Lệ quỷ khủng bố xâm nhập tầng hai.
Bắt đầu xuất hiện tình trạng người đưa thư liên tục tử vong.
Số lượng người đưa thư tích lũy ở trên tầng hai nhiều hơn tầng một. Toàn bộ bảy căn phòng cộng lại cũng chừng mười mấy người. Nhưng tối hôm qua Dương Gian đã giết mất ba người, hiện tại lại chết thêm mấy người nữa. Nên số lượng người đưa thư của tầng hai đã giảm mạnh, đồng thời loại tốc độ giảm này còn đang tăng mạnh.
Bởi vì sự uy hiếp từ lệ quỷ vẫn còn tồn tại.
Dù sao người đưa thư tầng hai vẫn còn chưa thể thoát ly khỏi phạm trù của một người bình thường. Bọn họ chỉ có nhiều hơn một chút xíu kinh nghiệm so với người đưa thư tầng một mà thôi.
Thế nhưng khi lệ quỷ muốn giết người, phần lớn người bình thường đều không thể có năng lực chống cự.
Nhưng điều này cũng không có nghĩa là người bình thường sẽ phải chết khi gặp lệ quỷ.
Có thể leo lên được tầng hai và sống đến hiện tại, ít nhiều gì những người đưa thư kia cũng đã biết được một vài chân tướng về chuyện linh dị, hoặc là quy luật của lệ quỷ.
Ở trong chuyện linh dị, quy luật là phương pháp sống sót của người bình thường, nhưng điều kiện tiên quyết là phải có người phát hiện ra, đồng thời lợi dụng được nó.
Là một người phụ nữ, nhưng Dương Tiểu Hoa có thể sống sót ở trong chỗ như thế này cũng không phải là nhờ may mắn. Mà còn dựa vào các yếu tố khác như đầu óc và tố chất tâm lý.
Lúc này, cô ta khẽ cắn môi, cả người sợ hãi đứng trước cửa của một căn phòng đang đóng kín.
Là căn phòng số 23.
Vừa nãy có một người đưa thư bị quỷ bắt vào trong căn phòng này. Hiện tại cửa phòng đang đóng chặt, theo như suy đoán của cô ta, cánh cửa phòng này sẽ tạm thời an toàn.
Nhưng còn có phải thật sự như vậy không thì cô ta hoàn toàn không biết.
Hiện tại cô ta chẳng còn nhiều thời gian để suy nghĩ, trước mắt có thể sống được mười lăm phút thì lời mười lăm phút.
Những người đưa thư khác thấy vậy liền lao nhanh về phía cánh cửa phòng vừa mới được đóng kia.
Nhưng số lượng cửa phòng được đóng không hề nhiều, vì vậy trong hành lang bắt đầu xuất hiện việc tranh đoạt lẫn nhau.
- Cút ngay, mày dám giành chỗ với tao? Có tin hiện tại tao ném mày từ trên tầng hai xuống không?
- Kiểu gì cũng chết, nếu không sống sót qua lần này thì nói cái gì đều vô dụng.
- Muốn chết.
Nhất thời cục diện ở trong hành lang có chút hỗn loạn. Tất cả mọi người đều thể hiện ra bộ mặt tàn ác của bản thân. Khi dính líu đến sinh tử của bản thân, những người này lập tức trở thành những con dã thú, liều mạng với nhau.
Vương Thiện thấy vậy liền đưa ra được quyết định.
Bởi vì hắn ta không thể nào tranh đoạt được với đám người kia để giành lấy hai cửa phòng còn sót lại kia. Thay vì tranh đoạt để rồi thất bại, chi bằng tin tưởng suy đoán của Thái Ngọc, qua kiếm góc tường ngồi xổm.
Hiện tại hắn ta đã không còn lựa chọn nữa.
Vương Thiện cũng là một người thông minh, nên hắn ta lập tức từ bỏ ý nghĩ tranh đoạt. Vì thế hắn ta vội vàng chạy đến một góc tường khác và đứng đối diện Thái Ngọc.
Hắn ta khẽ co người lại, lui sát vào vách tường, trông giống như một con thú bị sợ hãi vậy, thân thể run rẩy không ngừng.
Không thể nào không sợ được.
