Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1622 - Chương 1623: Có Phải Là Hùng Văn Văn?

Chương 1623: Có Phải Là Hùng Văn Văn?

Sau khi dùng bàn tay nhỏ âm lãnh nhận lấy bức ảnh, quỷ đồng lập tức chạy vào trong gian phòng chứa người giấy.

Dương Gian không đóng cửa.

Hắn cần quan sát tình hình bên trong. Đương nhiên, nếu xảy ra chuyện gì đó thì hắn sẽ nhanh chóng đóng của lại.

Dương Gian lên tiếng nhắc nhở:

- Những người bình thường lùi ra xa một chút.

Là người bình thường, nên Trần Thục Mỹ, Trương Lệ Cầm, Giang Diễm lập tức lùi ra xa. Bọn họ đứng ở ngoài cửa, nên một khi xảy ra chuyện gì đó không ổn, sẽ lập tức rút lui.

Phùng Toàn nhìn quỷ đồng, tỏ ra có chút hâm mộ.

- Thứ này khá nghe lời đấy chứ.

Động tác của quỷ đồng liền mạch, không hề dừng lại. Sau khi đi vào trong căn phòng, nó lập tức cầm bức ảnh trắng đen của Hùng Văn Văn và dán lên trên trán của người giấy.

Một động tác rất đơn giản.

Thậm chí còn khiến cho người ta có cảm giác khá tùy tiện.

Nhưng động tác đơn giản đó lại vì quỷ đồng đã ăn hết tấm linh vị nên bắt đầu thả người từ trong ảnh ra ngoài.

Bức ảnh này giống như một tấm di ảnh vậy, nhưng bên trong nó lại đang phong ấn ý thức của người sống.

Nhưng, do lần trước sử dụng quỷ máy ảnh thất bại, nên không chỉ ý thức của người sống mà ngay cả lệ quỷ cũng được nhốt vào bên trong.

Ý thức của người sống và quỷ cùng nhốt ở một nơi, ở trong tấm ảnh nho nhỏ này, khi đó mới hình thành nên ảnh chụp linh dị.

Hiện tại, bọn họ thả Hùng Văn Văn ra, đương nhiên con quỷ cũng sẽ được thả ra theo.

Nhân tốc không xác định của việc phục sinh nằm ngay ở chỗ này.

Hiện tại có lẽ Hùng Văn Văn vẫn còn sống, nhưng cũng có khả năng nó đã bị lệ quỷ ăn mòn. Thứ được thả ra không còn là Hùng Văn Văn, mà là một con lệ quỷ có bộ dạng của Hùng Văn Văn.

Là tốt hay là xấu.

Chẳng mấy chốc nữa kết quả sẽ được xuất hiện.

Bức ảnh trắng đen dính lấy trán của người giấy. Ở trong bức ảnh, vốn sắc mặt của Hùng Văn Văn tỏ ra sợ hãi, hoảng sợ. Nhưng lúc này, bức ảnh lại bắt đầu xuất hiện một số biến hóa rất nhỏ.

Sắc mặt của Hùng Văn Văn ở trong bức ảnh dường như đang thay đổi.

Từ bộ dạng há hốc mồm, tràn đầy hoảng sợ, biến thành biểu lộ chết lặng, âm lãnh. Ánh mắt trống rỗng của nó dường như có thể nhìn xuyên qua tấm ảnh và nhìn thấy tất cả mọi người ở đây.

Đồng Thiến khẽ nhíu mày.

- Không thích hợp.

Phùng Toàn rít một hơi thuốc rồi nói:

- Có sáu người chúng ta ở chỗ này, dù xảy ra chuyện gì đi nữa cũng có thể xử lý. Không có gì phải lo cả, cứ nhìn tiếp đi.

Hiện tại, ở trong tấm ảnh, Hùng Văn Văn giống như một con lệ quỷ. Bộ dạng hoảng sợ vừa rồi chỉ giống như một lớp ngụy trang. Còn lúc này, dưới sự ảnh hưởng của một cỗ lực lượng linh dị đặc thù nào đó, lớp ngụy trang này đã bị phá bỏ, nên chân tướng đã bị lộ ra.

Nhưng tình huống quỷ dị vẫn còn tiếp tục.

Ở trong tấm hình, bộ dạng âm lãnh, chết lặng của Hùng Văn Văn lại bắt đầu giằng co. Thi thoảng nó lại ôm đầu, lắc lư, dường như đang rất thống khổ.

