Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1632 - Chương 1633: Bức Tranh Đáng Sợ

Chương 1633: Bức Tranh Đáng Sợ

Sau khi Dương Gian bắt máy, Lý Dương vội vàng nói:

- Đội trưởng Dương, không xong rồi, bưu điện quỷ đã xuất hiện. Lúc này có một con đường ở trước mặt tôi. Dường như nó là con đường để tôi đi đến bưu điện quỷ. Ở bên ngoài tôi đã có thể thấy được tòa nhà có kiến trúc từ thời kỳ dân quốc kia.

- Đội trưởng Dương, nên làm gì bây giờ?

Dương Gian lập tức trả lời:

- Chuyện mà cậu nói ở chỗ tôi cũng có. Xem ra nhiệm vụ của người đưa thư đã bắt đầu. Không ngờ được bưu điện quỷ lại dùng cách thức thần bí này để xuất hiện. Cậu lập tức chuẩn bị một chút, sau đó cùng tôi tiến vào bưu điện quỷ.

- Dựa theo tình huống này mà nói, nếu chúng ta ngoan cố không trở lại bưu điện quỷ, hẳn sẽ có nguy hiểm nào đó xảy ra. Bưu điện quỷ sẽ không buông tha cho người đưa thư một cách đơn giản như vậy được.

- Được rồi, tôi đã biết. Nhưng chỉ có hai người chúng ta thôi sao, có cần gọi những người khác không?

Lý Dương hỏi, hắn ta cảm thấy càng nhiều người sẽ càng an toàn hơn một chút.

Dương Gian nói:

- Không cần, hiện tại chúng ta đã trở thành người đưa thư ngoài ý muốn, còn những người khác thì không. Bọn họ sẽ không thể nào nhìn thấy sự tồn tại của bưu điện quỷ, cho nên chuyến này chỉ có hai người chúng ta mà thôi. Mặt khác, Tôn Thụy chắc chắn cũng sẽ gặp phải tình huống như vậy. Cậu gọi điện cho hắn ta, bảo hắn ta chuẩn bị đến bưu điện quỷ.

Lý Dương nói:

- Được rồi, tôi sẽ làm ngay.

Sau khi cúp điện thoại, Dương Gian nhanh chóng trở về nhà.

Hắn muốn đi lấy một số đồ mà hắn đã chuẩn bị sẵn từ trước, để tránh xảy ra trường hợp gặp phải nguy cơ lần nữa.

Nhưng ngay khi Dương Gian định quay trở về nhà, không biết có phải là ảo giác không, mà hắn đột nhiên cảm thấy con đường quanh co kia đang cách hắn càng ngày càng gần.

Không, không phải con đường nhỏ kia đang xích lại gần hắn, mà là tòa kiến trúc thời kỳ dân quốc, bưu điện quỷ kia đang nhích đến gần hắn.

Khoảng cách đang dần được rút ngắn.

Tòa kiến trúc quỷ dị này dường như rất để mắt đến các người đưa thư. Nếu người đưa thư không quay trở lại bưu điện, vậy sau khi bị bưu điện quỷ đến gần, có lẽ người kia vẫn bị nó kéo vào trong.

Đây là việc không thể nào lựa chọn hay tránh né.

Trừ phi là ngự quỷ nhân đỉnh phong trong đỉnh phong, có thể mở ra quỷ vực tầng năm, thì mới có khả năng tránh né ảnh hưởng của bưu điện quỷ.

Dương Gian cũng không có ý định kéo dài chuyện này thêm nữa. Động tác của hắn cực kỳ nhanh, lập tức trở lại tầng năm của biệt thự, lấy hết những thứ đã chuẩn bị sẵn.

Hắn lên tiếng chào hỏi:

- Giang Diễm, tôi chuẩn bị rời đi một chuyến, khoảng thời gian tiếp theo sẽ không có mặt tại thành phố Đại Xương.

- A?

Nghe được âm thanh, Giang Diễm vội vàng chạy từ trong phòng ra. Nhưng vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy Dương Gian bước chân ra ngoài, sau đó bóng dáng của hắn đột nhiên biến mất.

Dương Gian bước chân vào trong con đường nhỏ kia, đồng thời gửi cho Phùng Toàn một đoạn tin nhắn ngắn.

Hắn không có mặt ở đây, chuyện của đoàn đội sẽ do Phùng Toàn tạm thời phụ trách.

