Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1660 - Chương 1661: Giấy Viết Thư 2

Chương 1661: Giấy Viết Thư 2

Đúng lúc này một âm thanh đột ngột vang lên.

Không biết từ lúc nào cửa của căn phòng số 34 đã được mở ra.

Một người thanh niên mặc áo bông, bộ dạng chán chường vừa ngậm thuốc, vừa đưa bật lửa lên để đốt.

"Người đưa thư tầng 3?"

Đám người Dương Tiểu Hoa, Vương Thiện, Thái Ngọc đồng loạt nhìn về phía kia.

Bọn họ cứ nghĩ là không có ai ở trên tầng này, không ngờ, trong căn phòng số 34 đã có người đưa thư vào ở mà bọn họ không biết đối phương vào lúc nào.

Lý Dương ghé sát người Dương Gian, nhỏ giọng nói:

- Căn phòng số 34 cũng rất khả nghi, khả năng cao chủ nhân của tiếng giày cao gót đi vào trong đó.

- Xin chào, Rất hân hạnh khi được biết những người bạn mới. Tôi là Lý Dịch, người đưa thư tầng ba.

Người thanh niên có bộ dạng chán chường kia dường như khá lễ phép. Hắn ta tự giới thiệu bản thân với bọn họ, đồng thời không hề lộ ra địch ý.

Thực ra, giữa người đưa thư và người đưa thư với nhau không hề tồn tại xung đột. Chỉ là do lúc trước số lượng của người đưa thư tầng dưới quá nhiều, lại thêm lệ khí quá nặng và vì tranh giành phòng ở cho nên mới xảy ra chuyện sống mái với nhau.

Nhưng tầng ba lại không tồn tại vấn đề này.

Các căn phòng trên tầng ba dường như có thể chứa đựng được vô hạn, nên xem như nó đã giải quyết được vấn đề chổ ở cho các người đưa thư.

Không có xung đột về phòng ở, nên dường như tính khí và tính cách của người đưa thư cũng được cải thiện khá lớn.

Dương Gian đi đến và hỏi:

- Hình như tối hôm qua tôi không hề nhìn thấy cậu.

- Tôi chỉ vừa mới đến thôi, nghe bên ngoài có động tĩnh nên đi ra xem thế nào.

Lý Dịch rít một hơi thuốc, tỏ ra phiền muộn nói:

- Ở bên ngoài bưu điện quỷ cũng khá nhàm chán, nên mới đến chỗ này ngồi một lát.

Dương Gian lập tức chú ý đến lời hắn ta nói:

- Đi vào ngồi một lát? Có thể tiến vào chỗ này bất cứ lúc nào mà không cần phải chờ đến lúc nhận nhiệm vụ đưa thư hay sao?

Lý Dịch cười nói:

- Đây chính là đặc quyền của người đưa thư tầng ba, có thể tùy ý nhập xuất bưu điện quỷ. Cho dù không phải là lúc đưa thư cũng có thể đi vào, chỉ là phần lớn người không muốn làm như vậy mà thôi. Cho nên bình thường chỗ này khá vắng vẻ.

Dương Gian hỏi:

- Đặc quyền này dùng như thế nào?

- Giấy viết thư.

Vừa nói Lý Dịch vừa lấy ra một tờ giấy màu đen, trông khá bẩn và cũ kỹ.

- Chỉ cần đốt một góc của thứ này, đường đến bưu điện quỷ sẽ xuất hiện. Còn nếu ở trong này rồi mà muốn ra ngoài thì cứ đốt thêm một ít, cầu thang thông xuống phía dưới sẽ hiện ra. Nhưng con đường xuất hiện kia chỉ có người đốt thư mới có thể đi, còn người khác không được. Có lẽ mấy người ở cùng một phòng đúng không?

Dương Gian hỏi tiếp:

- Giấy viết thư? Làm sao để có được thứ này?

Lý Dịch cười cười rồi nói:

- Muốn tôi nói cho cậu biết cũng không sao, nhưng trước nhất cậu cũng phải nói cho tôi biết là tầng dưới đã xảy ra chuyện gì chứ. Vì sao lại có nhiều người lên đây như vậy, những sáu người lận.

- Tôi đã xé nát một bức thư màu đỏ đậm ở tầng dưới, sau đó cầu thang xuất hiện và ép bọn tôi lên trên này.