Quỷ đã xuất hiện, đồng thời nó đã giết mấy người chỉ trong một quãng thời gian ngắn. Mà những người khác đều không có bất cứ cơ hội phản ứng nào cả. Cứ theo đà này, không đến mười phút nữa, toàn bộ người đưa thư của tầng hai sẽ phải chết sạch.
Vương Thiện thầm nghĩ.
"Nếu lần này có người sóng sót, vậy người đó chắc chắn phải là Dương Gian, còn có Lý Dương nữa."
Hắn ta không nghĩ hai người Dương Gian sẽ chết. Bởi vì Dương Gian là mãnh nhân có thể đối kháng được với lệ quỷ. Người đưa thư bình thường căn căn không thể nào so sánh được với hắn.
- Không…
Ở trong hành lang lại xuất hiện thêm một tiếng hét thảm. Đó là một người đàn ông đang tranh đoạt cửa phòng. Nhưng hắn ta đột nhiên cảm nhận được một cỗ lực hút cực lớn từ trong phòng hướng ra.
Sau đó hắn ta không thể nào phản kháng.
Vả bị thứ kia lôi vào bên trong căn phòng tối tăm một cách cực kỳ nhanh chóng.
Đó là căn phòng số 22.
- Rầm!
Sau khi người kia bị kéo vào trong, cửa phòng lập tức đóng lại, tạo ra tiếng động cực lớn.
Có người ở bên cạnh tỏ ra sững sờ, sau đó rống to:
- Đúng rồi, không thể sai được nữa. Nếu quỷ muốn giết người, đầu tiên nó sẽ phải mở cửa. Cho nên những chỗ ở gần các cánh cửa mở là cực kỳ nguy hiểm, căn phòng có cửa đóng mới là nơi an toàn.
Nói xong, người này nắm lấy cơ hội vọt thắng đến trước cửa căn phòng số 22.
Lúc nãy căn phòng này có một người bị giết, nên hiện tại nó đã thành địa điểm an toàn.
"Sẽ không sao đấy chứ?"
Người phụ nữ tên Dương Tiểu Hoa cũng khẽ mím môi, trong lòng có chút thấp thỏm.
Cả người cô ta căng cứng. Mặc dù cửa phòng ở sau lưng đang đóng chặt, nhưng nó lại khiến cho cô ta có cảm giác dường như bản thân đang đứng ở vách của vực sâu vậy.
Một cảm giác lạnh sống lưng.
Bởi vì Dương Tiểu Hoa không thể xác định được, liệu con quỷ kia có xuất hiện từ phía sau lưng cô ta không.
Một khi nó xuất hiện.
Vậy cô ta hẳn sẽ phải chết, đó là điều không cần nghi ngờ.
Tử vong vẫn còn tiếp diễn, tiếng kêu thê lương, thảm thiết vẫn vang vọng ở trong hành lang của tầng hai.
Những người còn lại chứng kiến cảnh tượng như vậy thì càng tỏ ra sợ hãi hơn.
Nhưng.
Sau khi nhóm người đưa thư đầu tiên bị chết, quá trình giết người của lệ quỷ đã bị gián đoạn.
Số người sống sót không còn nhiều.
Chỉ còn lại bảy người.
Số lượng người đưa thư bị quỷ giết đã vượt quá một nửa.
Trong số 7 người này, có năm người đưa thư đang đứng trước năm cửa phòng đóng chặt, còn Vương Thiện và Thái Ngọc lại đang trốn ở trong góc tường. Mục đích của bọn họ đều giống nhau, đều đang tránh né tầm mắt của quỷ, không để quỷ chú ý đến bản thân.
Cửa phòng số 21 đang mở rộng, nhưng không một ai dám đến gần.
Ngoại trừ việc e ngại bị lệ quỷ giết ra, bọn họ còn e ngại một người nữa.
Dương Gian.
Căn phòng số 21 chính là căn phòng mà Dương Gian vừa mới đi vào. Mặc dù đến giờ hắn chưa đi ra, nhưng không có một ai dám đi vào trong để thăm dò. Dù là khi tranh đoạt cửa phòng, bọn họ cũng đều cố ý tránh né, không ai đi tranh đoạt cửa phòng kia.