Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1628 - Chương 1629: Tấm Gương Và Chó 4

Chương 1629: Tấm Gương Và Chó 4

Dương Gian nói:

- Tôi cũng nghĩ như vậy.

- Đội trưởng, anh đúng là nhất.

Hoàng Tử Nhã lập tức ném cho Dương Gian một ánh mắt mị hoặc, sau đó tỏ ra nôn nóng muốn sử dụng tấm gương quỷ.

Người khác cũng đứng ở bên cạnh quan sát, muốn nhìn xem tấm gương quỷ này hoạt động ra sao.

Rất nhanh.

Ở bên trong căn phòng an toàn tối tăm.

Tấm gương quỷ được đặt ở trong chỗ này.

Tấm vải che ở trên tấm gương đã được gỡ bỏ, Hoàng Tử Nhã có chút khẩn trương khi đứng trước mặt tấm gương quỷ.

Dù đang ở trong khung cảnh tối tăm, nhưng mặt gương của tấm gương quỷ lại rất rõ ràng, đồng thời còn có vẻ hơi sáng.

Ở trong gương không hề có bóng dáng của Hoàng Tử Nhã.

Hoàng Tử Nhã nghi ngờ hỏi:

- Thật bại sao?

- Không, bắt đầu rồi.

Dương Gian trầm giọng nói, ở trong hoản cảnh tối tăm như này, con mắt đỏ hỏn của hắn trở nên khá bắt mắt.

Mọi người lập tức chứng kiến một thân ảnh quỷ dị xuất hiện từ sâu bên trong tấm gương.

Nó cứ như lệ quỷ đến từ chỗ sâu của địa ngục vậy. Từ xa đến gần, đồng thời định xông qua vật môi giới là tấm gương quỷ để xâm lấn thế giới hiện thực.

Ngay từ đầu bóng dáng kia khá lạ lẫm, không hề giống Hoàng Tử Nhã.

Nhưng khi thời gian dần trôi.

Bóng dáng kia bắt đầu vặn vẹo, biến hình.

Bóng dạng của Hoàng Tử Nhã dần xuất hiện, sau đó, ở trong tấm gương, một mái tóc đen nhánh, dày đặc cũng dần xuất hiện. Phải biết trước đó, bóng dáng đáng sợ ở trong tấm gương không hề có tóc.

Tất cả mọi thứ đều dựa theo hình dạng của Hoàng Tử Nhã ở bên ngoài để thay đổi.

Con ngươi của Phùng Toàn khẽ co lại.

- Đúng là khó tin.

Chuyện này giống như con quỷ trong tấm gương đang bắt chước, phục chế người ở bên ngoài.

Rất nhanh.

Người ở trong gương đã tiếp cận càng ngày càng gần, cuối cùng nó hoàn toàn trở thành bóng dáng bên trong gương của Hoàng Tử Nhã.

Chỉ là bộ mặt của Hoàng Tử Nhã ở trong gương không chút biểu cảm, thân thể cứng ngắc, như một cái xác không hồn.

Mà điều khiến cho người ta cảm thấy lạnh sống lưng chính là, Hoàng Tử Nhã ở trong gương hoàn toàn khác với bộ dạng cắn môi, tỏ vẻ khẩn trương ở ngoài hiện thực.

Hai người ở trong và ngoài gương là hai biểu cảm khác nhau.

Nhưng sau đó, Hoàng Tử Nhã ở trong gương nhanh chóng thay đổi.

Bộ dạng âm lãnh kia dần phát sinh biến hóa, khuôn mặt cứng ngắc kia khẽ co quắp, lộ ra vẻ cực kỳ quái dị. Nhưng sau đó loại cứng ngắc kia liền biến mất.

Một loại biểu cảm của người sống dần xuất hiện.

Hoàng Tử Nhã và bóng dáng trong gương càng lúc càng giống.

Một số chi tiết chính đang dần chồng lên nhau.

Dương Gian chợt quát lớn.

- Đủ rồi.

Đồng Thiến lập tức phản ứng lại, trực tiếp nhặt lấy miếng vải đen rồi nhanh chóng che khuất tấm gương.

Loại biến hóa quỷ dị kia liền dừng lại.

Dương Gian nói với giọng điệu ngưng trọng.

- Ở trên thế giới này không thể cùng tồn tại hai người giống nhau như đúc được. Một khi con quỷ trong tấm gương trở nên giống với người bên ngoài. Nó sẽ kéo người bên ngoài vào trong gương, còn quỷ sẽ chui ra ngoài và thay thế người kia.

