Vừa nói, Dương Gian vừa liếc mắt nhìn quỷ đồng đang trốn ở trong góc.
- Hi vọng sau khi Hùng Văn Văn sống lại, cỗ người giấy này có thể dùng được một đoạn thời gian. Nếu không…
Đến đây hắn liền dừng lại, không nói thêm, kẻo lại tổn thương đến tấm lòng của một người mẹ như Trần Thục Mỹ.
Lúc này.
Dương Gian và những người khác rời khỏi phòng an toàn, trở lại tiểu khu.
Người giấy mà Liễu Tam tạo ra không thể nào xài được cả một đời. Sẽ có lúc nó bị hư hao. Hoặc khi Liễu Tam bị chết, không ai biết được liệu người giấy có xảy ra vấn đề gì không?
Nói tóm lại.
Ngoại trừ việc Hùng Văn Văn sống lại, thì trên người của nó còn mang theo một đống tai họa ngầm.
Trừ phi nó đổi sang một cỗ thân thể khác.
Nhưng để làm được điều này cần có hai yếu tố.
Một là nó có thể khống chế con lệ quỷ thứ hai và xử lý xong vấn đề lệ quỷ khôi phục.
Thứ hai là phải lấy mượn được quỷ máy ảnh, chui vào trong để dịch chuyển ý thức thêm một lần nữa.
Nhưng mức độ khó khăn của hai yếu tố này khá lớn.
Chỗ trống để hành động quá nhỏ.
Nhưng hiện tại nó chỉ có thể chấp nhận bộ dạng này mà thôi.
Tuy nhiên, nếu Hùng Văn Văn khôi phục bình thường, thì Dương Gian coi như đã thành lập xong đội ngũ bảy người.
Có thêm một người dự đoán tương lai, cộng thêm cây đinh đóng quan tài và thanh sài đao quỷ dị, lại thêm sự trợ giúp của những người khác. Không nghi ngờ gì nữa, thực lực của đoàn đội đã được tăng lên thêm một bậc.
Ở trong thế giới của người trưởng thành chỉ nói chuyện bằng lợi và hại.
Nếu không phải nhìn trúng năng lực đặc biệt của Hùng Văn Văn thì sao Dương Gian lại nguyện ý tiêu tốn nhiều thời gian và tinh lực. Thậm chí còn gánh chịu một phần mạo hiểm để phục sinh một người vốn đã bị chết.
Dù chỉ nói chuyện bằng lợi và hại.nhưng Dương Gian cũng không xấu, mà đó là thực tế.
Còn những kẻ chuyên nói đạo lý, luôn nhắc nhở đến tình cảm, đó mới là người giả dối, đáng sợ nhất.
Bởi vì tình cảm và đạo lý không thể tính toán được.
Là thứ không thể tính toán thì ai sẽ tin tưởng vào nó chứ?
Sau khi rời khỏi phòng an toàn số hai, mọi người nhanh chóng tản ra.
Bởi vì đám người Đồng Thiến, Phùng Toàn, Lý Dương, Hoàng Tử Nhã cần phải dọn nhà.
Còn Trương Hàn, hắn ta tạm thời lưu lại ở trong căn biệt thự phía trên phòng an toàn, chịu trách nhiệm giám sát Hùng Văn Văn.
Trần Thục Mỹ đi đến tòa biệt thự bên cạnh và ở lại. Cô ta dường như có chút mệt mỏi, bởi vì mấy ngày rồi không có ngủ ngon, nên giờ muốn đi ngủ.
Còn Dương Gian thì cùng Trương Lệ Cầm và Giang Diễm quay trở về nhà.
Mặc dù hôm nay khá bận rộn, nhưng cũng có thu hoạch.
Vừa về đến nhà, Giang Diễm có chút tức giận, lẩm bà lẩm bẩm một mình.
"Người kia vì sao lại xinh đẹp như vậy chứ. Còn đẹp hơn cả chục lần so với mấy nữ minh tinh kia. Đúng là tức chết mà."
Trương Lệ Cầm vừa cười vừa nói:
- Không phải cô đang ghen ghét đó chứ.
Cô chợt nhìn về phía Dương Gian, dường như đáp án của chuyện này chỉ có bản thân Dương Gian mới biết được.