Dương Gian cũng không ngại nói ra điều này để trao đổi.

Bức thư màu đỏ đậm?

Nghe vậy, người người đưa thư tên Lý Dịch kia lập tức tỏ ra có chút kinh ngạc.

Sau đó hắn ta vội vàng lắc đầu và nói:

- Không, đó là chuyện không thể nào. Ở trong bưu điện quỷ, bức thư màu đỏ đậm là loại thư có độ khó khăn cao nhất. Gần như nó được coi là loại nhiệm vụ đoàn diệt người đưa thư trong một tầng. Chỉ khi bưu điện quỷ xuất hiện dị thường, hoặc là vì một vài nguyên nhân đặc thù nào đó thì bức thư màu đỏ đậm mới xuất hiện. Mấy người bảo mấy người nhận được thư màu đỏ đậm, còn không đi đưa thư mà lựa chọn xé nát, đây không phải là đang giỡn với tôi đó chứ?

Hắn ta cũng không còn là người mới nữa, mà là một người đưa thư tầng ba, số lượng chuyện mà hắn ta trải qua đã rất nhiều. Nên hắn ta có hiểu biết một chút về bức thư màu đỏ đậm.

- Mọi việc thực sự là như vậy, còn tin hay không là tùy cậu.

Dương Gian ăn ngay nói thật.

Dương Tiểu Hoa cũng chen lời:

- Những lời hắn nói là thật đó, chính tôi tận mắt nhìn thấy mà. Sau khi xé nát bức thư kia, lệ quỷ đã xâm nhập đến tần hai. Vốn dĩ người đưa thư tầng hai có đến mười mấy người, nhưng ngay ngày hôm qua đã chết gần hết, chỉ còn lại mấy người bọn tôi mà thôi.

- Đúng là khó tin, trước giờ tôi cũng chỉ nghe nói qua về bức thư màu đỏ có một lần, chứ chưa được chứng kiến. Xem ra trong mấy người có một vài người đã nằm ngoài tầm khống chế của bưu điện quỷ.

Lý Dịch tỏ vẻ ngưng trọng khi nhìn về Dương Gian.

Vừa nãy hẳn hắn ta không nhìn nhậm.

Mà hai mắt của người này thực sự tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt màu đỏ, thậm chí tròng mắt không còn giống của người sống.

Đó là dấu hiệu cho thấy người này đã bị lệ quỷ xâm lấn.

Bị lệ quỷ xâm lấn mà còn chưa chết, vậy có khả năng cao người này đã đánh cắp được một phần năng lực của lệ quỷ.

Ở trong người đưa thư của tầng hai lại có một người như vậy, dường như điều này cũng có thể giải thích được cho việc tầng hai xuất hiện thư màu đỏ đậm.

Dương Gian hỏi tiếp:

- Cậu còn chưa nói cho tôi biết, mấy tờ giấy viết thư này là làm sao có được?

Lý Dịch thu hồi suy nghĩ, cười cười rồi nói:

- Việc này khá đơn giản, buổi tối cậu cứ ra khỏi phòng, sau đó đi dạo một vòng, hẳn sẽ có thể nhặt được một ít. Tuy nhiên việc này sẽ gặp phải một chút nguy hiểm, dù sao ban đêm ở trong bưu điện quỷ cũng có lệ quỷ lảng vảng. Nếu đụng phải bọn chúng thì coi như chết chắc.

- Cái gì? Thứ này là do nhặt được ở bên ngoài vào buổi tối?

Lưu Minh Tân hoảng sợ, sắc mặt lập tức thay đổi.

Lý Dịch nói:

- Nếu không phải như vậy thì cậu cho rằng làm sao để lấy được nó đây? Tại một vài thời điểm mấu chốt, thứ này có thể bảo vệ được tính mạng cho cậu đó. Chỉ cần đốt nó lên là đường về bưu điện quỷ sẽ xuất hiện. Khi đó cậu có thể nhanh chóng chạy về bưu điện quỷ, nhờ đó thoát khỏi nguy hiểm như chuyện linh dị. Ở trên tầng ba, vào buổi tối, rất nhiều người đưa thư đều mạo hiểm đi ra ngoài nhặt. Cũng có người may mắn nhặt được khá nhiều nên muốn bán nó.

Bình Luận (0)
Comment