Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1641 - Chương 1642: Xé Thư 3

Chương 1642: Xé Thư 3

- Anh, anh nói đúng. Mức độ khó khăn của bức thư màu đỏ cực kỳ lớn, với lại nó rất dễ tạo thành ảnh hưởng lớn đối với thế giới bên ngoài. Nó đã có năng lực mang quỷ đến thực tế. Lần xé bỏ bức thư này, nếu còn có thể sống sót, nhưng vậy toàn bộ người đưa thư đều sẽ được lên tầng ba. Đây là một cơ hội.

Giọng điệu giải thích của hắn ta có chút run rẩy.

Bởi vì lời giải thích kia là cưỡng ép, không thể không giải thích.

Dù lần này Dương Gian không xé bỏ bức thư, thì ai dám đi hoàn thành nhiệm vụ này chứ?

Chỉ có Dương Gian mới đủ tư cách để hoàn thành nhiệm vụ mà thôi. Còn toàn bộ người đưa thư tần hai, đi một người chết một người, đi hai người chết một cặp… Khả năng xác suất sống sót của việc này cũng không hề khác mấy so với việc xé thư.

Người đàn ông cao to kia chửi ầm lên:

- Con mẹ nhà cậu. Nhiệm vụ đưa thư của tôi tối thiểu còn có một tháng thời gian. Hiện tại cậu làm như vậy chẳng phải là tôi sẽ phải chết ở đây luôn hay sao. Mục đích của tôi cũng không phải là muốn leo lên tầng trên. Mỗi một lần đưa thư, tôi đều hoàn thành nhiệm vụ tại thời điểm cuối cùng của kỳ hạn. Mục đích của việc này chỉ là muốn tranh thủ thêm một quảng thời gian an toàn.

Khoảng cách nhận nhiệm vụ đưa thư của người đưa thư tầng hai được kéo dài.

Một tháng đưa một bức thư.

Còn dưới tầng một là bảy ngày.

Thời gian dài là một trong những nguyên nhân khiến cho số lượng người đưa thư trên tầng hai nhiều hơn tầng một.

- Chết tiệt, toàn bộ kế hoạch ngày hôm này đều bị một tên người mưới xáo trộn. Biết vậy lúc nãy nên cắt chân của hắn.

- Làm sao bây giờ? Chúng ta nên làm cái gì? Trước giờ chưa từng có ai xé nát bức thư ở bên trong bưu điện quỷ cả. Hơn nữa còn là xé bỏ bức thư màu đỏ chưa từng xuất hiện trước đây.

- Quỷ sẽ không xâm nhập vào trong bưu điện quỷ đó chứ?

Đám người lập tức bàn luận ầm ỹ, có người tức giận mắng mỏ, có người hoảng sợ, cũng có kẻ lo lắng.

Còn Dương Gian vẫn lạnh nhạt như cũ, hắn không thèm quan tâm đến ánh mắt của đám người kia, chỉ quan tâm dến việc mà hắn làm thôi.

Hắn không cho phép ở bên ngoài lại xuất hiện một chuyện linh dị có cấp độ tương đương với chuyện linh dị của Phúc Thọ Viên.

Tại thành phố Đại Hải còn có Dương Gian, có diễn đàn Linh dị canh chừng, khống chế.

Nhưng thành phố Đại Xuyên lại không hề có ai.

Vì thế, khi cân nhắc giữa lợi và hại, việc xé nát bức thư là ổn thỏa nhất.

Dù chết cũng chỉ chết toàn bộ người đưa thư trên tầng hai, dù gì điều này cũng tốt hơn việc để nó ra ngoài và khiến mấy trăm người chết, thậm chí là mấy ngàn, mấy vạn.

Huống hồ.

Đây cũng là phương pháp leo tầng nhanh nhất.

- Rầm!

Nhưng đúng lúc này đột nhiên xuất hiện từng tiếng động cực kỳ lớn.

Sau đó, từ phòng số 21 đến 27, toàn bộ cửa phòng đột nhiên mở ra. Dường như chỗ này đang có một loại lực lượng linh dị vô hình nào đó bắt đầu quấy nhiễu xung quanh.

Ánh đèn ảm đạm ở bên trong hành lãng cũng khẽ lấp lóe.

Một cỗ khí tức âm lãnh đang nhanh chóng tràn ra từ phía dưới.

Trong lòng mỗi người bắt đầu xuất hiện cảm giác bất an.

- Đến, đến rồi.

Lưu Minh Tân trợn tròn hai mắt, cả người liên tục run rẩy.

Lần này bọn họ không cần tranh giành nữa.

