khác, thì mọi chuyện có lẽ còn chưa đến mức như vậy.

Nhưng cô gái tên Hoàng Tử Nhã ở trước mặt này thực sự quá xinh đẹp. Loại dung mạo này, quả thực chẳng khác gì được vẽ ra cả, không hề có một chút tì vết. Có lẽ không một người đàn ông nào có thể tránh thoát khỏi sự dụ hoặc này.

Lúc này, Giang Diễm đã hoàn toàn im lặng, không dám nói thêm gì nữa. Hai con mắt bắt đầu ngấn nước, ngẩng đầu nhìn Dương Gian.

Bộ dạng của cô giống như một tiểu tức phụ sắp bị vứt bỏ vậy, trông cực kỳ tội nghiệp.

Còn ba người Lý Dương, Phùng Toàn, Đồng Thiến, ở bên cạnh lại không thèm quan tâm đến chuyện này, chỉ bình tĩnh ăn đồ ăn.

Còn Trương Hàn thì có chút giật mình, hơi ngẩng đầu lên nhìn, nhưng sau đó lại vùi đầu ăn uống. Đồng thời chỉ nghĩ thầm ở trong lòng:

"Cái vòng này cũng loạn thật đó."

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Cô là đang khích bác, châm ngòi ly gián hay sao vậy. Nếu còn có thêm lần sau, tôi sẽ khiến cô lộ ra nguyên hình đó.

Nhất thời ánh mắt của Hoàng Tử Nhã khẽ co lại, hậm hực cười một tiếng:

- Đừng, đừng có như vậy, anh là đội trưởng, anh nói là được. Coi như tôi thu hồi lại lời nói vừa rồi, sau này sẽ không nói nó ở trước mặt cô bạn gái nhỏ của anh nữa.

Cô cũng không muốn bị đánh trở về bộ dạng cũ.

Mặc dù bộ dạng lúc trước của cô cũng không phải là khó coi, nhưng với bộ dạng hiện tại, cô đã không thể nào tiếp nhận bộ dạng lúc trước được nữa.

Từ giàu sang nghèo quá khó.

Phùng Toàn vừa ăn vừa nói:

- Đại ca sẽ không bao giờ cảm thấy hứng thú đối với cô đâu. Nên tôi nghĩ cô vẫn nên từ bỏ ý nghĩ đó đi. Cùng lắm cô chỉ là một chiếc túi da trông đẹp mắt mà thôi, chứ không có một ai dám đụng vào cô cả. Nói không chừng nửa đêm đang ngủ, không cẩn thận lại bị tóc của cô siết cổ đến chết. Dù không bị nó giết chết đi nữa, lỡ ngày nào đó ngủ dậy mà cô lại lộ ra nguyên hình, như vậy có phải là bị dọa cho chết tươi hay không.

- Điều này sao mà so được với sự thanh xuân, đáng yêu, tràn đầy sức sống của người khác được.

Hoàng Tử Nhã vẫn tự tin như cũ:

- Cho nên đội trưởng mới phù hợp với yêu cầu của tôi hơn.

Phùng Toàn không trả lời cô, dù sao đây cũng không phải là chuyện của hắn ta, không cần quản quá nhiều. Cứ để cho bản thân Dương Gian đi đau đầu là được rồi.

Thấy vậy, trong lòng Giang Diễm thầm thở phào một hơi, nhưng nguy cơ của chuyện này vẫn chưa kết thúc. Cô vẫn nhìn về phía Hoàng Tử Nhã với ảnh mắt cảnh giác, giống như đang nhìn một người tình địch vậy.

Dương Gian không hề lãng phí thời gian vào chuyện lông gà vỏ tỏi này, hắn chỉ nói:

- Sau khi ăn xong, chúng ta sẽ trở lại tiểu khu Quan Giang, chuẩn bị phục sinh Hùng Văn Văn.

Lúc này, vốn ngồi dịu dàng, yên lặng từ đầu đến giờ, Trần Thục Mỹ lập tức nói:

- Cảm ơn cậu, đội trưởng Dương.