Nhưng sau đó hình ảnh liền dừng lại, ở trong bức hình xuất hiện một tàn ảnh.

Một cái tàn ảnh là bộ dạng giãy dụa, thống khổ của Hùng Văn Văn. Còn tàn ảnh kia là bộ dạng chết lặng, âm lãnh của nó.

Hai loại biểu lộ này đan xen lấy nhau, lần lượt thay thế nhau hiện ra ở trên bức ảnh.

"Hùng Văn Văn vẫn còn sống."

Trên con mắt của Dương Gian tỏa ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt, từ những tình huống quỷ dị này, hắn có thể đưa ra được kết luận.

Con quỷ kia còn chưa thực sự ăn mòn được Hùng Văn Văn.

Suy đoán của hắn là chính xác.

Việc bị quỷ máy ảnh phong ấn, đã khiến cho con quỷ của Hùng Văn Văn vốn đang ở trong trạng thái khôi phục bị gián đoạn. Đồng thời tấm ảnh này còn tiếp tục duy trì cho con quỷ kia luôn ở trong trạng thái bị gián đoạn như vậy.

Nhưng hiện tại, ý thức của Hùng Văn Văn bắt đầu khôi phục, đương nhiên con quỷ kia cũng khôi phục theo và đang tiếp tục ăn mòn ý thức của nó.

Nhưng loại ăn mòn này không thực sự kịch liệt.

Bởi vì cả quỷ và Hùng Văn Văn đều chưa thoát khỏi phong ấn của bức ảnh.

Sự biến hóa của ảnh chụp chỉ là một loại hiện tượng về lực lượng linh dị mà thôi, nó không thể đại diện cho kết quả sau đó sẽ như thế nào.

Tiếp đó, bóng dáng của Hùng Văn Văn ở trên bức ảnh dần trở nên mở nhạt, rồi nhanh chóng phai màu.

Chỉ chừng ba giây, Hùng Văn Văn ở trên bức hình đã hoàn toàn biến mất. Bức ảnh trắng đen lập tức trở nên trống rỗng, không còn bất cứ thứ gì.

Quỷ và Hùng Văn Văn ở trong tấm hình đã được dịch chuyển ra ngoài.

Chuyển vào trong người giấy đang đứng trước mặt mọi người.

Bức ảnh mất đi tác dụng lập tức rơi xuống, nhưng còn chưa chạm đất, nó đã hóa thành bột phấn, hoàn toàn tan biến khỏi thế giới này.

Bản thân của bức ảnh này là một sản phẩm của lực lượng linh dị, hiện tại không có lực lượng linh dị duy trì nên nó sẽ bị hủy và biến mất.

Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào người giấy.

So với sự hiếu kỳ, trong lòng bọn họ càng cảnh giác hơn.

Một khi Hùng Văn Văn phục sinh thất bại, bọn họ sẽ không chút do dự ra tay và giam giữ, không để cho con quỷ ủ thành chuyện linh dị.

Khoảng chừng mười giây trôi qua.

Là một vậy chết, nhưng lúc này người giấy lại xuất hiện động tĩnh. Đầu tiên, con mắt ảm đạm vô quang của nó khẽ chuyển động, sau đó là ngón tay cử động, cuối cùng, thân thể của nó bắt đầu rung động…

Lúc này người giấy giống như được thần ban cho sinh mạng vậy, nó bắt đầu sống lại.

- Văn Văn.

Trần Thục Mỹ thấy vậy liền tỏ ra kích động, chứ không hề cảm thấy hoảng sợ hay sợ hãi, dù cảnh tượng này có chút quỷ dị.

- Trần tiểu thư, bình tĩnh lại một chút.

Trương Lệ Cầm ở bên cạnh vội vàng túm lấy cánh tay của cô ta, tránh xảy ra trường hợp cô ta xông lên, làm loạn tình thế.

Trần Thục Mỹ không sợ cảnh tượng kia, nhưng cô lại cực kỳ sợ hãi.

Trước mắt, người giấy này có thể là Hùng Văn Văn, nhưng cũng có thể là lệ quỷ.

Có vẻ như người giấy còn chưa thực sự khôi phục, hoặc là nó còn chưa quen với cỗ thân thể lạ lẫm này, cho nên cử động của nó có hơi cứng ngắn, nhìn khá quái dị.

Bình Luận (0)
Comment