Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1648 - Chương 1649: Mồi Nhử 4

Chương 1649: Mồi Nhử 4

Có người lập tức mắng:

- Thối lắm, cho dù có chết, ông đây cũng không làm mồi nhử cho cậu. Cậu hại chúng tôi như vậy còn chưa đủ thảm hay sao?

Dưới sự tuyệt vọng, có một vài người bộc phát lệ khí, không còn kiêng kỵ Dương Gian nữa, mà lập tức lên tiếng mắng mỏ.

Dương Gian không tức giận, hắn sẽ không tức giận với một người chết:

- Nếu không có ai tự nguyện, vậy thì tôi sẽ lựa chọn.

Nhưng đúng lúc này, người phụ nữ trên Dương Tiểu Hoa kia khẽ cắn môi, sau đó mở miệng nói:

- Chờ một chút, tôi sẽ làm. Tôi sẽ làm mồi nhử cho cậu.

- Cô?

Ánh mắt Dương Gian khẽ co lại, nhìn chằm chằm cô ta.

- Cô tên là gì?

- Dương Tiểu Hoa.

Dương Gian nói:

- Không nghĩ cô cũng họ Dương, tốt lắm, vậy chính là cô đi.

- Dương Tiểu Hoa, cô đừng có đồng ý với hắn, cùng lắm thì chết thôi mà, cần gì phải nghe theo mệnh lệnh của tên kia. Hắn hại đám người chúng ta chưa đủ tham hay sao? Chẳng lẽ cô tin hắn thực sự có thể xử lý được lệ quỷ. Đừng có nực cười như vậy được không. Hắn chỉ có một chút đặc thù, bắn không chết mà thôi, còn khi đối mặt với lệ quỷ, hắn chắc chắn sẽ đẩy cô đi chịu chết.

Dương Tiểu Hoa tức giận nói:

- Đấy là quyết định của tôi, không cần mấy người quan tâm.

Cô ta không muốn chết, đồng thời sau khi cân nhắc kỹ càng. Cô ta cho rằng việc làm mồi nhử sẽ có xác suất sống sót lớn hơn so việc đứng yên ở đây và không hề làm gì.

Không làm gì, chết chỉ còn là việc sớm muộn.

Nhưng nếu lựa chọn tin tưởng Dương Gian một lần, nói không chừng sẽ có kỳ tích xảy ra.

Với lại, Dương Tiểu Hoa cũng không phải đi đánh cược tính mạng một cách vô duyên vô cớ, mà là thông qua sự quan sát kỹ càng.

Mặc dù người kia thực sự rất biến thái, nhưng hắn cũng có chỗ đặc biệt.

Dương Gian nói:

- Con người của tôi rất ghét việc lật lọng, làm người thì vẫn nên có được chữ tín. Cho nên, nếu đã nhận làm mồi nhử thì hãy làm cho đến cùng. Nếu nửa đường lại đổi ý, vậy tôi không biết liệu bản thân có làm ra chuyện quá đáng nào đó không nữa.

Dương Tiểu Hoa nhìn chằm chằm vào mắt của hắn rồi nói:

- Yên tâm, tôi sẽ không đổi ý.

Thông qua kính mắt, cô có thể nhìn thấy ánh sáng màu đỏ phát ra nhàn nhạt từ trong con mắt của hắn.

Ở trong bóng tối, nó như hai ngọn đèn, chập chờn lấp lóe.

- Như vậy, hiện tại hành động giam giữ lệ quỷ có thể bắt đầu.

Lúc này Dương Gian mới mở miệng nói, âm thanh lãnh đạm của hắn quanh quẩn ở trong hành lang tầng hai.

Đây là một quyết định tạm thời.

Dựa theo kế hoạch của hắn, lần này hắn chỉ cần cùng Lý Dương chống đỡ được là đủ. Nhưng khi liên tưởng đến sự đặc thù của con quỷ này và trạng thái hiện tại của Lý Dương, có lẽ đây là một cái cơ hội tốt để cho hắn ta khống chế con lệ quỷ thứ hai.

"Hắn thực sự định động thủ với quỷ sao?"

Ánh mắt Vương Thiện dừng lại ở trên người Dương Gian. Hắn ta không nghi ngờ gì về năng lực đối phó với quỷ của Dương Gian. Chỉ là hắn ta có chút tò mò đối với cách thức giam giữu lệ quỷ, bởi vì chưa từng nhìn thấy.