Dương Gian phất phất tay, ý bảo không cần nhiều lời, bắt đầu ăn cơm.

"Còn có một người nữa?"

Ánh mắt sắc bến của Giang Diễm lại phải nhìn chằm chằm về phía Trần Thục Mỹ.

Chết tiệt.

Sao lại có thêm một người xinh đẹp hơn cô nữa vậy.

Những người này chui từ đâu ra vậy, sao trước kia cô không hề nghe thấy bất cứ phong thanh nào?

- Đùng! Đùng!

Khi mọi người đang ăn cơm, ở trong căn phòng bên cạnh đột nhiên truyền ra từng tiếng va đập đầy ngột ngạt, quỷ dị.

Đồng Thiến buông bát đũa, nhìn sang và nói:

- Trong căn phòng an toàn có một cỗ quan tài, bên trong là gì vậy?

Cô khá nhạy cảm đối với âm thanh, nên vừa nghe là đã nhận ra được vị trí phát ra âm thanh.

Quan tài?

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Giang Diễm lập tức tỏ ra căng cứng. Cô lén lút nhìn về phía Dương Gian, không dám nói lung tung.

Cô biết rõ ở bên trong cỗ quan tài kia là một cỗ thi thể, một cỗ thi thể của quỷ, nó được Dương Gian mang về từ quê.

Những người khacs cũng tỏ ra cảnh giác.

- Không cần khẩn trương, đây chỉ là một số động tĩnh bình thường mà thôi. Thi thoảng sẽ có một hai tiếng động như thế.

Dương Gian bình tĩnh đứng dậy, sau đó đi vào trong căn phòng an toàn.

Hắn mang cỗ người giấy kia ra, sau đó đóng căn phòng an toàn lại.

- Bình thường, vì đảm bảo vạn vô nhất thất nên mới đặt cỗ quan tài kia ở trong phòng an toàn. Còn nếu tùy tiện một chút, vứt nó ở bên ngoài cũng chẳng sao cả. Mặc dù bên trong quan tài là một con quỷ, nhưng hiện tại nó đang ở trong một trạng thái cực kỳ đặc thù.

Phùng Toàn kinh ngạc nói:

- Quỷ? Như vậy chẳng phải là rất nguy hiểm hay sao?

Dương Gian trầm ngâm một chút rồi nói:

- Ừm, nếu hoàn toàn khôi phục, vậy nó chắc chắn sẽ cực kỳ nguy hiểm. Nếu đối kháng với nó, dù toàn bộ chúng ta có liên thủ lại cũng có khả năng bị nó diệt sạch.

Lý Dương trợn tròn hai mắt:

- Lệ quỷ cấp S?

Dương Gian nói:

- Theo một góc độ nào đó mà nói thì hẳn là như vậy. Tuy nhiên mọi người không cần thiết phải khẩn trương. Tôi đang cố gắng khống chế con quỷ kia. Nếu thành công, vậy trong nước, hay ngoài nước đều giống nhau, chúng ta sẽ là đội ngũ ngự quỷ nhân mạnh nhất.

- Nhưng hiện tại nó đang trong quá trình thai nghén ra dị loại.

Đồng Thiến hỏi:

- Là dị loại kiểu gì? Giống như tôi sao?

Cô cũng là dị loại do Dương Gian tạo thành.

Dương Gian lắc đầu nói:

- Không, cô là dị loại trong ngự quỷ nhân, còn thứ này lại là dị loại trong quỷ. Nếu thực sự phải đặt tên cho nó, thì tôi cảm thấy phải gọi thứ này là… Quỷ quái.

Đồng Thiến nhíu mày hỏi:

- Quỷ quái? Nghĩa là gì?

Dương Gian nói:

- Không phải người, cũng không phải quỷ, mà là một loại quái vật giống với quỷ. Cho nên tôi cảm thấy cái tên này sẽ chuẩn xác hơn một chút.

Đồng Thiến khẽ gật đầu, không hỏi thêm nữa.

Bình Luận (0)
Comment