- Đúng là rất nguy hiểm. Tấm gương quỷ tồn tại quá nhiều điều cấm kỵ, không cẩn thận là xong đời.

Sau khi quan sát việc lưu ảnh, tâm tình của Đồng Thiến cũng rất trầm trọng.

Thứ này có khả năng phục sinh đầy mê hoặc, nhưng đồng thời nó lại có thể thả ra những con quỷ khủng bố.

Nó cũng giống như một chiếc hộp Pandora vậy.

Người khác cũng trầm mặc, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Đúng lúc này, Trương Hàn chợt mở miệng nói:

- Đội trưởng Dương, có thể cho tôi sử dụng tấm gương quỷ không? Con của tôi mới có một tuổi, nếu có thể phục sinh, tôi nghĩ tôi sẽ có nhiều thời gian để chăm sóc chúng.

Dương Gian gật đầu nói:

- Có thể. Trước đó tôi có nói, thành viên của đoàn đội sẽ có quyền sử dụng thứ này. Đây là việc mà một người đội trưởng như tôi có thể chiếu cố cho mọi người. Nhưng lời của Đồng Thiến cũng rất đúng, chúng ta không thể lạm dụng thứ này. Cho nên tư cách này chỉ giới hạn trong đội ngũ của chúng ta mà thôi.

Trương Hàn cảm kích nói:

- Tôi hiểu rồi, cảm ơn cậu, đội trưởng Dương.

Hắn ta đã quen biết Dương Gian rất lâu, từ lúc Dương Gian đến câu lạc bộ Tiểu Cường. Sau đó cả hai cùng nhau trải qua chuyện linh dị của quan tài quỷ ở thôn Hoàng Cương và chuyện linh dị của quỷ chết đói.

Nếu không phải có Dương Gian chiếu cố mấy lần thì hắn ta đã chết từ lâu.

Cho nên hắn ta lập tức đưa ra quyết định, chỉ cần lưu lại cơ hội phục sinh, cái mạng này của hắn ta liền không đáng lo nữa.

Đồng Thiến thầm thở dài trong lòng.

Quả nhiên, không ai có thể ngăn cản dụ hoặc từ việc phục sinh.

Không còn cách nào khác, Dương Gian đã lấy thứ này ra, thì chỉ có thể để cho mọi người sử dụng. Chỉ mong mọi người sẽ cùng đoàn kết lại. Sau này có thể xử lý nhiều chuyện linh dị, chỉ như vậy mới không lãng phí cơ hội ngày hôm nay.

Miếng vải đen lại được gỡ ra, tấm gương quỷ được sử dụng lần hai.

Lúc này mặt gương đã hoàn toàn trống rỗng, không còn thứ gì.

Chỉ cần không có thứ gì đó có thể phản lại ánh sáng, thì sẽ không có điều dị thường nào.

Hoàng Tử Nhã nói:

- Hình ảnh của tôi đã biến mất.

Dương Gian nói:

- Chờ đến khi cô chết, nó sẽ lại xuất hiện. Tiện thể để cho Trương Hàn thí nghiệm xem, liệu có thể lưu lại hai bóng dáng của một người vào trong đó không.

- Chờ một chút, đó là gì vậy?

Ánh mắt của Đồng Thiến khẽ động, chợt đưa tay chỉ vào một góc không đáng chú ý trong tấm gương quỷ.

Có thứ gì đó xuất hiện ở trong gương.

Nó giống như một chiếc chân, nhưng không phải chân của người sống, bởi vì phía trên chân có che phủ một lớp lông đen.

Đồng Thiến nói:

- Có thứ gì đó trong gương.

Dương Gian lập tức nói:

- Không, là có thứ gì đó bị tấm gương quỷ chiếu ra thôi, chứ nó không phải là đồ vật bên trong gương. Khi không có người sử dụng tấm gương, nó không thể nào hiện ra đồ vật linh dị. Tôi đã thử điều này rất nhiều lần rồi.

Phùng Toàn lập tức đi đến, đứng ở phía sau tấm gương, sau đó nhẹ nhàng điều chỉnh phương hướng của nó.

Tấm gương quỷ dần dần chuyển động, những người khác cũng nhanh chóng tránh né, kẻo lại bị nó chiếu vào.

Rất nhanh.

Thứ dị vật ở trong góc kia đã lộ diện hoàn toàn.

Bình Luận (0)
Comment