Điều này đã nằm ngoài phạm vi hiểu biết của tất cả người đưa thư.

Người đàn ông tên là Lưu Minh Tân kia nói to:

- Giam giữ lệ quỷ? Cậu nói thực mạnh miệng đó, Dương Tiểu Hoa, hắn chỉ muốn hai chết cô thôi. Là hắn đang bắt cô làm thí nghiệm đó, đừng làm theo lời hắn, nếu không sẽ cực kỳ xui xẻo.

- Nếu muốn sống tiếp, chúng ta sẽ phải nghĩ ra cách khác, không thể trông cậy vào hắn. Vừa nãy cũng do hắn xé nát bức thư mới khiến lệ quỷ xuất hiện. So với lệ quỷ, hắn còn ác hơn nhiều.

Dương Tiểu Hoa lắc đầu nói:

- Không có phương pháp nào khác nữa, đây đã là lựa chọn tốt nhất rồi. Chẳng lẽ mấy người không biết nơi này đã không còn chỗ nào để trốn nữa hay sao? Nếu là bên ngoài, có lẽ chúng ta vẫn còn cơ hội, nhưng ở trong này…

Cô ta hiểu rất rõ.

Quỷ đã ở trong khu vực tầng này, đồng thời đang quanh quẩn đâu đó trong mấy căn phòng kia.

Như vậy, toàn bộ người trong tầng này đều sẽ phải gánh chịu tập kích của lệ quỷ.

Dương Gian ở trước mắt cũng không là ngoại lệ.

Cho nên, Dương Tiểu Hoa cho rằng, điều kiện tiên quyết để cho bọn họ sống sót chính là Dương Gian đối kháng chính diện với tập kích của lệ quỷ.

Nhưng ý nghĩ của Dương Gian lại còn điên cuồng hơn, hắn muốn xử lý con quỷ này và giam giữ nó.

Bất kể là làm gì, bản thân Dương Gian cần phải có đủ tư bản để chống lại lệ quỷ mới được, nếu không bản thân hắn cũng sẽ chết ở chỗ này.

Dương Tiểu Hoa không tin Dương Gian, nhưng cô ta tin chắc rằng Dương Gian sẽ không tự hại chết bản thân hắn.

Nếu Dương Gian có được năng lực này, vậy cô ta sẽ không ngại cược thử một lần.

Lưu Minh Tân nghẹn lời, trên trán hắn ta đổ đầy mồ hôi lạnh. Lúc này quỷ vẫn còn đang giết người. Vừa nãy quỷ mới giết một người, nên tạm thời mọi thứ sẽ bình ổn lại. Nhưng sự bình ổn này chỉ rất ngắn ngủi, tiếp theo, một trong số bọn họ sẽ có người phải chết.

Có thể là Thái Ngọc, cũng có thể là Dương Tiểu Hoa, đương nhiên không thể loại trừ khả năng người đó là hắn ta.

Hiện tại đúng là không còn lựa chọn nữa.

Dương Gian đứng ở trước mặt Dương Tiểu Hoa.

Vì người hắn khá cao, nên hắn phải cúi đầu để nhìn vào người phụ nữ ốm yếu, gầy gò ở trước mặt.

- Suy đoán còn quan trọng hơn cả tâm tính. Đã là leo lên tầng hai, là một người đưa thư, mấy người nên có một chút giác ngộ về điều này chứ.

- Với lại tôi cũng không cho rằng bản thân đã hại chết mấy người. Bởi vì tôi cũng phải gánh chịu loại nguy hiểm này. Mấy người không sống nổi là vì mấy người quá yếu, hoặc mấy người đã bỏ qua cơ hội trưởng thành. Nếu khi ở tầng một, mấy người không chỉ chăm chằm vào hoàn thành việc đưa thư, có lẽ mấy người sẽ không bất lực như hiện tại.

Nói xong, Dương Gian đưa đưa tay túm lấy cổ của Dương Tiểu Hoa, sau đó xách cô ta đến đặt trước cửa phòng.

- Từ giờ trở đi, cô phải đứng yên tại chỗ, không được rời khỏi chỗ này.

Con ngươi Dương Tiểu Hoa lấp lóe không yên, cô ta khẽ cắn môi, giống như một cô gái bị người ta khi phụ vậy.

Bình Luận (0)
Comment