Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1656 - Chương 1657: Tôn Thụy Quyết Tâm 3

Chương 1657: Tôn Thụy Quyết Tâm 3

Hả?

Những người khác đều kinh ngạc nhìn về phía hắn ta.

Vương Thiện tiếp tục nói:

- Dương Gian là một người cực kỳ khủng bố. Mục đích xuất hiện ở trong này của hắn không phải vì đi đưa thư, mà là lên lầu, leo lên tầng năm. Tôi từng nghe hắn nói qua về mục đích lên tầng năm chính là để điều tra về bưu điện quỷ, sau đó tiêu diệt nó, không cho nó tiếp tục tồn tại.

- Nếu hắn có thể làm được, vậy chúng ta sẽ giải thoát thành công, không cần phải chịu đựng loại nguyền rủa này nữa.

Lưu Minh Tân tỏ ra không tin tưởng nói:

- Dù năng lực của hắn có mạnh cỡ nào đi nữa, nhưng nếu muốn tiêu diệt bưu điện quỷ, đó là chuyện viễn vông.

Con ngươi Dương Tiểu Hoa khẽ động:

- Không, có lẽ chúng ta có thể thử tin tưởng. Dù sao nếu dựa vào leo dần dần từng tầng một thì kiểu gì chúng ta cũng chết. Mặc dù cách làm của hắn có chút cẩu thả, nhưng ít nhiều cũng có cơ hội. Nhưng với điều kiện là chúng ta phải chống đỡ được cho đến lúc đó.

- Còn chết trước khi đến lúc đó thì mọi thứ đều trở nên vô nghĩa.

Vương Thiện cười cười rồi nói:

- Đúng nha, cứ liều mạng một lần, có lẽ sẽ có kỳ tích xảy ra. Dù sao so với việc suốt ngày cứ ngồi nơm nớp lo sợ, tôi vẫn muốn đánh cược một ván hơn.

Trong khi mấy người đang thảo luận, thương lượng với nhau.

Giờ phút này Dương Gian đã đi vào bên trong căn phòng số 31.

Đồng thời, cùng lúc đó.

Ở dưới tầng một của bưu điện quỷ.

Một người đàn ông với khuôn mặt bệnh trạng, ôm lấy cây gậy bằng vàng ngồi trước quầy trong đại sảnh của bưu điện quỷ. Điều quỷ dị chính là người này đang nhìn chằm chằm về phía cửa ra vào.

Người này chính là Tôn Thụy, người phụ trách của thành phố Đại Hán, danh hiệu quỷ bệnh.

Tôn Thụy thật sự đã đi đến bưu điện quỷ, nhưng y không lên lầu hai, mà lựa chọn chờ đợi ở trong đại sảnh.

Đúng thế, y đang đang ở trong tầng một, chứ không phải tầng hai, là trong đại sảnh của tầng một.

Loại hành động này của y là cực kỳ nguy hiểm, bởi vì khi trời tối, bưu điện quỷ tắt đèn mà không không có phòng bảo vệ. Những người bên ngoài sẽ bị lệ quỷ ở ngoài này giết chết.

Thế nhưng bản thân Tôn Thụy cũng có ý nghĩ riêng của y. Y phải nghĩ cách để sao cho bản thân có thể sống sót ở chỗ này càng lâu càng tốt, đồng thời thủ vững tầng một.

"Không có người đưa thư bổ sung thêm, nhiệm vụ đưa thư ở tầng một chắc chắn không thể nào tiến hành tiếp. Chẳng mấy chốc nữa mà bưu điện quỷ này sẽ biến thành một tòa thành trống. Mà sau khi người đưa thư chết sạch, sẽ không có ai giúp nó phát tán thư nguyền rủa nữa. Khi đó quá trình vận hành của bưu điện quỷ sẽ bị gián đoạn, mọi thứ đều sắp sửa biến mất."

"Nếu Dương Gian muốn leo lên lầu, mình sẽ đứng dưới này canh cổng, kiểu gì cũng sẽ có một phía thành công."

"Dù chi mình có thực sự chết ở chỗ này, lệ quỷ của mình sẽ quanh quẩn ở đây và giết chết bất cứ người đưa thư nào dám đi vào tầng một."

Tôn Thụy khẽ híp mắt, lần này y đã thực sự đưa ra quyết tâm. Không thèm quan tâm đến bất cứ thứ gì nữa, chỉ muốn xử lý sạch sẽ bưu điện quỷ.

- Két!

Đột nhiên.

Đúng lúc này, cổng chính của bưu điện quỷ bị mở ra.

Một người đàn ông trung niên đầu hỏi với vẻ mặt khá lo lắng đi vào.

- Chỗ này… Đây là chỗ nào vậy?

Sắc mặt người này tràn đầy hoảng sợ, dường như đây là lần đầu tiên hắn ta tiếp xúc với chỗ quỷ quái như vậy. Từ biểu hiện của hắn ta, xem ra đây là một người mới.

- Cậu không nên đến đây, chỗ này không chào đón người sống.

Tôn Thụy lập tức đứng dậy, trên mặt tỏ ra sát ý đằng đằng.

Y muốn bóp chết người mới này.

Không cho phép hắn ta đi đưa thư.

Tối thiểu, trong quãng thời gian mà y còn sống, y sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra.

- Cậu… Cậu định làm cái gì vậy?

Người đàn ông đầu hói này thấy tình thế không ổn liền nhanh chóng lùi lại.

Tôn Thụy không nói lời nào, chỉ lạnh lùng, bước đi khập khiễng tiến tới gần.

A!

Rất nhanh.

Ở trong đại sảnh tầng một của bưu điện quỷ truyền đến một tiếng hét thảm thiết. Sau đó mọi thứ lại khôi phục bình tĩnh.

Một lần nữa, Tôn Thụy lại quay về quầy hàng và ngồi xuống. Y khẽ đưa mắt liếc nhìn những nhân vật trong từng bức tranh sơn dầu treo đầy trên tường kia.

Trong đó có một bức tranh sơn dầu vẽ một người phụ nữ, mặc quần áo dài màu trắng, tóc dài, cực kỳ thanh tú và đoan trang.

Nếu Dương Gian xuất hiện ở chỗ này, hắn chắc chắn sẽ nghi ngờ, bởi vì người này khá giống với con quỷ trong tầng hai.

Không, thậm chí hai người này chính là một.

Chỉ có một cái là bộ dạng lúc sống, còn cái kia là lúc chết rồi.

Bình Luận (0)
Comment