Dù gì đi nữa thành phố Đại Xương cũng cần có người quản lý. Còn Phùng Toàn muốn quản lý thế nào thì mặc hắn ta, Dương Gian sẽ không quan tâm đến. Bởi vì so với việc trước mắt, những chuyện kia chỉ là một chuyện lông gà vỏ tỏi, vặt vãnh mà thôi.

"Con đường này không tồn tại trong thực tế, nhưng lại có thể kết nối giữa thực tế và bưu điện quỷ và đưa người đưa thư vào trong không gian linh dị."

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, hắn lập tức đi dọc theo con đường quanh co này về phía trước.

Chỉ mới bước được mấy bước, nhưng bưu điện quỷ lại dùng một loại phương thức khó hiểu nào đó để nhanh chóng tiếp cận.

Khoảng cách đã bị lực lượng linh dị quấy nhiễu, nên không thể nào đoán ra được độ dài của đoạn đường nhỏ này là bao nhiêu.

Loại hiện tượng như vậy Dương Gian cũng không phải mới gặp lần đầu. Trước kia hắn cũng từng gặp phải ở trong thế giới của quỷ họa, vì thế hắn không hề cảm thấy quá kinh hãi.

Rất nhanh.

Hắn lần nữa đi đến trước cửa chính của bưu điện quỷ.

Đèn nê ông lấp lóe, tỏa ra ánh sáng chói lóa.

Nhưng xung quanh lại hoàn toàn tối tăm, giống như bị sương mù bao phủ, không thể nhìn thấy bất cứ điều gì, cũng chẳng thấy người nào sống ở đây. Dường như chỗ này chỉ có mỗi tòa bưu điện quỷ và đang bị ngăn cách ở trong một thế giới linh dị nào đó.

Hoặc là cái không gian linh dị này tồn tại được là nhờ bưu điện quỷ.

Dương Gian nhìn đồng hồ.

- Hiện tại đang là 5 giờ 35 phút.

Sáu giờ tối, bưu điện quỷ sẽ tắt đèn.

Đến lúc đó bên trong tòa nhà sẽ có lệ quỷ du đãng, đòng thời sẽ tập kích những người ở trong bưu điện quỷ. Còn quy luật phát động của nó là gì thì hiện tại hắn vẫn chưa biết.

Có thể là do lần trước vì đám người Dương Gian không phải là người đưa thư, nhưng lại cường thế xâm nhập vào trong bưu điện quỷ nên lệ quỷ mới tập kích. Hoặc là do tối hôm đó có quá nhiều người ở trong một phòng nên quỷ mới xuất hiện.

Nói tóm lại.

Với tình trạng hiện tại, Dương Gian tuyệt đối không thể để cho bản thân bị lệ quỷ để mắt đến. Nếu không hắn rơi vào tình huống cực kỳ nguy hiểm.

- Đội trưởng.

Ở bên cạnh cửa của bưu điện quỷ đột nhiên xuất hiện bóng dáng của Lý Dương. Sắc mặt hắn ta có vẻ khá khẩn trương.

- Thời gian không còn nhiều nữa, đi vào thôi.

Dương Gian khẽ gật đầu, đưa tay đẩy cửa của bưu điện quỷ ra.

Một lần nữa, hắn và Lý Dương đi vào trong bưu điện quỷ.

Sàn nhà cũ kỹ bằng gỗ phát ra từng tiếng kẽo kẹt khi bọn họ di chuyển, trong không khí tràn ngập cỗ khí tức âm lãnh, ẩm ướt, mốc meo. Ở bên trong hoàn cảnh tối tăm, u ám, mấy ngọn đèn bên trong bưu điện quỷ chỉ có thể miễn cưỡng chiếu sáng không gian xung quanh.

Ở hai bên vách tường có treo một vài bức tranh cũ kỹ.

Trong những bức tranh này có nam có nữ, có giả có trẻ, không hề giống nhau.

Nhưng ở trong hoàn cảnh như này, những bức tranh kia lại khiến cho người ta có một cảm giác quỷ dị, nói không nên lời.

Dường như những người trong bức tranh đều đang ở chỗ nào đó và nhìn ngắm bọn họ. Khiến cho người ta cảm thấy không được tự nhiên. Không thể nhịn nổi mà phải nghi thần nghi quỷ.

Bình Luận (0)
Comment