Cái giá phải trả sau khi xét nát bức thư đã xuất hiện, quỷ sẽ xuất hiện ở tầng này và tập kích toàn bộ người đưa thư.

Sắc mặt Dương Gian vẫn bình tĩnh như cũ, sau khi xé nát bức thư, hắn xoay người trở về:

- Lý Dương, chuẩn bị quay trở về phòng. Nếu chống đỡ nổi lần tập kích này, chúng ta gặp lại ở tầng ba, còn đỡ không được thì mọi người chết cùng nhau.

Lý Dương đang đứng ở trước cửa phòng số 21 khẽ trịnh trọng gật đầu:

- Hẳn sẽ không có vấn đề gì đâu, dù sao lần này chúng ta cũng chuẩn bị khá đầy đủ.

- Hi vọng thế.

Mặc dù Dương Gian chuẩn bị rất đầy đủ, nhưng hiện tại trạng thái của hắn rất kém.

Tuy nhiên, ở trên người hắn đang có hộp âm nhạc, nên dù gặp phải chuyện không thể xử lý, hắn vẫn có thể liều một lần.

Ở bên trong hành lang cũ kỹ, bắt đầu xuất hiện từng đợt gió âm lãnh. Khiến cho những mảnh vụn của bức thư màu đỏ đậm bay loạn xạ, văng tung tóe khắp nơi.

Giờ phút này, từng mảnh vụn của bức thư đỏ đậm giống như đang bị lệ quỷ bám vào vậy. Toàn bộ người đưa thư tầng hai đều cố gắng tránh né, không cho nó đụng vào. Sợ bản thân sẽ nhiễm phải nguyền rủa đáng sợ gì đó và chết một cách oan uổng.

Ở trong đám người đưa thư tầng hai cũng có không ít người lão luyện.

Lưu Minh Tân, là một trong những người đó. Từ khi trở thành người đưa thư đến giờ, hắn ta đã đưa được 5 bức thư. Cả năm lần hắn ta đều tiếp xúc với lệ quỷ.

Vả lại càng đưa thư càng khủng bố.

Dựa theo tình huống bình thường, chỉ cần hắn thành công đưa thêm một bức thư là có thể trở thành người đưa thư tầng ba.

Không ngờ lần này lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Việc xé bỏ bức thư màu đỏ đậm đã khiến cho toàn bộ người trên tầng hai gặp phải một mối nguy hiểm cực kỳ kinh khủng.

Lệ quỷ chuẩn bị tập kích.

Dưới ánh đèn lập lòe, một cỗ khí tức âm lãnh bắt đầu bao phủ trong hành lang. Xung quanh đang dần trở nên tối tăm hơn hẳn, giống như đang có một lớp sương mù màu đen bao phủ toàn bộ tầng này.

Điều kinh khủng nhất chính là.

Toàn bộ cửa phòng của tần hai đều mở, phát ra tiếng động cực kỳ lớn.

Ở trong một số căn phòng dường như còn truyền ra từng tiếng động kỳ quái.

Lưu Minh Tân cố giữ bình tĩnh, lớn tiếng chất vấn Dương Gian:

- Vì sao cậu lại phải làm như vậy? Chẳng lẽ cậu không sợ chết hay sao? Nếu cậu muốn chết thì sao không tự mình đi chết, còn kéo bọn tôi xuống nước làm gì.

- Đúng ra vừa rồi tôi nên một phát xử lý cậu, thì giờ đâu bị hại thảm như thế này.

- Người mới này là từ đâu đến vậy, có gan thì báo địa chỉ thử xem. Cậu có tin một cuộc điện thoại của tôi liền khiến cho cả nhà cậu chết bất đắc kỳ tử không?

Không chỉ bản thân Lưu Minh Tân, mà những người đưa thư khác cũng tỏ ra cực kỳ tức giận, hận không thể xé nát Dương Gian.

Dù sao bọn họ vẫn còn hi vọng sống sót. Trước khi gặp phải tuyệt cảnh, không người nào trong bọn họ chủ động xé nát bức thư.

Ở trong không gian tối tăm.

Thân hình của Dương Gian trở nên mơ hồ, nhưng hai mắt của hắn lại đang tỏa ra ánh sáng màu đỏ quỷ dị. Giọng điệu của hắn cực kỳ lạnh lùng, không còn tình cảm:

- Nếu mấy người cảm thấy không vừa ý với tôi thì hiện tại cũng có thể giết tôi ở chỗ này. Đừng đứng ở đó kêu gào. Tôi có thể hiểu được, dù sao mọi người cũng đều vì mạng sống mới phải làm như vậy.

Bình Luận (0)
Comment