Tuy nhiên cô cũng đã đoán ra được một chút chân tướng. Cô gái tên Hoàng Tử Nhã kia đẹp một cách quá đáng, hơn nữa còn là ngự quỷ nhân. Hẳn người này đã bị ảnh hưởng từ lực lượng linh dị nên mới được như vậy. Chứ còn bộ dạng nguyên bản của người này không thể nào là như vậy được.
Dương Gian bình tĩnh nói:
- Mấy người chỉ cần quản lý tốt công việc của công ty là được, còn những thứ khác đừng hỏi nhiều. Có một số bí mật của tôi, tôi có thể cho mấy cô biết cũng không sao, chỉ cần hai người không tiết lộ lung tung là được. Nhưng có một số bí mật của người khác, tôi không thể nói ra được. Bởi vì khi bọn họ biết hai cô biết được bí mật của họ, thì sẽ gây phiền phức cho hai người.
- Hiểu rồi.
Hai người đồng thanh đáp, trong giọng nói có kèm theo một chút nũng nịu.
Sau đó cả Trương Lệ Cầm và Giang Diễm cùng kinh ngạc nhìn nhau, rồi nhanh chóng quay đi, trên mặt lộ ra một chút xấu hổ.
Trong lòng bọn họ đều hiểu cực kỳ rõ về mối quan hệ giữa ba người.
Chỉ là thái độ của Dương Gian đối với chuyện tình cảm khá lạnh nhạt, hai cô không ai bắt được, nên đành để vậy, không chọc thủng tầng mờ ám này.
Lúc này Dương Gian đột nhiên quay người đi lên lâu.
- Đi lên chép bút ký với tôi.
Giang Diễm lập tức nói:
- Người ta cũng muốn đi.
Dương Gian nói:
- Cô không đi chuẩn bị hợp đồng chuyển nhượng cổ phần công ty, còn có hợp đồng nhà ở hay sao?
- Đúng nha, thiếu chút nữa tôi quên.
Giang Diễm giật mình, bất chợt tỏ ra bộ dạng đau lòng và nói:
- Nhưng mà nhiều tiền như vậy, chia ra có chút phí? Những cổ phần này đều đứng tên của cậu.
Dương Gian nói:
- Giá trị của ngự quỷ nhân là cực kỳ lớn, nên chút tiền đó không là gì cả. Mà tôi chỉ cho bọn họ có chừng đó, cũng không phải thực sự nhiều.
Ở trong đội ngũ, hai người có giá trị lớn nhất là Đồng Thiến và Hùng Văn Văn.
Một người là dị loại có quỷ chết máy, một người lại có được năng lực khá thưa thớt là dự báo tương lai.
Nếu ở tại tổng bộ của các nước, giá trị của hai người tối thiểu cũng phải mấy tỷ.
Dương Gian lại nói tiếp:
- Với lại, nếu không cho bọn họ một chút chỗ tốt trước, thì ở trong lòng người khác đều sẽ có một chút không thoải mái. Mà thôi, chuyện này không có nhiều quan hệ đối với cô. Cô cứ làm theo lời của tôi là được rồi.
Giang Diễm nói:
- Tôi chỉ phàn nàn một hai câu thế thôi. Được rồi, tôi đi làm việc đây.
Dương Gian gật đầu, sau đó cùng Trương Lệ Cầm đi lên trên lầu.
Cùng lúc đó.
Ở trong một tòa thành thị nào đó.
Một người đàn ông với khuôn mặt vàng như nến, màu da quái dị đang ngẩng đầu nhìn về phía thành phố Đại Xương.
"Quả nhiên Dương Gian vẫn phục sinh Hùng Văn Văn. Quỷ báo trước tương lai đúng là đáng sợ. Mặc dù thời gian báo trước rất ngắn, nhưng đối với mình mà nói đã đủ rồi."
Người đàn ông này nhắm mắt lại.
Sau đó hắn ta đi đến bên vệ đường rồi nhanh chóng lao qua.
Toàn bộ xe cộ trên đường cứ thế lao nhanh trước mặt, hắn ta cứ thế một đường đi qua, không hề dừng lại.
Cuối cùng, người kia đã thuận lợi đi ngang qua đường mà hai mắt vẫn nhắm chặt.